Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 903: Con heo này của ngươi thật sự không biết bẻ lái

- Mặc dù có hơi mạnh hơn dự đoán một chút nhưng ta vẫn tự tin có thể làm được!
- Ca, đừng đùa nữa được không?
Tạ Tố Nam chỉ vào thông tin trên máy tính mà nói:
- Đây là thứ mà chúng ta có thể đối phó được sao?
- Đi thôi!
Trần Thư không thèm để ý mà trực tiếp cưỡi Tiểu Hoàng rồi đi thẳng đến lối vào của Không Gian Thông Đạo.
Lão Tạ kêu thảm:
- Không phải đấy chứ. Con mẹ nó, ta không muốn chết đâu!
- Yên tâm đi, ta có thể đưa ngươi trở về an toàn được mà!
Vẻ mặt Trần Thư bình tĩnh. Truyền Tống Dược Tề còn có thể chạy thoát khỏi cả Không Gian Cấm Vụ được nữa là, một Bạch Ngân Quân Vương nho nhỏ đã là gì cơ chứ!
Ba tiếng sau, hai người đã đi đến trên mặt biển, hung thú xung quanh đã ít hơn rất nhiều, hiển nhiên là do Lãnh Chúa bị giết chết gần chết rồi.
- Nếu như Tử Vong Dược Tề không thể giết chết ngay được thì ta sẽ tự mình ra tay!
Trần Thư sờ cằm. Theo những thông tin mà hắn tra được thì chỉ sợ Băng Tuyết Hổ Vương còn mạnh hơn cả Hắc Thụ Vương trong Hoạt Mộc Đầm Lầy nữa ấy chứ.
Lúc trước, mấy người Liễu Phong liên thủ cũng không thể bắt Hắc Thụ Vương lại được mà chỉ có thể giết một Bạch Sư Hắc Thiết Quân Vương mà thôi.
Hai người bay suốt một đường trên không trung, cố gắng hết sức để tránh những hung thú tấn công, thậm chí có cả Bạch Ngân Lãnh Chúa chủ động tiến đến nhưng hắn cũng không ra tay.
Đã nói không động vào Lãnh Chúa thì sẽ không động vào Lãnh Chúa!
Tội phạm thật sự rất có nguyên tắc đấy nhé!
Sau khi bay suốt một ngày, hai người Trần Thư đã đi đến vùng lân cận của Không Gian Thông Đạo.
Chỉ thấy phía trước có sương mù trắng xóa trải rộng khiến cho người ta không thấy rõ là thật hay ảo, mà bên trong liên tục có tiếng gầm rú của hung thú truyền ra, có thể thấy được khắp nơi đều có hung thú.
- Trần Thư, ngươi không thể xông vào được! Trong sương mù có ít nhất hai… à không, ba Lãnh Chúa đấy!
Vẻ mặt Tạ Tố Nam nghiêm túc, Trùng Điệp ở trên vai hắn tỏa ra ánh sáng.
Hắn biết sức chiến đấu của Trần Thư quả thực rất mạnh, thậm chí có thể giết chết cả Lãnh Chúa Bạch Ngân Nhị Tinh, nhưng một lúc phải đối mặt với ba Lãnh Chúa thì hai người bọn họ chỉ còn nước chạy trối chết mà thôi.
- Kiên nhẫn chờ đi!
Trần Thư không hề gấp gáp mà điều khiển cho Tiểu Hoàng bay cao hơn nữa.
Quả nhiên, không lâu sau, Bạch Ngân Lãnh Chúa trong sương mù đã mang theo các tiểu đệ rời khỏi đó rồi đi thẳng đến Bắc Ngự Chi Thành.
Khi chỉ còn lại một Bạch Ngân Lãnh Chúa ở trong sương mù, Trần Thư chuẩn bị xông vào.
- Chờ một chút!
Tạ Tố Nam lập tức bắt lấy cổ tay của hắn rồi nói:
- Lại có thêm một Lãnh Chúa đang đi ra!
- Còn có nữa à?
Trần Thư nhíu mày, nhưng cũng không hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn có thể thoát thân khỏi hai Lãnh Chúa, nhưng đó chỉ là ở trên Lam Tinh, một đầu khác của Không Gian Thông Đạo thì sao đây?
- Chúng ta cưỡi heo của ngươi đi!
Trần Thư đưa ra quyết định, đồng thời lấy bình Tàng Hình Dược Tề cuối cùng ra, lần trước khi đối phó với Thạch Tử Minh hắn đã uống một chút rồi.
Tạ Tố Nam gật đầu rồi triệu hoán Phi Thiên Đại Bạch Trư ra.
Hai người một heo uống một hơi cạn sạch Tàng Hình Dược Tề.
Không lâu sau, bọn họ lao vào màn sương trắng trước mặt trong trạng thái tàng hình.
Trong đó không chỉ có Lãnh Chúa mà số lượng Phổ Thông Hung Thú còn đáng sợ hơn.
- Gào gào gào!
Đám hung thú gầm rú, luôn cảm thấy có thứ gì đó đang đụng vào người bọn chúng…
- Đại Bạch Trư của ngươi thật sự không biết bẻ lái nhỉ!
Trần Thư thả lỏng thân thể rồi thấp giọng nói:
- Sớm hay muộn gì cũng đụng phải cây cho mà xem!
- Đừng nói nữa!
Tạ Tố Nam thở dài, hai người lao thẳng vào trong Không Gian Thông Đạo.
...
Vù vù ~
Tầm nhìn thay đổi, hai người đi đến một nơi chỉ có toàn băng và tuyết, cả thế giới chỉ còn lại một màu trắng tinh khôi.
Mà quả nhiên ở phía trước có đông đảo hung thú tụ tập lại, dường như bọn chúng cũng đang đợi gì đó, trong đó có không ít Biến Dị và cấp Lãnh Chúa.
Nhờ có Tàng Hình Dược Tề nên đương nhiên không có hung thú nào phát hiện ra có hai kẻ từ bên ngoài xâm nhập vào lãnh địa.
- Sao ta lại cảm thấy biểu hiện của những con hung thú này có chút kỳ lạ thế nhỉ?
Trần Thư nhẹ giọng nói. Nhìn hung thú ở khoảng cách gần như thế này khiến hắn có thể nhìn thấy vẻ tuyệt vọng và không cam lòng trên khuôn mặt các hung thú.
- Đương nhiên là không bình thường rồi, ai muốn tự sát đâu chứ?
Tạ Tố Nam giải thích:
- Dị Không Gian đã không thể nuôi dưỡng được nhiều hung thú như vậy nữa, cho nên nhất định chỉ có thể phái mấy kẻ xui xẻo đi tìm chết thôi!
Trần Thư gật đầu, không bận tâm đến điều đó nữa mà cưỡi Đại Bạch Trư lập tức rời khỏi đây.
Hai người đi thẳng đến chỗ sâu của Băng Tuyết Hòn Đảo.
Theo lý thuyết, Quân Vương Hung Thú cũng sẽ không đích thân trông coi cửa chính.
Nửa tiếng sau.
- Lão Tạ, tìm thử đi!
Hai người cưỡi Slime bay giữa không trung, không ngừng nhìn xuống phía dưới.
Tạ Tố Nam gật đầu, thân thể Trùng Điệp quanh quẩn ánh sáng màu xanh lục, điều tra những hung thú mạnh mẽ ở gần đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận