Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1024: Mọi chuyện ban nãy chỉ là hiểu lầm thôi

- Chết tiệt!
Vô số người đang chửi rủa, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
Trong lòng mọi người cảm thấy quá quắt vô cùng.
Bọn họ vừa muốn cướp đồ của một phần tử khủng bố à?
- Tạm biệt nhé!
Trần Thư nghe được tiếng gầm dữ dội, khoé miệng không khỏi nhếch lên.
Đã ra nước ngoài nên bây giờ hắn cũng không thèm đoái hoài gì nữa, cứ vứt đi là xong chuyện!
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng dựa vào lực phòng ngự vững chắc mạnh mẽ lao vào bên trong Quang Trụ màu đỏ.
Bởi vì Trần Thư đang giữ một viên đá màu đỏ, Khế Ước Linh của hắn cũng không bị ảnh hưởng, hơn nữa cũng sẽ không chiếm dụng số người.
Ánh sáng màu đỏ trên đá tràn ngập không khí bao phủ bốn người, để cho bọn họ thuận lợi tiến vào trong tia sáng.
Ba người A Lương cùng nhau nuốt nước bọt, nhưng bọn họ không rời đi, hơn nữa làn da của Tiểu Hoàng có tác dụng cách âm, cho nên bọn họ tuyệt nhiên không nghe thấy lời nói của Trần Thư.
Nhưng bây giờ nghe thấy tiếng gầm rú từ thế giới bên ngoài, họ cũng đã đoán được.
- Trần Thư…
Cả ba nhìn hắn, biểu hiện của họ bỗng trở nên vô cùng quái lạ.
Đây toàn là đạn hạt nhân hạng nặng à?
Theo thông lệ quốc tế, vừa bắt đầu đấu địa chủ cũng không cần ném nổ nhà cái luôn chứ…
- Sao lại nhìn ta như vậy?
Trần Thư nhún vai, mặt đầy vẻ vô tội.
- Ban nãy ngươi đã làm gì thế?
A Lương nuốt nước bọt, bên tai hắn ta vẫn vang lên tiếng nổ đáng sợ.
- Ta chỉ tặng bọn họ một lời chúc thôi mà.
Khóe miệng Trần Thư cong lên cười, hắn nói.
- Để thể hiện sự thân thiện của tội phạm thôi mà.
Nói xong, Tiểu Hoàng mở to miệng của nó ra, bốn người họ nhìn thấy được tình hình bên ngoài trụ ánh sáng đó.
Trụ ánh sáng của di tích không chỉ có thể ngăn chặn các Ngự Thú Sư trên Bạch Ngân Cấp mà còn có thể ngăn chặn sự tấn công của mọi lực lượng, nó sẽ không chịu sự ảnh hưởng của bom nguyên tử.
- Việc này…
Ba người họ há hốc miệng, cứ đứng ngây ra nhìn mặt trời màu trắng chói chang kia.
Một lát sau, hiệu quả của Bạo Tạc Dược Tề cuối cùng cũng biến mất.
Những người còn sống đều rất thê thảm, mặt mũi lem nhem. Thế nhưng ít nhất, họ đã giữ được tính mạng.
Có người xui xẻo thì bị nuốt trọn bởi bom nguyên tử, mất mạng ngay lập tức.
Thực ra uy lực của Bạo Tạc Dược Tề còn không giết được cả Hắc Thiết Lãnh Chúa. Thế nên về cơ bản là Bạch Ngân Khế Ước Linh đều có thể chống lại nó.
Thế nhưng vụ nổ xảy ra quá đột ngột, có Ngự Thú Sư còn không kịp để Khế Ước Linh của mình ra tay, chỉ có thể nói là xui xẻo quá thôi.
- Ngươi… ngươi.
Môi Clay run lẩy bẩy, sắc mặt trắng bệch. Hắn ta thực sự chưa bao giờ thấy ai vô lý như vậy cả, vậy mà lại gây ra chuyện lớn như vậy ngay từ lần đầu gặp mặt.
- Ta làm sao cơ?
Trần Thư để Tiểu Hoàng bay ra từ ánh sáng màu đỏ đó một cách từ tốn, cúi xuống nhìn xuống bên dưới.
Trên mặt đất có một cái hố khổng lồ to khoảng nghìn mét, trong đó đâu đâu cũng là những ngọn lửa đang bập bùng cháy, trông cứ như cảnh ngày tận thế vậy.
- Sợ là người này đến từ tổ chức tội phạm.
Hoàng Kim Ngự Thú Sư Mã Lạc cưỡi con Khế Ước Linh của mình đứng ra, hắn ta nói.
- Ta thấy mọi người nên giết người này trước đi, chuyện về di tích thì nói sau.
- Ta đồng ý, không được để có tội phạm xâm nhập vào di tích.
- Một tên phần tử khủng bố như vậy, sợ là hắn đến từ Cứu Thế Giáo Hội đấy. Giết hắn trước đi.
Lúc đó, tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý, ánh mắt đầy sát ý.
Nếu không phải do tốc độ phản ứng của bọn họ nhanh thì ban nãy, mặt trời màu trắng kia sẽ nuốt trọn bọn họ như nuốt những người khác thôi.
- Hửm?
Trần Thư nhướng mày, nói.
Ban nãy không phải là do các ngươi muốn giết ta sao? Như thế này gọi là phản kháng hợp lý đấy biết không?
Khoé miệng mọi người giật giật, hợp lý cái khỉ gió ấy.
- Ra tay đi.
Mã Lạc hét lên một tiếng, triệu hồi bốn con Khế Ước Linh ra, chuẩn bị ra tay trước để giành được quyền chủ động.
Thế nhưng ngay lập tức, đôi đồng tử của hắn ta thu nhỏ lại, một viên đạn hoả tiễn được bắn đến.
- Bùm.
Khế Ước Linh dưới chân hắn ta dùng cơ thể của mình để ngăn lại thế nhưng uy lực còn dư lại vẫn khiến quần áo của Mã Lạc rách hết cả, trông rất thê thảm.
- Ngươi…
Khoé miệng Mã Lạc giật giật, con mẹ nó vừa là bom nguyên tử vừa là đạn hoả tiễn, rốt cuộc đây là tên tội phạm ở đâu ra thế?
- Ngươi mà còn dám nói linh tinh nữa là ta sẽ cho ngươi nổ tan xác luôn đấy.
Trần Thư vác trên vai một cái ống hoả tiễn, tức giận xông đến.
- Cái gì mà đến từ Cứu Thế Giáo Hội chứ, ngươi xem thường ai thế?

Mọi người đều thấy cạn lời, hoá ra là nhà ngươi giận vì điều này hả?
- Cái thằng nhãi ranh này.
Ma Lạc trông rất giận dữ, hắn ta lại lệnh cho Khế Ước Linh ra tay.
Cùng lúc đó, hai Hoàng Kim Ngự Thú Sư khác cũng không do dự một chút nào cả.
Tuy rằng trông thì giống đang thực thi chính nghĩa nhưng mục đích chủ yếu của bọn họ là lấy được chiếc chìa khoá trong tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận