Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 769: Tới rồi! Niệu Tố Song Sát tới rồi đây

- Không sao đâu, gặp lại bạn cũ thôi mà!
Trần Thư cười khà khà một tiếng, triệu hồi ra Thỏ Không Gian.
- Hả? Một con thỏ?
Toàn bộ đám người Phương Tư đều chấn động, các nàng đều vừa mới kết thúc bài kiểm tra đánh giá để tốt nghiệp, dĩ nhiên là chưa từng được nghe những sự tích về Trần Thư, hơn nữa hiệu trưởng còn cấm không cho các học sinh đi kể lể linh tinh nữa.
- Ngươi… Sẽ không…
Đôi mắt Phương Tư trừng lớn, trong lòng thầm nghĩ đến một chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
Lúc này Trần Thư cũng không hề giải thích mà lại nhìn về phía đám người Bạch Dương ở đằng xa.
Đám người Lục Uyên đều đã uống say bí tỉ, đây hẳn là buổi liên cuối cùng trước khi tốt nghiệp.
- Lục ca, tiền đồ như gấm nhé!
Bạch Dương cười nói, hoàn toàn không hề ý thức được túi phân ure đang đến gần…
- Ngươi cũng vậy, Bạch Dương!
Lục Uyên cười cười, nói.
- Ngoài ra, hội trưởng còn bảo ta phải căn dặn ngươi, không được gây sự với Trần Thư nữa, tốt nhất là chủ động xin lỗi hắn đi!
- Xin lỗi?
Giọng điệu Bạch Dương trở nên quái dị, trong mắt tràn đầy sự tàn ác.
- A!
Lục Uyên sáp lại gần, đang muốn nói cho hắn biết chuyện Trần Thư đột phá.
Nhưng đúng vào lúc ấy, đột nhiên trên đầu Bạch Dương lại xuất hiện một cái túi phân ure.
Xoạt!
Bóng tối phủ xuống, túi phân ure trực tiếp được phong ấn.
- Ha ha ~~
Trần Thư nhếch mép cười, hắn cũng có thể xuyên qua Không Gian Thông Đạo rồi.
- Trần Bì, mẹ nó!
Bạch Dương vừa ngửi thấy được mùi hương quen thuộc này thì đã biết ngay hung thủ là ai!
Rầm!
Trần Thư trực tiếp chui vào Không Gian Thông Đạo, đi tới cạnh Bạch Dương.
- Cho ngươi ngông cuồng này!
Trần Thư khống chế lực đạo, không ngừng xuất chiêu, đúng như kiểu treo lên mà đánh.
Tố chất thân thể của Bạch Ngân Cấp hoàn toàn không phải là trò đùa!
- Trần Thư, ngươi…
Sắc mặt của Lục Uyên chấn động, thoáng cái đã nhận ra Trần Thư.
Hắn ta không nghĩ tới sẽ trùng hợp như vậy, không ngờ lại có thể gặp được tên sát tinh này ở đây!
Vốn dĩ hắn ta không muốn nhúng tay vào chuyện này, nhưng khi thấy những thành viên còn lại đều đang nhìn tới đây, thân là phó hội trưởng, hắn ta không thể khoanh tay đứng nhìn được.
- Trần Thư, dừng tay lại! Ngự Thú Hội không gây sự, nhưng…
Lục Uyên mở miệng quát lớn, nhưng lời còn chưa nói xong, hắn ta đã nhìn thấy đám người Phương Tư đang đi từ xa tới.
Trong nháy mắt hắn ta đã ý thức được bên đối phương có tới hai Bạch Ngân Cấp!
- Nhưng cái gì?
Phương Tư nở nụ cười, nói.
Nàng chắc chắn là sẽ đứng về phía Trần Thư một cách vô điều kiện.
Đầu óc Lục Uyên đảo một vòng, hắn ta mở miệng nói.
- Bọn ta không gây chuyện, nhưng cũng sợ phiền phức!
- …
Sắc mặt của các thành viên còn lại đều trở nên quái dị. Nếu nói về phản ứng thì còn phải xem hội trưởng như thế nào!
Ầm ầm ầm!
Mà lúc này, Trần Thư cứ hành hung một trận như vậy, mãi cho đến khi đạt được phần thưởng của hệ thống thì mới thôi.
- Tại sao! Tại sao hắn lại có thể trở nên mạnh đến như vậy!
Bạch Dương xách túi phân ure ra, trong mắt tràn ngập sự không cam lòng cùng với ý nghĩ thù hận. Hắn ta hoàn toàn không có một chút năng lực đánh trả nào cả!
- Xéo đi!
Trần Thư phủi phủi tay, phi một cước trực tiếp đá bay Bạch Dương.
Nói xong, Trần Thư không thèm liếc người của Ngự Thú Hội lấy một cái, sau đó cùng Phương Tư quay trở lại bàn ăn.
- Ôi…
Lục Uyên lắc đầu, lẩm bẩm nói:
- Hoa Hạ học phủ sắp tới thời kỳ u ám rồi sao?
Lúc này, sắc mặt của đám người Phương Tư đều hết sức kinh hãi, cứ như thể bọn họ đang nhìn thấy quái vật vậy.
- Ngươi… Ngươi… Trở thành Bạch Ngân rồi?
Giọng điệu của Phương Tư có chút run rẩy, lần gặp mặt trước chẳng phải hắn vẫn còn là Hắc Thiết Cấp Nhị Tinh hay sao?
- À… May mắn ấy mà!
Trần Thư gật gật đầu, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh.
Lục Chỉ Ngưng mở miệng nói:
- Hơn nữa còn thức tỉnh được một con thỏ lưu manh?
- Phù phù ~~
Thỏ Không Gian lập tức đứng phắt dậy, cái gì gọi là thỏ lưu manh?
Nó trực tiếp sử dụng Thuấn Di, ta để cho ngươi biết thế nào mới là thỏ lưu manh.
Lúc này, nó mở ba lô tác chiến của Trần Thư ra, vô cùng lưu loát móc ra một cái túi phân ure…
- Hả?
Khuôn mặt tươi cười của Lục Chỉ Ngưng bỗng biến hoá, nhịn không được mà thụt lùi lại mấy bước.
- Quen thói của ta…Của ta…
Trần Thư ho khan một tiếng, thu hồi lại Thỏ Không Gian về Ngự Thú Không Gian.
Sắc mặt đám người Phương Tư vẫn kinh hãi như cũ, đánh giá đi đánh giá lại Trần Thư.
Thấy mọi người làm ra vẻ mặt như vậy, A Lương cùng Vương Tuyệt ngược lại lại cảm thấy khoan khoái, cũng không thể chỉ khiến hai người bọn họ khó chịu thôi được.
Một giờ sau đó, mọi người miễn cưỡng tiếp nhận cái sự thật vớ vẩn này.
- Nói vậy là, chúng ta đều là Bạch Ngân Cấp?
Lúc này, hình như Phương Tư nghĩ đến cái gì đó, trong ánh mắt đều toát ra ánh hào quang.
- Tỷ, tỷ muốn làm gì?
Thân hình dũng mãnh của Trần Thư khẽ chấn động, dường như lại nhìn thấy đâu đó hình ảnh Phương Tư bá chủ Nam Giang Nhị Trung năm ấy…
- Ta với một vài Ngự Thú Sư Bạch Ngân Cấp có chút xung đột…
Bạn cần đăng nhập để bình luận