Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 917: Có từng nghe cho vay tro cốt bao giờ chưa?

- Cứ yên tâm đi, ta sẽ yêu thương chúng nó mà!
Tạ Tố Nam cười hì hì nói, đưa tay nhận lấy toàn bộ vật liệu.
Trần Thư vẫn cứ gắt gao nắm lấy một góc của túi phân, không cam lòng nói.
- Ngươi có đường nào để đẩy hàng đi chưa? Có cần ta phải giới thiệu cho ngươi vài chỗ không.
- Không cần, đường của ta rộng mênh mông kia kìa!
Hắn trực tiếp vồ lấy, mở miệng nói.
- Còn nữa không đấy?
Vật liệu Bạch Ngân cũng đã hơn bốn tỷ, trong đó bản thân hắn còn phải chia ra một phần, dĩ nhiên là một nửa cũng không đủ.
- Tín chỉ của ta cũng chuyển cho ngươi!
Trần Thư khẽ cắn môi, chuyển hết toàn bộ hơn bốn nghìn tín chỉ trên thẻ ra ngoài.
Tín chỉ có được từ quỹ của câu lạc bộ và thông qua cuộc thi Hải Tuyển, hai nghìn tín chỉ là phần thưởng từ nhiệm vụ của Liễu Phong.
Số tín chỉ của Hoa Hạ học phủ thuộc loại ngoại tệ cứng của Kinh Đô.
Tuy là Tạ Tố Nam không thể thu mua được đồ trong học phủ, nhưng lại có thể dự trữ được từ các tài khoản trên mạng, bán lại cho những người cần.
- Hình như vẫn còn thiếu một chút…
Tạ Tố Nam nhếch khoé miệng cười một tiếng, hắn đã chuẩn bị ép khô Trần Thư.
- Ta lại chuyển Hoa Hạ tệ cho ngươi!
Vẻ mặt Trần Thư tràn đầy thống khổ, chuyển hết số dư ít ỏi còn lại trên thẻ ra ngoài.
Bây giờ hắn lại cảm nhận được khoảng thời gian trước đây đi mua sắm đồ, siêu tin thêm tiền mặt nữa rồi…
Cuối cùng, Trần Thư chỉ để lại một nghìn vạn Hoa Hạ tệ, dùng để miễn cưỡng duy trì thức ăn cho Khế Ước Linh.
- Ừm, tạm đủ rồi!
Tạ Tố Nam gật đầu một cái, vừa ý mà rời đi.
- Trong tay cầm một ổ bánh mì, bên trong không có lấy một giọt dầu…
Hai mắt Trần Thư lờ đờ nhìn lên trần nhà, bi thương mà hát lên.
Vì để giữ lại Ngự Thú Chân Châu của Quân Vương và vật liệu Hạch Tâm, mà hắn đã hao hết toàn bộ tài sản.
- Ôi…
Hắn thở dài một hơi, nhưng cũng không hề cảm thấy không công bằng.
Nếu không có sự trợ giúp của lão Tạ, thì hắn quả thực sẽ không tìm được Lãnh Chúa Hung Thú và dĩ nhiên cũng sẽ không vẽ ra được bản đồ phân tích tuyến đường, tập trung được vị trí của Quân Vương.
- Trần Bì, ngươi sao thế?
Lúc này ba người đám A Lương đã về tới ký túc xá, nhìn thấy bộ dạng của Trần Thư xong đều cảm thấy có chút nghi hoặc.
- Không có gì.
Trần Thư lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
- Ta vừa mới thấy lão Tạ đi ra ngoài xong, miệng cười tới cả mang tai luôn rồi, đã xảy ra chuyện gì thế?
- …
Trần Thư hoàn toàn không nói nên lời, vừa mới trấn lột của ta xong còn có thể không phấn khởi hay sao?
- Đúng rồi, cái này là Liễu lão sư bảo ta mang tới cho ngươi, còn dặn ngươi nhớ phải trả lại nữa.
Vừa nói A Lương vừa lấy ra một ống dược tề, đó chính là thuốc kỹ năng tiến hóa của phòng thí nghiệm, đặc biệt chuẩn bị cho Thỏ Không Gian.
- Cảm ơn nhé.
Trần Thư gật gật đầu, nhận lấy ống dược tề.
- Đúng rồi, ngươi đã làm như thế nào vậy? Thế mà lại có thể mượn được đồ từ trong tay của Liễu lão sư!
Liễu Phong chẳng bao giờ đề cập tới chuyện cho mượn đồ, muốn có được cái gì thì nhất định phải trả giá bằng cái khác, đây chính là quy tắc của hắn ta!
Trần Thư quay đầu lại nói.
- Ngươi đã từng nghe nói tới cho vay tro cốt chưa?
- ?
Ba người đều ngây ra, nói.
- Vay… vay cái gì cơ?
- Tới lúc đó ta còn phải trả lại gấp đôi, bằng không hắn ta sẽ mang tro cốt của ta đi rải, tên gọi tắt là cho vay tro cốt đấy!
- …
Ba người khẽ giật giật mí mắt, lại còn có kiểu công việc không được bình thường như vậy nữa hả?
Đồng thời cũng không khỏi khâm phục Trần Thư, ngươi cũng thật sự dám vay đấy!
- Tất cả cũng là vì muốn giành được chiến thắng trong cuộc thi Ngự Thú…
Trần Thư thở dài một hơi, cầm lấy viên Ngự Thú Chân Châu, vật liệu Quân Vương cùng với thuốc kỹ năng tiến hóa ở trên mặt bàn rồi quay trở về phòng.
Giá tiền của dược tề là hai trăm tín chỉ, cộng với trình độ đối thoại, cũng chỉ cần dùng năm trăm tín chỉ thôi.
Đến lúc đó chỉ cần trả một nghìn tín chỉ, đối với hắn mà nói thật ra cũng không nhiều.
- Đúng thật là đốt tiền mà!
Trong tay hắn đang cầm hơn hai tỷ tài nguyên, hắn bỗng cảm thấy tay mình trĩu nặng.
Khi sức mạnh đạt đến một loại cấp độ thì mỗi một bước tiến nhỏ đều cần bỏ ra một cái giá khổng lồ.
Trần Thư đóng cửa phòng lại, triệu hồi ra Husky và Thỏ Không Gian.
- Đánh một trận cho ta xem!
Hắn nhét vật liệu Quân Vương và dược tề kỹ năng tiến hóa cho hai con Khế Ước Linh, đồng thời hắn cũng nuốt luôn viên Ngự Thú Chân Châu của Băng Tuyết Hổ Vương.

Cơ gia, Ngự Thú Gia Tộc ở phía tây.
- Gia gia, cuối cùng người cũng trở về rồi! Đã xảy ra chuyện lớn rồi đấy!
Vẻ mặt Cơ Phong tràn đầy kích động, mắt nhìn về phía lão nhân có thân thể cường tráng ở trước mặt.
Kể từ lúc hắn ta trở về từ biên cảnh phía bắc, hắn ta vẫn luôn tâm thần rối loạn, thuộc loại cơm cũng không ăn được nữa rồi.
- Tiểu Phong, không cần phải hớt ha hớt hải như vậy!
Vẻ mặt của tộc trưởng Cơ gia bỗng nghiêm lại, nói.
- Từ từ rồi nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận