Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 686: Ta nói rồi, cái gì nó cũng có thể giả vờ cả (2)

- Sao không nói sớm, ngươi thật sự có thể dọa người đấy!
Từ Tinh Tinh vỗ vỗ ngực rồi nhận lấy túi phân, chỉ thấy bên trong có chứa vài bình dược tề có màu sắc khác nhau.
- Giúp ta đếm một chút xem dược tề bên trong có màu gì!
Trần Thư nói, mỗi một loại Thần Kỳ Dược Tề đều có màu sắc khác nhau, hắn đã sớm nắm rõ như lòng bàn tay rồi.
Từ Tinh Tinh gật đầu một cái, nói:
- Bom hạt nhân có ba cái!
- ?
Lời này vừa nói ra, bốn người cùng nhau nhìn lại, ngươi nói cái gì thế?
Tiếp đó, Từ Tinh Tinh lập tức lấy ba bình dược tề màu xám ra…
- Mẹ nó! Đúng thật kìa!
Đám người A Lương nhịn không được mà lui ra, trong mắt còn có chút sợ hãi.
Trần Thư bình tĩnh mở miệng nói:
- Không cần khẩn trương, lúc bình thường nó sẽ không tự động nổ tung đâu!
Ngay sau đó, Từ Tinh Tinh lại lấy sáu bình dược tề khác ra, theo thứ tự lần lượt là Tàng Hình Dược Tề x2, Phi Hành Dược Tề x2, Tử Vong Dược Tề x1, Truyền Tống Dược Tề x1.
- Đều là đồ tốt luôn!
Hai mắt Trần Thư cong lên, khóe miệng không nhịn được mà có ý cười.
Tác dụng của Thần Kỳ Dược Tề cũng không nhỏ, thời điểm mấu chốt còn có thể đảo ngược tình hình chiến đấu.
Lúc xế chiều, đoàn người về tới trung tâm thành phố Nam Giang

Trên sân thượng của tiểu khu nơi Trần Thư ở.
- Tính ra chưa?
Trần Thư thu hồi lại Thần Kỳ Dược Tề rồi nhìn về phía bốn người kia.
Chỉ thấy toàn bộ sân thượng đều phủ kín đủ các loại vật liệu, bởi vì đều là thuộc tính hỏa nên dẫn đến nhiệt độ xung quanh đều tăng lên.
- Giá trị của dược liệu đại khái khoảng ba trăm triệu!
A Lương mở miệng nói, trên mặt xuất hiện nụ cười.
Nếu như chia đều thì mỗi người đều có thể nhận được sáu mươi triệu, đó không phải là một con số nhỏ đâu.
- Cộng với Chân Bảo Bạch Ngân Cấp và Quân Vương Huyết Nhục, thu hoạch lần này lớn rồi!
Trần Thư sờ sờ cằm, nói:
- Đến lúc đó để ta bảo Phương Tư tỷ giúp bán một ít Chân Bảo đi!
Mọi người thảo luận với nhau, cuối cùng quyết định bán hết toàn bộ nguyên liệu đi rồi mới chia ra.
- Hôm nay ăn một bữa thịt nướng nào, ăn mừng một chút!
Trần Thư lấy lò nướng thịt ra, bày xong than củi rồi nói:
- Husky, phun lửa đi!
- Ngươi chắc chứ?
Vẻ mặt bốn người chấn động, nhịn không được lại theo chiến thuật nhảy về phía sau một bước.
- Hay là để ta đi xuống mua một cái bật lửa?
- Không cần! Ta cảm thấy Husky đã hoàn toàn bị ta thuần hóa rồi!
Không gian bên cạnh Trần Thư vỡ vụn, một cái đầu chó lanh lợi xuất hiện.
Hắn sờ sờ đầu chó rồi nói:
- Chỉ cho phép phun một quả cầu lửa nhỏ thôi đấy!
- Gâu!
Husky gật đầu một cái rồi mở miệng ra, đồng thời hai mắt cũng xuất hiện ánh sáng kỹ năng.
- Hửm? Hiệu ứng ánh sáng của Hỏa Cầu Oanh Kích có sáng đến như vậy không?
Trần Thư hơi ngẩn ra, dường như có chút bối rối.
Trong chớp mắt tiếp theo, vẻ mặt của hắn lập tức thay đổi, tay nhanh chóng nắm lấy đầu chó, làm cho miệng của nó hướng lên trời.
Ầm ầm!
Một cột lửa vô cùng kinh khủng phóng thẳng lên trời, bầu trời tối tăm mịt mờ lúc chạng vạng lập tức bị chiếu sáng, vô số ánh mắt đồng loạt nhìn lại.
- Mẹ nó ngươi muốn giết chủ à!
Trần Thư lập tức thu hồi nó về lại Ngự Thú Không Gian, trong mắt có chút luống cuống.
- Rốt cuộc thì ngươi lấy sự tự tin ở đâu ra mà cho rằng chính mình đã thuần hóa được Husky thế hả?
Vương Tuyệt mở miệng nói, rất nhanh hắn ta đã nghĩ tới cảnh tượng lúc trước khi khai giảng, Husky đã trực tiếp đốt trụi cả ký túc xá.
- Ầy…
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Ta xuống dưới lấy một cái bật lửa vậy!
- Tiểu Trần, không cần! Để ta làm cho!
Đúng ngay lúc này, một con Hôi Sắc Tiểu Điểu bay tới, trong mắt tràn ngập sự khinh thường.
Trần Thư nhíu mày nói:
- Không phải ngươi là hệ không gian sao? Có thể nhóm than củi được à?
- Thiếu niên! Xem cho kỹ, học theo cho tốt!
Hôi Sắc Tiểu Điểu nhếch miệng rồi đi tới phía trước than củi, mắt của nó ánh lên ánh sáng kỹ năng.
Trong phút chốc, miệng chim mở ra, bên trong phun ra nham thạch nóng chảy đỏ thẫm…
- Mẹ nó!
Vẻ mặt năm người chấn động, đồng loạt lùi lại mấy bước.
- Mẹ nó ngươi muốn chết à!
Trần Thư nổi giận mắng, sống nhiều năm như vậy rồi mà hắn chưa từng thấy ai dùng nham thạch nóng chảy để nướng thịt cả.
A Lương nói:
- Lão Vương, ngươi mau mau nhét con chim lông phẳng này về lại đi!
Vương Tuyệt giờ mới phản ứng lại, trực tiếp thu Không Gian Điểu về lại Ngự Thú Không Gian.
- Con chim này của ngươi có thể phun nham thạch nóng chảy à?
Vương Tuyệt mở hai tay ra mà nói:
- Ầy… Ta đã nói rồi, cái quỷ gì nó cũng có thể ra vẻ được cả!
- …
Nhìn vỉ nướng bị hỏng, năm người rơi vào im lặng thật lâu.
- Trần Bì, còn ăn nữa không?
- Ăn cái rắm!
Trần Thư đang muốn xử lý hiện trường một chút thì đột nhiên trên thượng có năm người trang bị vũ trang đầy người xông vào.
- Hả? Vương thúc?
Ánh mắt Trần Thư chuyển sang, lập tức liền nhận ra Vương Càn của Trấn Linh Cục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận