Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 456: Bi thương hơn bi thương là… Không vui (1)

- ...
Ninh Thanh Di bất đắc dĩ, chỉ có thể thu hồiThạch Cự Thú về Ngự Thú Không Gian.
- Thua rồi, không ngờ lại thua…
Lục Chỉ Ngưng ngẩn ngơ, thở dài, cũng thu Hắc Lôi Điểu lại.
- Khế Ước Linh của ngươi đúng là cấp D à?
Trong mắt ba người đều có vẻ khó hiểu, Khế Ước Linh cấp D không ngờ lại hành hung cấp A và cấp S một phen.
Trần Thư lúc này không trả lời ba người, mà là lấy ra một quyển vở nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc ghi chép gì đó.
Hắn không ngừng lầm bầm:
- Trận chiến thứ nhất ở Hoa Hạ Học Phủ.
- Quái thú đá, bình xét cấp bậc giả dối: S, bình xét cấp bậc chân thật: D, bình xét cấp bậc tổng hợp: E.
- Chim to đen, bình xét cấp bậc giả dối: A, bình xét cấp bậc chân thật: E, bình xét cấp bậc tổng hợp: G.
Bốn người cùng nhìn lại, há to miệng, ngươi nghiêm túc vậy à?
Đặt ngoại hiệu lung tung cho Khế Ước Linh thì không nói.
Đây là bình xét cấp bậc trâu ngựa gì vậy?
Hoặc là nói, ngươi là đang bình xét cấp bậc cho trâu ngựa à?
Lục Chỉ Ngưng lại trợn trừng hai mắt, bộ dạng không thể tin nổi.
Con mẹ nó bình xét cấp bậc G là có ý gì?
Nàng ta lớn như vậy rồi mà chưa từng nghe qua có bình xét cấp bậc G, thấp nhất không phải là LÀ sao?
- Được rồi.
Khóe miệng Phương Tư giật giật, ngươi đúng là đê tiện, tổn hại người ta mà không nói một chữ thô tục nào.
Trần Thư gật đầu thỏa mãn, cất vở đi, nói:
- Lục học tỷ, Ninh học tỷ, sao sắc mặt các ngươi lại khó coi như vậy?
Ninh Thanh Di xoay người, đã không muốn nhìn Trần Thư nữa.
Phương Tư vội vàng hỏi:
- Thanh Di, ngươi làm gì thế?
- Quái thú đá… Ặc.. Nham Thạch Cự Thú bị thương rồi, ta tới phòng y tế.
Lục Chỉ Ngưng cũng xoay người, đi ra ngoài Ngự Thú Quán.
- A Ngưng, ngươi làm gì thế?
Thần sắc Lục Chỉ Ngưng u oán, quay đầu nói:
- Ta bị thương, tới phòng y tế đây.
Kiều Nguyệt nhìn nhìn Trần Thư, nói:
- Phương Tư tỷ, ngươi nói đúng, tất cả đúng là phải dùng thực tế để làm chuẩn.
Bộ dạng đại nam hài rực rỡ đã tan thành mây khói.
Chỉ còn lại một Nam Giang Hãn Phỉ vẻ mặt đê tiện.
Tuy ba người rât khó chấp nhận thực tại, nhưng trong lòng kỳ thật đã công nhận thực lực của Trần Thư.
Phương Tư mở miệng tuyên bố:
- Ba ngày sau chính thức tới Hoạt Mộc Chiểu Trạch.
Dù sao cũng phải cho bọn họ một chút thời gian để liền vết thương.
- Trần Bì!
Đang lúc Trần Thư muốn rời khỏi, Phương Tư gọi hắn lại.
Trong Ngự Thú Quán chỉ còn lại hai người, Kiều Nguyệt đã ôm máy tính rời khỏi.
- Phương Tư tỷ?
Trần Thư quay đầu, cười bảo:
- Không cần khen ngợi biểu hiện của ta hôm nay, chỉ có thể nói là thao tác cơ bản thôi.
- Khen ngợi ngươi cái rắm, sao ta cảm thấy cho ngươi thêm một đoạn thời gian, Ngự Thú Đoàn của ta sẽ sụp đổ nhỉ?
Phương Tư lắc đầu, nói:
- Có thể cho ta xem giao diện Khế Ước Linh của ngươi không?
Là Đoàn trưởng, nàng ta khẳng định phải hiểu biết sức chiến đấu của toàn bộ mọi người, chỉ huy hành động chủ yếu đều là nàng ta làm.
Trần Thư cũng không có ý đồ muốn đoạt quyền, mấu chốt là làm Đoàn trưởng cũng không có thêm phần thưởng gì.
- Không thành vấn đề.
Trần Thư gật đầu, chia sẻ giao diện của hai Khế Ước Linh cho Phương Tư.
Giao diện của Husky thì không có gì, nhiều nhất là hai kỹ năng liên tục mãnh công và phân thân có chút bắt mắt.
Còn lại đều là bình thường không có gì đặc biệt.
Nhưng giao diện của Sử Lai Mỗ lại khiến cả người Phương Tư chấn động, trong mắt tràn ngập vẻ bất khả tư nghị.
Ngự Thú Quán trở nên yên tĩnh không tiếng động.
Một lúc sau, Phương Tư nuốt nước miếng, mở miệng nói:
- Ngươi xác định giao diện của ngươi không PS chứ?
Miệng Trần Thư hơi há ra, nói:
- Phương Tư tỷ, sức tưởng tượng của ngươi phong phú thật.
Mọi người đều biết, tin tức giao diện là không thể P.
- Không thể nào, cho dù là ngươi mỗi lần đề thăng một cảnh giới nhỏ, thăng cấp một kỹ năng, cũng không thể có cấp bậc kỹ năng cao như vậy.
Phương Tư chau mày, quan sát Trần Thư qua lại, trong mắt đầy vẻ khó hiểu.
Sức chiến đấu của nàng ta siêu quần, trừ hai Khế Ước Linh hệ rồng ra, Quan trọng nhất chính là nàng ta có một ngoại hiệu: Phương không đi không!
Bắt đầu từ Ngự Thú Sư cấp 0, mỗi lần Phương Tư đột phá, Khế Ước Linh đều sẽ lĩnh ngộ kỹ năng mới hoặc là thăng cấp một kỹ năng.
Đây là tác dụng chung của thiên phú và vận khí, thậm chí còn càng khiến người ta khiếp sợ hơn cả hai Khế Ước Linh cấp S của nàng ta.
Nhưng so sánh với Trần Thư, chênh lệch giữa hai bên dường như là quá lớn.
- Rất hợp lý, mỗi lần ta đột phá đều sẽ trực tiếp thăng cấp hai ba kỹ năng.
Trần Thư mở miệng nói:
- Ai nói mỗi lần chỉ có thể thăng cấp một kỹ năng?
Tuy đối với Phương Tư hắn là tín nhiệm trăm phần trăm, nhưng hệ thống thật sự quá vô nghĩa, nói ra sẽ không có ai tin, còn không bằng giữ ở trong bụng.
- Đừng triển lãm tin tức Khế Ước Linh của ngươi cho bất kỳ ai.
Phương Tư ghi nhớ cấp bậc và hiệu quả kỹ năng của Trần Thư vào trong đầu, vô cùng cẩn thận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận