Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 452: Xin lỗi, học tỷ, chúng ta của chúng ta không hợp nhau

Trần Thư nhếch miệng cười, gãi gãi đầu, nói:
- Cá nhân ta cho rằng, đạn hạt nhân là thoải mái hơn nhiều…
Ba người sửng sốt, có chút không hiểu ra sao.
Gì? Đạn hạt nhân?
- Được rồi, tới Ngự Thú Quán.
Phương Tư lắc đầu, không ngờ cho rằng Trần Thư là lương dân, ba đội hữu của nàng ta không khỏi quá đơn thuần rồi.
Năm người một đường cười nói, rời khỏi tòa nhà dạy học, đi tới vị trí của Ngự Thú Quán.
Kiều Nguyệt chớp chớp mắt, mở miệng hỏi:
- Trần Thư học đệ, ngươi đúng là mới tốt nghiệp cấp ba à?
Ninh Thanh Di quan sát qua lại, không khỏi kinh thán:
- Không thể nào, cấp Hắc Thiết trước đại học, quả thực chính là quốc bảo.
- Phương Tư tỷ, không phải là ngươi cho hắn danh ngạch phòng tu luyện của trường học chứ? Rất nhiều năm rồi chưa xuất hiện học sinh cấp ba có thể dựa vào bản thân để đột phá.
Ba người đồng loạt nhìn về phía Phương Tư, trong mắt có vẻ hoài nghi.
Phương Tư day day trán, nói:
- Các ngươi ngốc thế, đó chính là chuyện trái pháp luật, ta không muốn bị khai trừ.
Hiện giờ phương thức đột phá cấp Hắc Thiết bình thường là có hai loại, một loại là nhờ vào phòng tu luyện đặc thù của trường đại học, một loại là dựa vào bản thân để đột phá.
Sinh viên trên cơ bản đều sử dụng phòng tu luyện, tuy làm vậy sẽ khiến đột phá sau này xuất hiện bình cảnh.
Nhưng nếu chậm chạp không đột phá, kéo tới lớn tuổi, đạo ngự thú cũng càng thêm khó khăn.
Dưới cân nhắc lợi hại, bọn họ tất nhiên đều sẽ lựa chọn sử dụng phòng tu luyện đặc thù.
Mà dựa vào bản thân để đột phá chính là Ngự Thú Sư xã hội, bọn họ không thể sử dụng phòng tu luyện của trường đại học, có thể là phải ba bốn mươi tuổi mới có thể trở thành cấp Hắc Thiết, thành tựu đời này cũng dừng lại ở đây.
Về phần vì sao không mở ra phòng tu luyện đặc thù của trường đại học cho học sinh trung học, nguyên nhân chủ yếu nhất để bảo đảm tính công bằng của thi đại học.
Nếu có hậu đại của hậu đại thiên phú ngự thú không ra gì, nhưng nhờ vào phòng tu luyện để cường hành đột phá đến cấp Hắc Thiết,
Vậy cho dù là Ngự Thú Sư cơ sở có thiên tài tới mấy cũng không thể đả bại hắn.
Đến lúc đó thi thực chiến đại học sẽ loạn tới rối tinh rối mù, không thể sàng lọc ra thiên tài chân chính.
Ninh Nguyệt cười hì hì nói:
- Chúng ta nói đùa thôi, thế không phải là thiên tài chưa từng có à?
Kiều Nguyệt gật đầu đồng ý, nói:
- Ta dám đánh cược, Trần Thư học đệ tuyệt đối là mạnh hơn cả Trang Bức Phạm đó!
- Trang Bức Phạm?
Trần Thư hơi ngẩn ra, mở miệng hỏi.
Phương Tư giải thích: “Chính là Lăng Trần đó, mỗi ngày đều đội tóc đỏ, không phải đang ra vẻ khệnh khạng thì chính là trên đường ra vẻ khệnh khạng.
- ...
Trần Thư sờ sờ cằm, xem ra phải tìm cơ hội thỉnh giáo một chút.
Đúng vào lúc này, Lục Chỉ Ngưng có mỹ nhân chí nhích lại gần, cười bảo:
- Trần Thư học đệ, ngươi chưa có bạn gái à?
- Ngươi cảm thấy học tỷ thế nào?
Phương Tư đang muốn mở miệng nói chuyện, Trần Thư đã giành trước.
- Học tỷ, ta có thể xem chứng minh thư của ngươi không?
- Hả? Chứng minh thư gì?
Lục Chỉ Ngưng hơi sửng sốt, đầu óc có chút không xoay chuyển kịp.
Nàng ta xem bản năng lấy ra chứng minh thư của mình, đưa cho Trần Thư.
Tuy là chứng min thư, nhưng vẫn là mày liễu mắt hạnh, nhất là mỹ nhân chí ở khóe miệng khiến người ta không nhịn được mà tim đập thình thịch.
Trần Thư nhìn qua một chút, nghiêm trang nói:
- Xin lỗi, học tỷ, số chứng minh thư của ngươi là số chẵn, của ta là số lẻ, chúng ta không hợp nhau.
Bốn người đồng loạt nhìn sang, lập tức biến thành ngây đơ, cái này gọi là lý do gì?
Một lúc sau,
- Thôi!
Khóe miệng Lục Chỉ Ngưng giật giật, cầm lại chứng minh thư, chỉ cần là nữ, số cuối cùng không phải đều là số chẵn à?
Người khác cự tuyệt đều là tính cách không hợp,
Ngươi thì ngược lại, trực tiếp chính là số không hợp!
Kiều Nguyệt nói:
- Ngươi thích nam à.
- Vớ vẩn! Vừa rồi nói đùa thôi.
Trần Thư bình tĩnh thong dong, nhún vai nói:
- Kỳ thật yêu cầu của ta rất đơn giản, ai có thể dùng túi phân bọc ta lại thì ta thích người đó.
Ngươi ngay cả đầu của ta cũng không chùm được thì lấy gì mà chùm tim của ta.
- Cái gì cơ? Túi phân?
Ba người Lục Chỉ Ngưng ngây đơ, trước giờ chưa nghe nói tới thứ này.
- Bớt nói linh tinh thôi.
Phương Tư trợn mắt, chỉ bằng vào bản năng tội phạm của ngươi, cả thế giới không ai có thể sử dụng túi phân chùm ngươi.
...
Năm người một đường cười nói, đi tới Ngự Thú Quán to lớn của Hoa Hạ Học Phủ.
Ngự Thú Đoàn của Phương Tư có một sân tỷ thí chuyên thuộc, chỉ có bọn họ có thể sử dụng.
- Nói một chút về hành động săn bắn lần này.
Năm người ngồi xuống đất, thần sắc đều trở nên vô cùng nghiêm túc.
Kiều Nguyệt lấy ra một cái máy tính, ước chừng chỉ khoản mười cm, nhìn vô cùng tinh xảo.
- Cái này thì xem thế nào được?
Miệng Trần Thư nhếch lên, mắt hắn thành một đường, dựa vào thị lực cấp Hắc Thiết cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy đại khái.
- Ngươi ngốc thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận