Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1214: Thiên tài kỳ lạ nhất sắp bỏ mạng sao

Ngay lúc này, trong nháy mắt, một đạo kỹ năng Phòng Ngự đánh tới, cưỡng ép ngăn chận thế công kích của Tần Thiên.
- Hả?
Sắc mặt Tần Thiên lạnh băng, quay đầu nhìn về phía Dolly, thậm chí trong mắt có sát ý.
- Ngươi muốn ngăn cản ta sao? Người có thể thao túng cả hung thú, ngươi không phải không biết rõ thân phận của hắn ta chứ?
- Hiệu trưởng Tần, hiện tại Sinclair khó có thể chạy thoát, không cần thiết phải tiêu hủy đài tỷ thí.
Trong mắt Dolly có chút tức giận, đều là Vương Cấp Ngự Thú sư, nhưng lại liên tục bị mắng vào mặt, đương nhiên trong lòng sẽ khó chịu.
- Nếu như Trần Thư xảy ra chuyện gì, ngươi có thể gánh chịu hậu quả không?
Vẻ mặt Tần Thiên trở nên lạnh lẽo, hình như nghĩ đến cái gì đó, nói:
- Không phải ngươi muốn để cho Kiều Na trực tiếp giành quán quân sao?
Bây giờ Sinclair đã bại lộ thân phận, không thể tham gia tranh tài nữa, đối thủ duy nhất của Kiều Na chỉ còn Trần Thư.
Nếu như Trần Thư xảy ra chuyện gì, vị trí quán quân và Không Gian Thần Kỹ cũng thuận theo tự nhiên rơi vào tay Liên minh Tự Do.
- Mặc kệ ngươi có nói như thế nào, đài tỷ thí được xây dựng bởi thế lực toàn cầu, các ngươi hoàn toàn không có tư cách tiêu hủy!
Kế hoạch nhỏ trong đáy lòng Dolly đã bị vạch trần, theo bản năng mà tức giận.
Thật ra trừ nguyên nhân đó thì vẫn còn một lý do khác, đó chính là thiên phú của Trần Thư quá đáng sợ.
Một thời đại chỉ cần có một thiên tài tuyệt thế là được!
Rầm rầm rầm…
Sắc mặt Tần Thiên quả quyết, trực tiếp để năm Khế Ước Linh thay đổi mục tiêu, tấn công hướng về phía Dolly.
Đối phương khăng khăng muốn ngăn cản, nhất định cần phải giải quyết trước.
- Hừ!
Dolly triệu hồi năm Khế Ước Linh của chính mình ra, đồng thời vội vã quát:
- Chẳng lẽ vì thiên tài Hoa Hạ học phủ của ngươi mà muốn để thế lực toàn cầu phải trả tiền ư?
Thực lực của Tần Thiên đã cường hãn, bản thân hắn ta không nắm chắc có thể đối phó được, muốn liên hợp với các Vương Cấp Ngự Thú Sư còn lại.
- Nếu như người nào xuất thủ, sau này lão gia tử sẽ tới cửa nhà từng người hỏi thăm!
Vẻ mặt Tần Thiên lạnh lẽo, quét mắt nhìn về phía các Vương Cấp Ngự Thú Sư còn lại một cái, trong mắt tràn ngập ý uy hiếp.
- Hiệu trưởng Tần cứ nói đùa…
Ngay khi những lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người trở nên ngưng đọng, vừa nghĩ tới dáng vẻ của cái lão nhân kia, chỉ cảm thấy lồng ngực như bị một tảng đá lớn đè lên.
Tần Thiên hừ lạnh một tiếng, khiến năm Khế Ước Linh đồng loạt ra tay, áp chế toàn bộ xung quanh Dolly.
- Breen, ngươi còn không mau ra tay đi!
Tần Thiên quay đầu trông lại, trong mắt có lãnh ý.
Thân thể vương quốc Bất Hủ Breen run lên, vội vã để Khế Ước Linh ra tay công kích đài tỷ thí, nhưng bởi vì lời nói của Dolly, trong lòng nàng ta đã có chút kiêng kị, không dám ra tay toàn lực, nếu không đến lúc đó trách nhiệm sẽ đổ lên người của nàng ta.
Một mình nàng ta không đủ khả năng đền đài tỷ thí cho Thi Đấu Thế Giới.
Mà bởi vì Trần Thư, nàng ta lại không thể không ra tay, không thể làm gì khác hơn ngoài việc giả bộ đang ra sức công kích, thật ra là vụng trộm thả chút nước.
Ngoại trừ điều đó ra, đám người Liễu Phong cũng triệu hồi Khế Uớc Linh ra, công kích đài tỷ thí, toàn bộ hiện trường tranh tài trở nên rối loạn, may mắn vẫn có Vương Cấp Ngự Thú Sư đứng ra ứng phó, sẽ tạm dừng trực tiếp toàn cầu, nếu không sẽ xảy ra sóng to gió lớn.
Tuy rằng xuất hiện một loạt sự kiện, nhưng thật ra chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Đám người Liễu Phong vội vàng công kích toàn lực, bây giờ cũng đang chạy đua với thời gian, xem ai có thể tiêu hủy thiết bị trước một bước.
Ngay tại lúc này, một âm thanh tan vỡ xuất hiện!
- Không ổn rồi!
Trong lòng đám người Liễu Phong chấn động, vòng bảo hộ đài tỷ thí vẫn tồn tại trước mặt, cái này cũng mang ý nghĩa là thiết bị bảo vệ nội bộ.
Quả nhiên, xung quanh thân thể Trần Thư đã bị lượng nước mưa lớn vây quanh, khiến cho mọi người không thấy rõ tình hình bên trong.
Rào rào…
Trong nháy mắt nước mưa ập tới, chuẩn bị để Trần Thư hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Trong tích tắc, quần chúng vây xem mở to hai mắt nhìn, trong mắt đều có chấn kinh.
Chẳng lẽ thiên tài kỳ lạ nhất thời đại này sắp bỏ mạng sao?
Rào rào rào…
Nước mưa rơi không ngừng, truyền ra âm thanh nghiến răng của con người, mà trên đó, càng có một vòng đỏ tươi…
Nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt Nhân Ngư ngước nhìn về phía bên ngoài đài tỷ thí, trong mắt hiện lên ý cười giễu cợt.
Tay phải của nó nâng lên, cưỡng ép làm gián đoạn kỹ năng, nước mưa đỏ tươi biến mất, mà Trần Thư cũng biến mất không thấy gì nữa, đừng nói là thân thể tàn phế, ngay cả tro cốt cũng không nhìn thấy…
- Mẹ nó!
Tần Thiên lập tức mở to hai mắt nhìn như sắp rách cả mí mắt, trong lòng dâng lên một ngọn lửa phẫn nộ, lão như đã mất đi lý trí.
Những người còn lại cũng như vậy, hai mắt chuyển thành đỏ au, bi thương và hận ý xen lẫn không chút che giấu.
- Chết tiệt, ngươi đúng là đồ chết tiệt!
Đôi mắt Tần Thiên đã trở nên đỏ au, sắc mặt lạnh băng đến cực hạn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vì phía Dolly.
- Ta…
Bạn cần đăng nhập để bình luận