Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 977: Quả nhiên, chuyện không tốt vẫn xuất hiện rồi (2)

- Tiếp theo đây chính là thời khắc trao giải cho trận Thi đấu Ngự Thú toàn quốc của chúng ta!
- Xin mời thứ hạng số năm của Bạch Ngân Tổ, Giang Vấn Trần! Hạng tư, Hướng Dao!
- ...
Hai người trong Bạch Ngân Tổ cùng với hai đội ngũ của Hắc Thiết Tổ cùng đi lên trên đài tỷ thí.
Mặt mũi Giang Vấn Trần đều là nụ cười cứng ngắc, trong tay giơ cao một tấm thẻ bài, trên đó có viết phần thưởng thứ bậc.
Không bao lâu sau, một đoàn người chụp tấm ảnh tập thể, ngay sau đó liền đến phiên hạng hai và hạng ba tiến lên sân khấu.
Thời gian của bọn hắn rõ ràng là hơi dài hơn một chút, thậm chí hạng hai Phương Tư còn được phỏng vấn cá nhân nữa, để nàng nói đơn giản về cảm nghĩ của mình một chút.
Ngay sau đó là đến phiên quán quân năm nay ra sân!
Trần Thư sải bước chân phóng khoáng, một bộ dạng vô cùng tự tin mà đi tới chính giữa đài tỷ thí.
Mà ba người của Hắc Thiết Tổ cũng tiến lên phía trước, trong mắt cũng có treo nét cẩn thận dè dặt.
- Chào tội phạm ca, tội phạm ca mạnh khỏe!
Tuổi tác của ba người so ra còn lớn hơn Trần Thư nữa, nhưng trên mặt đều là vẻ tươi cười, không hề có một chút ngạo khí của quán quân nào cả.
Nhỡ đâu mà trùm đầu ngay tại hiện trường luôn, vậy bọn hắn phải tìm ai để nói lý lẽ đây chứ?
- Đầu tiên là quán quân của Bạch Ngân Tổ chúng ta, Trần Thư!
Người chủ trì mặt mang nụ cười mà nói, trong miệng đều là từ ngữ ca ngợi.
Cùng lúc đó, đủ loại thiết bị ở khắp bốn phía không ngừng vây quanh lấy Trần Thư, đặc tả cho hắn vô số góc độ.
Hôm nay, một tên đại nam hài chói sáng được nhân dân cả nước biết đến và nhớ kỹ!
Lời ca ngợi dài đến mười phút đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc, rất nhanh là đã tới phân đoạn phỏng vấn mà Trần Thư chờ mong đã lâu!
- Tuyển thủ Trần Thư, thân là quán quân năm nay, là người đứng đầu trong thế hệ trẻ bây giờ, ngươi có điều gì muốn nói với mọi người không?
Trần Thư hắng giọng một cái, sau đó đưa tay nhận lấy micro.
Lúc này, Liễu Phong ở phía dưới loáng thoáng có một dự cảm không lành, hắn ta nói:
- Lão Trần, không phải ta đã nói rồi sao. Đừng có làm phỏng vấn cái gì hết, sẽ xảy ra chuyện đó!
- Một cuộc phỏng vấn thì có là gì đâu, hơn nữa đây là lệ cũ từ trước đến giờ rồi mà!
Trần Thanh Hải cười cười mà nói:
- Lão Liễu, ngươi quá nhạy cảm rồi!
- Ta…
Liễu Phong lắc đầu, ngươi thật sự là không hề hiểu Trần Thư chút nào!
Lúc này, buổi phỏng vấn của Trần Thư đã bắt đầu.
- Các vị, đầu tiên ta có thể giành được quán quân, không thể không có sự trợ giúp của một số người!
Trên mặt Trần Thư đầy vẻ tươi cười, hắn nghiêm túc nói:
- Cha mẹ của ta tin tưởng ta, để ta thành công bước lên con đường Ngự Thú Sư! Lão sư của ta trợ giúp ta, hỗ trợ ta một đường hát vang tiến mạnh!
Trong lúc nhất thời, toàn trường đều lặng ngắt như tờ, yên tĩnh mà lắng nghe giọng nói vang vọng của Trần Thư.
- Đây không phải đang nói rất tốt sao?
Trần Thanh Hải cười cười, hoàn toàn không hề lo lắng một chút nào.
Liễu Phong thì lại không hề lên tiếng. Hắn ta biết, càng bình thường, vậy sẽ đại biểu cho điều càng không bình thường…
Quả nhiên, chuyện không tốt vẫn xảy ra!
- Tất nhiên, người ta cần cảm tạ chính là…
Trần Thư dừng lại một chút, đồng thời lại lấy một xấp giấy thật dày từ trong túi xách ra, sau đó nói:
- Công ty phân urê Chí Tôn. Không có bọn hắn sẽ không có tội phạm như hiện tại, túi phân của công ty bọn hắn dùng rất tốt! Nếu các vị có nhu cầu có thể trực tiếp liên hệ vào số điện thoại **9527!
- ?
Mọi người ở phía dưới thoáng chốc đã ngây ngẩn cả người.
Mẹ nó, nửa đường lại tự dưng cắm quảng cáo vào thế này?
Trên mặt Trần Thư mang theo nụ cười, lại liếc mắt nhìn tờ giấy trong tay rồi nói:
- Điều thứ hai ta muốn cảm tạ chính là Loa Si Phấn hiệu ốc nước ngọt…
Người chủ trì ở bên cạnh đã hoàn toàn bị làm cho choáng váng rồi. Hành nghề nhiều năm như vậy, hắn ta chưa từng nhìn thấy người nào không hợp thói thường như vậy cả?
- Dường như ta đã đưa ra một quyết định làm bản thân phải hối hận cả một đời…
Trần Thanh Hải nhìn một xấp giấy kia trong tay Trần Thư, trong lòng đã bị dự cảm bất tường lấp kín…
Nửa giờ sau đó.
Trần Thư hắng giọng một cái, sau đó nói:
- Người thứ một trăm chín mươi tám mà ta muốn cảm tạ chính là…
Hiện trường đã hoàn toàn yên tĩnh, vẻ mặt của ai nấy cũng đều cổ quái vô cùng. Bọn họ thật sự là không hề dự liệu được một màn không hợp thói thường như vậy.
Đây hoàn toàn chẳng có cảm tình quái gì cả, tất cả đều là quảng cáo thôi!
- Đủ rồi!
Cuối cùng Trần Thanh Hải cũng không nhịn được nữa, sai người tạm thời đóng những thiết bị phát sóng lại.
Hắn ta vọt lên trên đài tỷ thí, trừng mắt nhìn Trần Thư rồi nói:
- Tiểu tử ngươi đang làm cái gì vậy hả? Mẹ nó chứ, đây là phát sóng trực tiếp toàn quốc đấy!
- Ta biết chứ!
Nếu như không phải là trực tiếp toàn quốc, chắc chắn hắn sẽ không thèm đọc đâu.
Vẻ mặt Trần Thư rất vô tội, hắn nói:
- Thực tế là do ta quá trọng tình trọng nghĩa, muốn cảm tạ hết một lần những công ty đã đưa tay trợ giúp cho ta…
Bạn cần đăng nhập để bình luận