Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 768: Ca, không được ném bom hạt nhân trong ký túc xá đâu nha (2)

- Đệt, Trần Thư, ngươi đang làm cái quỷ gì vậy!
- Bảo vệ căn cứ, canh giữ!
Cùng với hai từ “thất bại” xuất hiện trên màn hình, trò chơi trực tiếp kết thúc.
A Lương quay đầu nhìn Trần Thư, nói:
- Ngươi thật đúng là ăn hại mà!
- Không đánh nữa, thua một lúc tám trận liền!
Vương Tuyệt lắc đầu, trực tiếp tắt máy, hắn ta nói:
- Trần Thư, ngươi nói hôm nay sẽ nhuộm đỏ Hạp Cốc mà?
- Nhuộm rồi đó!
Trần Thư nghiêm nghị nói:
- Nhưng ta đâu có nói dùng máu của ai…
- …
Vào lúc này, một bàn tay xuất hiện trên vai Trần Thư.
- Hả?
Trần Thư rùng mình, trong lòng cảm thấy có chút ớn lạnh.
Hắn quay lại, nhìn thấy một nữ tử tóc ngắn đang nhìn mình với nụ cười kỳ quái.
- Ơ… Phương Tư tỷ…
Trần Thư gãi gãi đầu, mở miệng nói.
Phương Tư điềm nhiên hỏi:
- Sao buổi chiều ngươi không đến dự lễ tốt nghiệp của ta?
- Thôi chết…
Trần Thư mở to mắt, vậy mà lại quên mất chuyện này…
- Ta…
Trần Thư không ngừng suy nghĩ tìm lời viện cớ:
- Ta lo rằng… trường học sẽ lập tức đuổi ta ra ngoài…
- Tỷ à, tỷ cũng biết mà, ta ưu tú như vậy, hiệu trưởng cũng muốn ta tốt nghiệp sớm…
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Lúc trước, lão sư nói chỉ cần ta lên tiếng, hắn ta sẽ lập tức bật đèn xanh cho ta.
- Thật sao?
Trong mắt Phương Tư hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Đương nhiên rồi!
Trần Thư gật đầu chắc chắn, trong lòng thầm bổ sung:
- Bỏ học và tốt nghiệp sớm thực ra cũng giống nhau thôi…
- ?
A Lương và Vương Tuyệt hơi giật mình, nhịn không được mà giơ ngón tay cái lên. Vậy mà cũng thành lý do được à!
- Đừng nói nhảm nữa!
Phương Tư lắc đầu nói:
- Ngày mốt ta phải rời trường rồi, hôm nay chúng ta cùng nhau ăn tối nhé!
Trần Thư hơi giật mình, hỏi:
- Đi sớm vậy à? Không phải vừa mới tốt nghiệp sao?
Phương Tư nói:
- Tháng bảy ta phải nhận việc ở Thượng Hải rồi, ta muốn tới trước hai ngày để sắp xếp.
- Được thôi!
Ánh mắt Trần Thư có chút bất đắc dĩ, hắn nói:
- Đã gọi đám Đại Lực chưa?
- Gần đây mọi người ai cũng bận ôn tập, không nên làm phiền bọn họ!
Phương Tư lắc đầu nói:
- Nghỉ hè các ngươi có thể đến Thượng Hải tìm ta, đến lúc đó chúng ta cùng tụ tập cũng không muộn!
Mười phút sau.
Bốn người đi trên con đường mòn của Hoa Hạ học phủ.
- Tỷ, chúng ta ăn gì đây?
- Đương nhiên là ăn…
Giọng của Phương Tư dừng lại giữa ánh mắt mong đợi của cả ba:
- Quán ăn Tiếu Tỷ!
Khi Trần Thư và Trương Đại Lực lần đầu tiên đến Kinh Đô, Phương Tư đã đưa bọn họ đến ăn ở quán này.
- Có thể đi chỗ nào cao cấp chút được không?
Trần Thư nói:
- Dù sao ta cũng là đệ nhất thiên tài của Hoa Hạ học phủ đó!
- Đừng có mà lắm lời!
Phương Tư cười nói:
- Có cái để ăn là mừng rồi.
- Ta cũng thấy vậy!
A Lương lập tức gật đầu tán thành và nói:
- Thật ra, những cửa hàng ven đường thế này mới có thể làm ra những món ẩm thực tuyệt vời, còn những nhà hàng sang trọng kia… ta chưa từng ăn.
- ?
Ba người quay đầu lại nhìn hắn. Ngươi đang nói cái quái gì vậy?
Vào ban đêm, tại quán ăn Tiếu Tỷ.
Một đám người đang ngồi xung quanh một cái bàn lớn.
Ngoài hai người bạn cùng phòng của Trần Thư ra, thành viên Ngự Thú Đoàn của Phương Tư cũng đã tới.
Hôm nay chia xa, có người sau này có thể gặp lại, nhưng cũng có người có lẽ sẽ mãi mãi không gặp lại nhau nữa.
- Các học tỷ, chúc mừng các tỷ đã tốt nghiệp!
Trần Thư nở nụ cười, nói.
- Thật nhớ quãng thời gian mà chúng ta tới Hoạt Mộc Đầm Lầy!
- Thôi dẹp ngay đi!
Đám người Phương Tư giật giật khóe miệng, sắc mặt và giọng điệu đều trở nên khác thường.
- Đó là lần đầu tiên ta bị toàn bộ hung thú của Dị Không Gian đuổi giết đấy!
Lục Chỉ Ngưng vỗ vỗ ngực, bộ dạng kinh hãi vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Ninh Thanh Di cũng nói.
- Bây giờ ta đã có thể tổng kết ra, khi đi ra ngoài, phải phòng cháy phòng trộm phòng tội phạm!
- Sâu sắc!
Toàn bộ những người còn lại đều tràn đầy thấu hiểu mà gật đầu một cái.
Kiều Nguyệt nói.
- Vì chúng ta có cùng một giác ngộ, cạn ly!
- Vậy nữa hả…
Trần Thư nói, không ngờ rằng bản thân hắn lại có sức uy hiếp tới như vậy.
- Quá đến mức ấy luôn đó chứ!
Lục Chỉ Ngưng nói.
- Nhưng lúc ấy cái con Hắc Thụ Vương đó thực sự rất đáng sợ!
Ngay lúc mọi người còn đang nói chuyện, Trần Thư di chuyển ánh mắt, thoáng cái đã nhìn thấy một đám người ở đằng xa.
- Hửm? Ngự Thú Hội?
Trần Thư nhíu mày, nhận ra người cầm đầu, chính là phó hội trưởng Lục Uyên của Ngự Thú Hội!
Tất nhiên, người khiến hắn để ý là người đang đi bên cạnh: Bạch Dương học năm hai!
Nhưng vào lúc này, trong mắt Trần Thư lại xuất hiện một loạt các lựa chọn.
【 Lựa chọn thứ nhất: Trực tiếp ra tay đánh lén! Hoàn thành được thưởng: Thuộc tính không gian của Thỏ Không Gian tăng thêm 3% 】
【 Lựa chọn thứ hai: Làm như không thấy, coi thường đối phương! Hoàn thành được thưởng: Hai bình Không Gian Dược Tề của Hắc Thiết Cấp 】
【 Lựa chọn thứ ba: Quang minh chính đại khiêu chiến với Bạch Dương! Hoàn thành được thưởng: Thiếu Lượng Ngự Thú Lực 】
Trần Thư sờ sờ cằm, không nói gì, yên lặng móc ra một cái túi phân ure.
- Trần Bì, ngươi muốn làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận