Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1365: Thanh Nguyên Sâm Lâm bạo phát! (2)

‎ Trần Thư nhíu mày, sờ sờ Thỏ mập bên cạnh, ra lệnh cho nó.
‎ Xem ra chỉ có thể dùng chút thủ đoạn đặc biệt… ‎
‎Mười hai người rất nhanh đi tới, nhưng vẫn cảnh giác Trần Thư phía sau, e sợ đối phương đột nhiên ra tay. ‎
‎Một gã Bạch Ngân Ngự Thú Sư nói:
- Vương ca, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Bọn họ mặc dù vẻ mặt bình tĩnh, nhưng hai chân lại hơi run sợ, đây cũng không phải là chuyện đùa. ‎
‎- Không sao, bình tĩnh một chút! ‎
‎Vương đoàn trưởng nắm quyền lực quan trọng trong đám ngự thú đoàn nhẹ giọng nói:‎
‎- Đợi lát nữa chúng ta tiến công trước, nếu có thể đánh được thì xông lên phía trước cho ta!
‎- Đánh không lại thì sao?
‎- Chạy!
‎Vương đoàn trưởng lắc đầu, nói:
- Nhưng phải lưu ý các loại vật liệu trên người nó, những thứ đó rất đáng giá!
‎- Sẽ không chọc giận tên tội phạm kia chứ?
Một người khác lo lắng nói.
‎- Đừng sợ, hiện tại chúng ta có mười hai người, hắn sẽ không động thủ! ‎
‎Vương đoàn trưởng mỉm cười, ngược lại trong mắt hắn ta có một chút tự tin. ‎
Tội phạm Nam Giang trong truyền thuyết hình như không quá đáng sợ… ‎
‎Nhưng mà, ý nghĩ của hắn ta vừa xuất hiện, một đạo hắc ám, cùng với khí tức tội ác sặc người đột nhiên đánh úp. ‎
‎Phốc! ‎
Chỉ thấy một con thỏ mập đang cầm túi phân Ure màu xanh lam, trực tiếp bọc bọn hắn lại, động tác vô cùng tự nhiên,‎ hiển nhiên nó đã nhận được chân truyền của Trần Thư.‎
- Chết tiệt, thứ gì đây?!
Vương đoàn trưởng kinh hoảng, mơ hồ nghĩ đến vũ khí bản mạng của tội phạm. ‎
‎Đối phương thật sự dám động thủ?! ‎
‎Grào! ‎
Ba Khế Ước Linh của hắn ta ào ào đánh tới, muốn giúp chủ nhân đề phòng Trần Thư đánh lén. ‎
‎- Vù vù! ‎
Hai mắt Thỏ Không Gian chuyển động, phóng thích [Không Gian Giam Cầm], khống chế tại chỗ. ‎
Sau đó, chân phải của nó ở phía sau giơ lên, đồng thời ném Ngự Thú Sư trong bao về phía không trung, trực tiếp đạp mông đối phương. ‎
‎Ầm! ‎
‎Trên mặt nó mỉm cười đê tiện, trực tiếp tiễn bọn hắn đi. ‎
- Mẹ nó!
‎Vương đoàn trưởng chỉ cảm thấy mông mình đau đớn, thoáng chốc tự do bay lượn.
‎ Grào Grào Grào! ‎
‎Ba con Khế Ước Linh của Vương đoàn trưởng khôi phục lại, đang chuẩn bị tung ra kỹ năng để tấn công,‎ nhưng Thỏ Không Gian thoáng chốc đã biến mất không thấy đâu, lại đi tới phía sau Vương đoàn trưởng.
‎Ầm! ‎
‎Lại thêm một cú đạp, khiến hắn ta bay ra ngoài trọng lực kết giới. ‎
‎Bất đắc dĩ, ba Khế Ước Linh của hắn cũng lập tức bay ra ngoài, muốn kiểm tra tình hình của chủ nhân. ‎
- Điều này…
‎Mười một người khác cũng cảm thấy kinh sợ, thật không ngờ con thỏ mập này lại đáng sợ như vậy. ‎
- Vù vù!
‎Không lâu sau đó, Thỏ Không Gian lặp lại chiêu cũ đá mười một người bay ra trọng lực kết giới. ‎
‎Mặc dù Trần Thư không vận dụng toàn lực nhưng nó vẫn không phải là thứ mà Bạch Ngân Ngự Thú Sư có thể chống lại. ‎
‎- Hoàn thành! ‎
‎Trần Thư mỉm cười, đồng thời để cho Thỏ Không Gian đứng ở vị trí ven kết giới,‎ nếu có người dám tự tiện xông vào, trực tiếp sẽ đá bay bọn hắn. ‎
‎Mặc dù họ không gặp nguy hiểm đến tính mạng nhưng không thể tránh khỏi bị đau mông. ‎
‎Trong lúc nhất thời, hành vi bá đạo của Trần Thư thoáng cái đã trấn áp được bọn họ, quả thực không cho người ta nói chút đạo lý nào. ‎
Rầm rầm rầm! ‎
‎Lúc này, Trần Thư vẫn đang không ngừng chiến đấu với Cự Hổ Vương ở phía xa, Thỏ Không Gian chỉ cần tới đây đặt Không Gian Thông Đạo, thời gian còn lại canh giữ ở vùng ven kết giới. ‎
- Grào! ‎
‎Vẻ mặt Cự Hổ Vương nổi giận, trong lòng tự hỏi có nên triệu hồi toàn bộ tiểu đệ “Thanh Nguyên Sâm Lâm” đến đây hay không.‎
‎Vì lo lắng sẽ khiến cường giả dòm ngó, nó vẫn không triệu hồi tiểu đệ, xem ra hiện tại dường như không còn cách nào khác. ‎
‎Thời gian dần dần trôi qua, sự tiến hóa của nó vẫn còn thời gian rất dài,‎ mà lúc này thân thể nó đã mang vết thương chồng chất, tính mạng cũng chỉ còn giữ được một nửa,‎ nếu Trần Thư tiếp tục tấn công thì nó sẽ không chịu nổi được quá lâu nữa.
‎Nghĩ đến đây, trong mắt Cự Hổ Vương có vẻ quyết đoán. ‎ ‎
‎Grào! ‎
‎Nó ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, uy lực của Quân Vương trong nháy mắt liền hiện ra, bắt đầu hiệu lệnh triệu tập toàn bộ các hung thú trong Dị Không Gian. ‎
‎Trong phút chốc, vô số Hắc Thiết Lãnh Chúa đồng thời cùng nhận được tin tức.
Grào Grào Grào! ‎
Ngay lập tức, toàn bộ hung thú trong Thanh Nguyên Sâm Lâm nháy mắt bạo phát!
- Chuyện gì đã xảy ra? Còn cứu được nữa không?
‎Một Ngự Thú Đoàn đang bị bầy hung thú đuổi giết, vốn đang gặp nguy hiểm. ‎
‎Nhưng một lúc sau, Hung Thú Lãnh Chúa đuổi giết bọn họ gầm nhẹ một tiếng, tự nhiên quay đầu dẫn theo các tiểu đệ rời đi. ‎
‎Trong phút chốc, cơn cuồng bạo của hung thú đã làm cho đám Ngự Thú Sư mạo hiểm đều kinh ngạc, trong mắt tràn đầy kinh sợ, không rõ chuyện gì đang xảy ra.‎
Bạn cần đăng nhập để bình luận