Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 764: Này thì muốn ăn bổn đại gia

- Hiệu trưởng, ngươi thấy Khế Ước Linh của ta thế nào?
- Đợi ta kiểm tra một chút…
Tần Thiên đang cầm điện thoại di động bèn bật chế độ nhận diện hình ảnh lên…
Liễu Phong ở một bên cũng đi tới, trong mắt hiện lên vẻ tò mò.
- Ấy?
Trần Thư hơi giật mình, nghi ngờ nói:
- Giáo sư, phó hiệu trưởng, hai người không biết Khế Ước Linh sao?
- Nếu thật sự không được… để ta làm cho…
- ?
Tần Thiên giật giật khóe miệng, lão nói:
- Khế Ước Linh của ngươi toàn là mấy thứ rất khác thường, mà ta cũng đâu phải bách khoa toàn thư đâu!
Đúng lúc này, âm thanh “đing đing” bỗng phát ra từ điện thoại di động.
- Ấy, tìm thấy rồi!
Tần Thiên nhìn tư liệu của Thỏ Không Gian, quả nhiên lại là một con Khế Ước Linh cực kỳ hiếm thấy.
Lần trước khi được người ta thức tỉnh cũng đã cách đây hai mươi ba năm rồi, là một Ngự Thú Sư đến từ Tuyết Quốc…
Hai người đang tập trung xem lướt qua thông tin của Thỏ Không Gian, mà Trần Thư thì lại đi xem xét tình hình của hai con Khế Ước Linh còn lại.
Bây giờ Tiểu Hoàng và Husky đã trở thành Bạch Ngân Cấp rồi, sức chiến đấu cũng đã tăng lên khá lớn.
Đầu tiên là xếp hạng tiềm năng, Tiểu Hoàng đã trở thành cấp C, trong khi Husky đã thăng lên cấp B. Điều này cũng có nghĩa là các thuộc tính cơ bản đã được cải thiện đáng kể.
Sau đó là thiên phú và kỹ năng.
Thiên phú mới mà Tiểu Hoàng nhận được là Kim Giáp: Khi ngủ, da của cơ thể sẽ trở nên cực kỳ cứng. Mà kỹ năng lại nâng cấp từ Trùng Phong lên liền hai cấp.
Thiên phú mới của Husky là Nguyên Tố Phá Phòng: Bất kỳ kỹ năng nguyên tố nào sẽ bỏ qua 20% kháng nguyên tố của mục tiêu. Kỹ năng năng cấp lên từ Kịch Độc Mộc Phược đến Cuồng Sa Phi Thạch, mỗi một kỹ năng tăng thêm một cấp.
- Đã đến lúc bắt đầu cho ba Khế Ước Linh ăn rồi…
Trần Thư lắc lắc đầu, trong miệng lẩm bẩm:
- Lại phải nghĩ cách kiếm tiền thôi!
Lúc này, ánh mắt của hắn quét qua, chỉ thấy hai người Tần Thiên đều mang theo ánh mắt kỳ dị, tựa như là luyến tiếc vậy.
- Mẹ ơi, ánh mắt của hai người có ý gì vậy hả?
Cơ thể hắn run lên, chỉ cảm thấy giống như sắp tiễn đi luôn rồi vậy.
- Khế Ước Linh của ngươi…
Tần Thiên do dự nói, cuối cùng trăm nghìn từ ngữ chỉ biến thành tiếng thở dài.
- …
Trần Thư giật giật khóe miệng. Chuyện gì đây?
- Trần Thư, cố lên, đôi lúc một con Khế Ước Linh cũng không hủy được Ngự Thú Sư đâu!
- …
Trần Thư hơi há miệng nói.
- Mấy người đang nói cái gì vậy chứ?
- Khế Ước Linh của ngươi chính là Thỏ Không Gian, đã từng có người ký kết khế ước rồi, nhưng thực lực chiến đấu thật sự là có hơi yếu ớt…
- Yếu ớt? Tại sao?
Trần Thư không thể hiểu được:
- Nó thuộc hệ không gian mà, lại còn là một Khế Ước Linh cấp A nữa!
Nói xong, Trần Thư triệu hồi Thỏ Không Gian ra, ôm nó trong tay, véo đôi tai mềm mại của nó.
Cơ thể Bạch Ngân Cấp của hắn cũng có thể dễ dàng ôm lấy nó.
- Vấn đề chính là nằm ở thiên phú Không Gian Quyến Cố Giả kìa!
Tần Thiên nhìn Thỏ Không Gian mà nói:
- Nó chỉ có thể dựa vào nâng cao thuộc tính không gian để tăng sức chiến đấu!
- Đâu có vấn đề gì đâu! Khế Ước Linh không gian nhất định cần phải có thuộc tính không gian mà!
- Nhưng ngươi có từng nghe nói về loại dược tề gia tăng thuộc tính không gian chưa?
Ngay khi những lời này vừa nói ra, khóe miệng Trần Thư khẽ mở, trong chốc lát người đã lặng đi…
- Thuộc tính không gian không cao, có nghĩa là ngay cả khi học các loại kỹ năng khác vẫn không có tác dụng gì nhiều cả!
Tần Thiên giải thích:
- Hơn nữa sức mạnh của chính bản thân nó, tốc độ, thuộc tính cơ bản cũng cũng không cao, cho nên…
- Chia buồn, chia buồn…
Tần Thiên vỗ vỗ vai hắn an ủi:
- Khi ngươi đạt đến Hoàng Kim Cấp, nhất định sẽ có thể thức tỉnh được Khế Ước Linh mạnh nhất thôi…
- Trúng tà rồi sao?
Tần Thiên quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Trần Thư đang như một cái xác không hồn vậy.
- Này, Trần Bì! Tội phạm!
Lão lay lay đối phương, nhưng Trần Thư vẫn không tỉnh hồn lại.
- Thôi xong rồi, đứa trẻ này bị điên rồi!
- Để ta!
Liễu Phong lắc lắc đầu, nhẹ nhàng nói:
- Ngươi có thể thoải mái ném bom hạt nhân trong trường học!
- Hả? Đừng có tranh giành! Để ta làm người ném đầu tiên đi!
Trong nháy mắt Trần Thư đã khôi phục lại tinh thần, theo bản năng mà muốn lấy thuốc nổ ra.
- Ngươi thật sự rất được đấy!
Tần Thiên giơ ngón tay cái lên, không ngờ Liễu Phong lại biết rõ hắn như vậy.
- Không phải, mọi người đang đùa ta đấy à!
Trần Thư đột nhiên hiểu ra, hắn quay đầu lại nói:
- Hiệu trưởng, thật sự không có Không Gian Dược Tề sao?
- Thật sự không có, biện pháp duy nhất để tăng cương chính là đột phá cấp độ, hoặc là dùng chân bảo hệ không gian. Nhưng cái thứ này thật sự là chỉ có thể gặp mà không thể cầu!
- Ta cảm thấy cái này có thể có mà…
Trần Thư mở miệng nói, lúc nãy hắn xem Đồ Giám Dược Tề của hệ thống, cuối cùng cũng tìm được Không Gian Dược Tề.
Mặc dù nó không được thắp sáng, nhưng vẫn chứng minh rằng nó có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận