Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1350: Năm đó Liễu Phong rút khỏi giới tội phạm…

Linh hồn của hắn ta bị giẫm đạp…
- Không được, nhất định phải chạy trốn!
Vương Viên nhìn phế tích trước mắt, trong lòng là lạnh thật lạnh.
Đây cũng không phải là lầu nhà ở bình thường, mà là Ngự Thú quán cao quý nhất, giá trị ít nhất cũng là 10 tỷ, thật sự là không đền nổi.
Hắn ta đã quyết định chủ kiến, rời Hoa quốc trước rồi nói sau, dù sao căn cơ của hắn ta đều ở nước ngoài.
- Ta cũng không tin thật không phá được phòng ngự của ngươi!
Vương Viên quát lớn một tiếng, tiếp đó Hàn Băng Cự Ngạc gào thét một tiếng, nhìn như muốn tiến công về phía Slime, thực ra xoay người một cái liền hướng về phía ngoài trường mà chạy.
- Giang lão sư, ngăn hắn lại!
Vẻ mặt Trần Thư giật mình, vội vã quát.
Nếu Vương Viên chạy, toàn bộ đại giới kia đều là hắn tới chịu ư?
Giang Vân gật gật đầu, vội vã cưỡi khế ước linh đuổi theo.
Nhưng mới chạy ra khoảng mấy trăm mét, một cơn gió lạnh đánh tới, chậm lại tốc độ của hắn.
- Ta chạy trước!
Vương Viên quay đầu cười một tiếng, khiêu khích nói:
- Tiểu tử, ngươi từ từ bồi thường cho ta!
- Móa nó, lại dám chạy!
Trần Thư nhướng mày, vội vã để Thỏ Không Gian thả [Không Gian Bí Lực] ra.
- Ngao ngao!
Husky thuấn di đến phía trước Vương Viên phóng xuất ra một đạo Cự Hình Phong Nhận, nhưng bị một tường băng ngăn lại.
- Còn dám đuổi theo? Chó chết tiệt ngu xuẩn!
Vương Viên nháy mắt giận không chỗ phát tiết, trực tiếp để hàn băng cự ngạc thả ra kỹ năng công kích.
Nhưng thân thể Husky thả ra một cái [Cẩu Ảnh Mê Tung], nháy mắt liền biến mất tại chỗ.
- Còn có kỹ năng thuấn di?
Vẻ mặt Vương Viên khẽ giật mình, tự lẩm bẩm:
- Ngươi mẹ nó còn có nhược điểm ư?
Phòng ngự biến thái, công kích siêu phàm, hơn nữa có đủ loại kỹ năng thuấn di gia trì, thực sự hắn ta không thể tưởng được nhược điểm của Trần Thư ở nơi nào.
Hàn Băng Cự Ngạc không lưu lại, không tiếp tục để ý tới Husky, không bao lâu liền đi tới cửa trường học.
- Ngao ngao!
Husky mượn [Không Gian Bí Lực], lại lần nữa thuấn di tới..
Nó ngao một tiếng, lại vung ra năm khối hỏa cầu thật lớn.
Nhưng nháy mắt ngay lúc hàn băng cự ngạc sắp chạm đến hỏa cầu, một đạo tia sáng màu vàng đánh tới, tuỳ tiện liền hóa giải hỏa cầu.
Một tên nam tử dáng dấp phương Tây cưỡi một con sư tử vàng óng, mở miệng hỏi:
- Vương Viên, xảy ra vấn đề?
- Không kịp giải thích, chạy trốn!
Vương Viên gặp đồng bọn tới, vội vã cưỡi lên khế ước linh của hắn ta.
- Được rồi!
Nam tử gật gật đầu, Sư Tử kêu một tiếng, quả quyết hướng về xa xa mà đi.
Nhưng nháy mắt bọn hắn vừa rời đi, một đạo trường mâu màu đen xuất hiện, đánh úp về phía Sư Tử Hoàng Kim kia.
Nam tử phương Tây khẽ giật mình, theo bản năng để khế ước linh thả ra kỹ năng phòng ngự.
Kim quang xuất hiện, ngưng kết thành một cái quang thuẫn, để trong lòng hai người có một chút cảm giác an toàn.
Nhưng mà, một tiếng phốc truyền đến, quang thuẫn nháy mắt vỡ tan, một giây cũng không chống đỡ được.
- Ngao!
Sư Tử Hoàng Kim kêu rên một tiếng, nháy mắt bộ phận bị đâm xuyên chảy ra huyết dịch màu vàng, nhưng một giây sau liền bị trường mâu màu đen nhuộm thành màu đen.
Trong lúc nhất thời, đầu Sư Tử bị hắc khí nhàn nhạt bao phủ, khí tức trở nên vô cùng suy yếu.
- Vương cấp?
Vẻ mặt hai người thay đổi, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Trường mâu màu đen chậm chậm biến mất, cũng chỉ là một kỹ năng, nhưng bởi vì quá mức ngưng thực mới khiến cho người khác cho rằng là vật thật.
- Dám gây chuyện ở Hoa Hạ học phủ?
Một thanh âm nhàn nhạt truyền đến, chỉ thấy phía trước một con nhện đen to lớn đứng lặng, đôi mắt đỏ tươi nhìn chăm chú bọn hắn, tràn ngập cảm giác áp bách.
Mà ở trên lưng nhện đang có một nam tử đầu đinh ngồi ở trên xe lăn…
- Vương cấp… Chưa từng gặp qua…
Vẻ mặt Vương Viên nghiêm túc, không ngừng suy tư kế sách.
- Nói thế nào?
Một bên nam tử phương Tây mở miệng hỏi, không nghĩ tới sẽ bị Vương cấp ngăn cản.
Ngay tại lúc này, lại một thanh âm nhàn nhạt truyền đến:
- Hai ngươi còn có thể nói thế nào?
Một nam tử trung niên nam tử trên lưng một con hung cầm màu đỏ, trong mắt tràn ngập vẻ trào phúng.
- Lại là một tên Vương cấp!
Tâm nam tử phương Tây đã là chìm đến đáy, hai Hoàng Kim cấp gặp gỡ hai Vương cấp, kết quả đều không hề có một chút đáng lo lắng.
Hoặc là đầu hàng, hoặc là bị ép đầu hàng..
- Lão sư, hiệu trưởng!
Ngay tại lúc này, đám người Trần Thư nhộn nhịp đi tới gần cửa trường học, nhìn về phía hai Ngự Thú Sư Vương cấp.
Người ngồi trên xe lăn chính là Liễu Phong mới hoàn thành đột phá!
Mà Tần Thiên thì là vì phòng ngừa có việc ngoài ý muốn xuất hiện, đặc biệt trông coi Liễu Phong tiến hành đột phá.
Ngay tại lúc này, vẻ mặt Vương Viên cứng ngắc, chậm chậm nói:
- Tần… Tần giáo sư..
- Hả?
Tần Thiên quay đầu trông lại, hình như cảm thấy Vương Viên khá quen, một giây sau nhận ra hắn ta.
Lão thản nhiên nói:
- Vương Viên, cánh cứng cáp rồi? Dám gây sự ở học phủ?
- Giáo sư…
Vương Viên cười khổ một tiếng, trong lòng đã buông tha chống lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận