Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1421: Nguy cơ cấm vụ mang tới (2)

Bốp!
Trong lúc nhất thời, Lâm Tạp không né tránh, bị hắt trúng.
- Bái bai nha!
Trần Thư mỉm cười, lại uống một bìnhtruyền tống dược tề, rời khỏi nơi đây.
Lâm Tạp không kịp quan tâm tới Trần Thư, vội vã lau khô chất lỏng trên mặt, vốn cho là độc khí gì, nhưng không có bất kỳ tính ăn mòn.
- Chẳng lẽ chỉ đơn thuần vì nhục nhã ta sao?
Lông mày hắn ta nhíu chặt, suy tư chốc lát, nhưng không có một đáp án xác thực.
Ngay sau đó, hắn ta cưỡi khế ước linh, muốn bắt đầu truy tìm tung tích của Trần Thư, cơ hội này cũng không thể bỏ qua.
- Thật là tự mình tìm đường chết!
Trần Thư lắc đầu, dược dịch vừa mới hắt Lâm Tạp chính là dược tề dẫn dụ hệ thống.
Dược tề đối với sinh vật đặc thù trong di tích không có tác dụng, bởi vì bọn chúng không có sinh mệnh, đương nhiên sẽ không bị hấp dẫn.
Nhưng đối với sinh vật trong cấm vụ thì chưa chắc.
Trần Thư đại khái cảm thấy đồ vật bên trong là hung thú nhất mạch, không chừng sẽ có một chút tác dụng.
Về phần sống chết của Lâm Tạp, hắn cũng không muốn quan tâm.
Martin là người của Cứu Thế giáo hội, có thể cùng hắn ta trở thành đồng đội, hiển nhiên đều không phải là công dân tốt lành gì.
Trần Thư một thân một mình đi trên con đường nhỏ trong rừng rậm, trong tay nắm chặt truyền tống dược tề, thậm chí ngay cả trong miệng cũng nhét một bình dược tề.
Một khi gặp phải nguy cơ, hắn đều có thể rút lui trước.
Dựa theo quy tắc căn bản của di tích, nếu bản thân xuất hiện nguy cơ, sẽ bị di tích cưỡng ép mang rời khỏi.
Nhưng bây giờ đã có cấm vụ tham gia, quy tắc chỉ sợ sớm đã bị lật đổ.
Vạn nhất không tự động mang rời khỏi, chẳng phải là xong đời rồi sao?
Trần Thư cũng sẽ không lấy tính mạng của mình ra đánh cược, vẫn là hệ thống dược tề đáng tin hơn một chút.
Thời gian dần dần trôi qua.
Trần Thư lại là triệu hoán ra ba khế ước linh của mình.
Bởi vì không gặp được cấm vụ, hắn lại bắt đầu đi săn sinh vật đặc biệt trong rừng, khôi phục thêm một chút thực lực thì thêm một phần đảm bảo tính mạng của hắn.
Mà lúc này, Lâm Tạp cũng có chút luống cuống.
- Vì sao lại cứ đuổi theo ta chứ?
Hắn ta thỉnh thoảng nhìn sương mù thấu trời phía sau lưng, trong miệng không ngừng mắng.
Hắn ta tưởng rằng di tích dùng sương trắng tới đào thải, không hề suy nghĩ đến cấm vụ bên trên không gian.
Bình thường, cấm vụ là bích chướng giáp ranh dị không gian, tương đương với tường vây không thể vượt qua.
Kết quả hiện tại tường vây bắt đầu tán loạn, quả thật là có chút nói linh tinh…
Lâm Tạp không có suy nghĩ lại tìm kiếm Trần Thư, bắt đầu toàn lực chạy trốn lên.
Thời gian hai ngày thoáng chốc trôi qua.
Khuôn mặt Lâm Tạp trở nên có chút tái nhợt, sau đó cấm vụ tới gần, hắn ta đã phát giác được nguy cơ tử vong giống như sương trắng sau lưng là một con quái vật nuốt sống người ta.
- Hả? Phía trước cũng có?
Đúng lúc này, khế ước linh dưới chân hắn ta đột nhiên dừng bước, chỉ thấy trước mắt cũng xuất hiện sương mù thấu trời.
Hắn ta vội vã điều chuyển phương hướng bắt đầu điên cuồng chạy trốn.
Nhưng thời gian dần trôi qua, trong mắt của hắn ta đã có một vòng tuyệt vọng.
Bốn phương tám hướng đều là sương trắng!
Hắn đã bị bao vây, trừ phi là thuấn di, bằng không chỉ có thể ngồi chờ chết.
Nhưng thời kỳ đỉnh phong hắn đều không có kỹ năng thuấn di, lại càng không cần phải nói hiện tại bốn Hắc Thiết cấp khế ước linh.
- Đánh cược một lần!
Trong mắt Lâm Tạp có vẻ kiên quyết, để phi trùng bạch sắc hướng về cấm vụ.
Hắn nhất định muốn thử bên trong có gì nguy hiểm hay không.
Nếu thật sự đào thải cấm vụ, khế ước linh của hắn ta chỉ biết bị phong ấn đến ngự thú không gian, sẽ không ngã xuống.
Nhưng nháy mắt phi trùng tới gần cấm vụ, thân thể run rẩy, vô luận như thế nào cũng không dám tiến lên một bước, giống như bên trong có thiên địch.
- Hả? Thực sự có nguy cơ sao?
Sắc mặt Lâm Tạp khó coi, quả quyết móc ra một lưỡi đao, hướng về bụng mình đâm tới.
Hắn ta muốn nhờ quy tắc di tích chạy trốn!
Nếu như bản thân Ngự Thú sư xuất hiện nguy cơ, di tích sẽ cưỡng ép dẫn hắn ta rời khỏi nơi đây.
Nhưng mà, một phút đồng hồ sau,
Lâm Tạp nhìn phần bụng phun máu tươi, cả người đều có chút uất ức…
- Không còn cách nào khác ư?
Thời điểm hắn ta liều mạng suy nghĩ, trước mắt đã xuất hiện sương trắng nhàn nhạt.
Đồng thời, bên tai hắn ta vang lên tiếng gào thét khủng bố khiến trong đầu hắn ta cảm thấy trống rỗng.
Oanh!
Một cự trảo mạnh mẽ đập xuống, hình như toàn bộ rừng rậm đều run rẩy một chút.
...
- Phạm vi hoạt động càng ngày càng nhỏ!
Vẻ mặt Trần Thư nghiêm túc, khoảng thời gian này hắn lại thấy được cấm vụ hai lần.
Nhưng mà cấm vụ lại dang đuổi theo cái gì, cũng không có thời gian quan tâm đến hắn.
Hắn đoán được là do hệ thống dược tề đoán chừng Lâm Tạp mang theo mùi dược tề dẫn dụ đến…
- Có muốn trực tiếp trở lại trên tinh hải?
Trong tay của hắn còn thừa lại một bình lớn truyền tống dược tề, trong mắt có chút do dự.
Trước đó hắn đã thử nghiệm, muốn trở lại bên trên tinh hải cần lượng dược tề tương đối lớn, khả năng là bởi vì khoảng cách quá xa hoặc là quy tắc của di tích cách trở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận