Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 200: Đây chính là niềm vui của kẻ có tiền ư (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
- Còn nữa, Từ Tinh Tinh, ngươi có thể cởi áo lông xuống cho ta trước được chưa!
Hắn ta day huyệt thái dương, chỉ cảm thấy đầu đau nhói kinh khủng.
Lớp học sinh này chắc chắn là lớp kỳ lạ nhất mà hắn ta từng dẫn dắt!
Lúc này, ở cổng trường, một đoàn phụ huynh đều đang giương mắt quan sát.
Hắn ta vừa mới hứa với các phụ huynh đảm bảo an toàn cho các học sinh xong.
Nếu như bọn họ vừa ra khỏi cổng trường mà xe buýt lập tức phát nổ, tập thể học sinh thăng thiên theo hình xoắn ốc.
Cảnh tượng đó, quả thực là “đẹp” đến mức không dám tưởng tượng…
Thẩm Vô Song không ngồi ở phía trước nữa mà ngồi ở bên cạnh Trần Thư. Hắn ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hắn suốt cả dọc đường, thậm chí không dám chợp mắt ngủ trưa một giây một phút nào.
Vào buổi chiều.
Lớp đặc huấn phập phồng nhưng không gặp nguy hiểm mà đến được Băng Cốc Trấn, thành phố Thanh Dương.
Băng Cốc Trấn không khác Thanh Nguyên Trấn là mấy, cả hai đều thuộc về loại thành trấn xây dựng bên ngoài Dị Không Gian, chịu trách nhiệm giao dịch các loại tài nguyên khác nhau và cung cấp sự hỗ trợ cho các Ngự Thú Sư.
- Hôm nay sẽ nghỉ ngơi trên trấn một đêm trước, sáng sớm ngày mai tiến về Hàn Băng Hạp Cốc!
Thẩm Vô Song lại cố ý nhắc nhở một câu:
- Chuẩn bị đầy đủ quần áo chống lạnh, túi ngủ, lều vải, cũng như đồ ăn và nước uống!
Nói xong thì Thẩm Vô Song dẫn lớp đặc huấn đi đến tửu điếm để giải quyết vấn đề chỗ ở.
- Chiều nay, các ngươi có thể đi dạo quanh thị trấn để mở mang tầm mắt, không được tùy tiện gây chuyện.
Ánh mắt của Thẩm Vô Song lại nhìn về phía Trần Thư mà nói:
- Nhất là ba người các ngươi, đừng có mà nổ tung Băng Cốc Trấn đấy!
- …
Trần Thư không nói nên lời, ta đâu có nghịch đến vậy đâu chứ?
Ba người rời khỏi khách sạn rồi thưởng thức một số món ăn hung thú độc đáo ở Băng Cốc Trấn.
Tháng 10 là đã vào thu, nhưng nhiệt độ ở Băng Cốc Trấn thấp hơn một chút, không ít người đi ngang qua đều mặc áo dài tay và áo khoác.
Hiển nhiên, Băng Cốc Trấn cũng bị ảnh hưởng bởi Hàn Băng Hạp Cốc.
- Đi thôi, đi nhận nhiệm vụ!
Trần Thư chuẩn bị đi thử vận may, nói không chừng hắn còn có thể thấy nhiệm vụ hung thú cấp Lãnh Chúa cũng nên.
Ba người đi tới đại sảnh nhiệm vụ của Hiệp hội Ngự Thú Sư trên trấn.
Trần Thư vỗ bàn một cái, hỏi thẳng vào vấn đề.
- Có nhiệm vụ Lãnh Chúa Hung Thú không?
Trong lúc nhất thời, những người còn lại trong đại sảnh ào ạt nhìn lại. Vốn dĩ bọn họ cho rằng có đại lão nào đó xuất hiện cơ.
Kết quả, khi thấy dáng vẻ của ba người thì khóe miệng bọn họ lập tức giật giật.
Lại có ba con hàng mất não tới nữa…
Trong mắt nhân viên phục vụ mang theo nghi ngờ, hắn nói:
- Có một nhiệm vụ săn giết Băng Sương Cự Lang cấp Lãnh Chúa.
Cả ba người cùng nhận lấy để xem.
【 Tên nhiệm vụ 】 : Săn giết Băng Sương Cự Lang Lãnh Chúa (Hắc Thiết Cấp).
【 Độ khó của nhiệm vụ 】 : Cực kỳ nguy hiểm.
【 Nội dung nhiệm vụ 】 : Yêu cầu giao nộp hoàn chỉnh trái tim của Băng Sương Cự Lang! Nhiệm vụ này do cá nhân tuyên bố nên cần đặt cọc 50.000!
【 Phần thưởng nhiệm vụ 】 : 4 triệu Hoa Hạ tệ!
【 Điểm khó khăn của nhiệm vụ 】 : Một, Băng Sương Cự Lang thích sống theo bầy đàn, giỏi chiến đấu trong môi trường băng tuyết. Hai, Băng Sương Cự Lang Lãnh Chúa có tính cách hung bạo, thường không chết không ngừng! Ba, nhiệm vụ này đã được hoàn thành một lần, cái chết của Băng Sương Cự Lang Lãnh Chúa có thể khơi dậy sự cảnh giác và đề phòng của các Lãnh Chúa còn lại!
【 Nhắc nhở của nhiệm vụ 】 : Nếu không có thực lực tuyệt đối thì đừng nhận nhiệm vụ này!
- Không phải do chính phủ ban phát sao?
Trần Thư khẽ nhíu mày. Như vậy có nghĩa là yêu cầu nộp tiền đặt cọc.
Tạ Tố Nam cũng lắc đầu, nói:
- Đắt quá, thôi bỏ đi.
50.000 tiền đặt cọc không phải là một số tiền nhỏ, chưa kể việc phải săn giết Lãnh Chúa Hắc Thiết Cấp nữa, nếu chỉ dựa vào thực lực của ba người thì không thể hoàn thành được.
Trừ phi có thể lừa… Thẩm Vô Song.
Ngay lúc hai người Trần Thư đang nói chuyện với nhau thì Từ Tinh Tinh vung tay lên, quả quyết mở miệng nói.
- Ta nhận nhiệm vụ!
Nhân viên phục vụ mở miệng nhắc nhở:
- Nhiệm vụ này yêu cầu đặt cọc 50.000 tệ đấy ạ.
Đặc biệt nhấn mạnh 50.000 tệ, vì cả ba người đều trông giống như học sinh vậy.
Nghe xong lời ấy, Từ Tinh Tinh khẽ nhíu mày nói:
- Để người ngoài nhìn thấy còn tưởng rằng ta không nhận nổi nhiệm vụ ấy! Ba người chúng ta, một người một cái!
Chỉ thấy Từ Tinh Tinh hành động lưu loát, trực tiếp lấy ra một tấm thẻ ngân hàng.
Phải chăng đây chính là cảm giác áp bách của phú nhị đại đấy ư?
Hai người Trần Thư nuốt một ngụm nước miếng, bọn họ chỉ cảm thấy dáng vẻ Từ Tinh Tinh móc thẻ ra vô cùng tiêu sái.
- Xin lỗi tiên sinh, chỉ có thể nhận một lần.
Nhân viên phục vụ sững sờ, không ngờ người trước mặt lại giàu có như vậy?
Tạ Tố Nam trầm giọng nói:
- Tiểu Tinh, chúng ta chỉ là tới xem thử có nhiệm vụ nào đơn giản hay không rồi thuận tiện giả vờ chơi chơi. Không làm được nhiệm vụ này đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận