Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1364: Thanh Nguyên Sâm Lâm bạo phát!

‎Trong chốc lát, bọn họ đều ngây ngẩn cả người, thật không ngờ hung thú lại đơn phương chịu nhục… ‎
- Chiến đấu còn có thể đánh như vậy sao?
‎Mười hai người đưa mắt nhìn nhau, chưa từng đoán trước được trận đánh trước mắt này. ‎
Trước kia bọn họ chiến đấu với hung thú, đều là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, lơ là một chút là nguy hiểm đến tính mạng, từ khi nào lại dễ dàng như vậy? ‎
‎- Chúng ta cũng lên, ít nhất có thể được chia một phần công lao! ‎
‎Mười hai người rất nhanh đã đưa ra quyết định, trong mắt chứa đầy tham lam và sự phấn khích. ‎
‎Hoàng Sắc Cự Hổ xa xa khí thế vô cùng khủng bố, thậm chí so với Bạch Ngân Lãnh Chúa còn mạnh mẽ hơn, tuyệt đối không phải là hung thú bình thường gì. ‎
‎Trong chốc lát, trong lòng bọn họ đều có một phỏng đoán: hung thú trước mắt rất có khả năng là Quân Vương trong truyền thuyết. ‎
‎Lợi ích khổng lồ làm cho bọn họ quên mất tính nguy hiểm của Quân Vương, hoặc là do bản năng không để ý đến nó.
‎- Lên! Chết tiệt!
‎- Liều một phen, xe đạp biến thành mô-tơ!
‎- Nếu như có thể cướp được một chút Chân Bảo, cũng đủ cho chúng ta tu luyện trong thời gian tương đối dài.
Mười hai người đều tán thành với thỏa thuận đó, đều cưỡi Khế Ước Linh đi tới vị trí hung thú, chuẩn bị cho một cuộc bao vây lớn.
‎Nếu chỉ là Hắc Thiết Cấp Quân Vương, mười hai người liên thủ ngược lại có xác suất thắng lợi,‎ nhưng đáng tiếc, hiện tại sinh mệnh lực của Cự Hổ giảm xuống, thực lực lại không ngừng tăng lên, đã không còn là Hắc Thiết Quân Vương bình thường có thể so sánh. ‎
- Thật sự muốn tự tìm chỗ chết sao?
‎Trần Thư ở phía xa hơi ngẩn ra, vẫn lẳng lặng ngồi tại chỗ, không hề tiến lên ngăn cản. ‎
‎Chỉ khi chứng kiến sự kinh hoàng của Quân Vương, mới ý thức được bảo vật vô giá, sinh mệnh đáng quý trọng hơn nhiều…
‎Nhưng vào lúc này, trước mắt Trần Thư lại xuất hiện các tuyển hạng. ‎
‎[Tuyển hạng 1: Im lặng quan sát sự thay đổi, không để ý đến bọn họ. Phần thưởng hoàn thành: Trung Lượng Ngự Thú Lực]
[Tuyển hạng 2: Ngăn bọn họ lại! Phần thưởng hoàn thành: Ngự Thú Không Gian Thăng Cấp]
[Tuyển hạng 3: Để phòng ngừa bọn họ bị hung thú sát hại, ra tay đánh chết nó trước một bước. Phần thưởng hoàn thành: Hai viên Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Chân Châu]‎
- Há?
Trần Thư hơi ngẩn ra, nhưng không ngờ rằng những tuyển hạng của hệ thống lại xuất hiện vào lúc này.
Sự chú ý của hắn ngay lập tức bị thu hút bởi tuyển hạng thứ ba. Hệ thống này có logic quái quỷ gì thế…
‎Vì đề phòng người khác phá cửa mà vào, trước tiên mở cửa ra… ‎
‎- Hai viên Ngự Thú Trân Châu…
‎Hắn sờ sờ cằm, từ bỏ tuyển hạng thứ ba. ‎
‎Hắn cũng không phải kẻ cuồng giết người biến thái gì, huống chi bốn phía còn có người quan sát, đến lúc đó trở về biết báo cáo Lam Tinh như thế nào… ‎
- Tuyển hạng thứ hai không tồi.
‎Ngự Thú Không Gian của hắn đã thăng cấp hai lần, đều là tăng cường hiệu quả chữa thương.
‎Bấy lâu nay, hắn chưa từng đến bệnh viện, tình trạng vết thương của ba Khế Ước Linh đều nhờ Ngự Thú Không Gian chữa trị, và điều đó đã tiết kiệm cho hắn một khoản tiền lớn. ‎
‎Phải biết rằng, chỉ cần là đồ vật có liên quan đến Khế Ước Linh, giá cả đều vô cùng đắt đỏ, không phải Ngự Thú Sư bình thường có thể đảm nhận được. ‎
Hắn đứng dậy, đồng thời trực tiếp lấy ra một cái kèn lớn. ‎
‎Trần Thư lớn tiếng nói:
- Mọi người, dừng lại! Con hung thú này ta bao rồi!
‎Những người còn lại tiến lên bao vây, nhưng điều đó chỉ làm tăng tỷ lệ thương vong một cách vô ích mà thơi, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến trận chiến của hắn.
‎- Há?‎
‎ Mười hai gã Bạch Ngân Ngự Thú Sư hơi ngẩn ra, quay đầu nhìn Trần Thư. ‎
‎ Đang ngăn cản bọn họ sao? ‎
‎Mọi người nhao nhao nhìn về phía đoàn trưởng trọng quyền Ngự Thú đoàn,‎ hắn ta là Bạch Ngân Tam Tinh Ngự Thú Sư duy nhất, cũng là người dẫn đầu mười hai người. ‎
‎Hắn ta hít sâu một hơi, mặc dù cùng cấp bậc với Trần Thư, nhưng luôn có một loại cảm giác áp bức vô hình, làm cho hắn ta cảm thấy dường như đang đối mặt với Hoàng Kim Ngự Thú Sư. ‎
Sau một lúc lâu, hắn đưa mắt ra hiệu để cho những người còn lại cùng hắn hành động. ‎
Một mình hắn ta, thật sự có hơi sợ… ‎
‎Đoàn người đến gần Trần Thư, bọn họ nhìn Slim khổng lồ ở khoảng cách gần, không nhịn được nỗi khiếp sợ trong lòng, nhất là người có chứng sợ vật khổng lồ thì càng run sợ.
Hắn ta chậm rãi nói:
- Trần Thư, Dị Không Gian vốn là vật vô chủ, không có chuyện bao hay không bao cả…
‎Trần Thư mỉm cười, nhìn mười hai người kia nói:‎
‎- Ta cũng là vì tốt cho các ngươi, hung thú này các ngươi đánh không lại đâu, rất dễ nguy hiểm đến tính mạng.
‎- Cảm ơn đã quan tâm.
Tên nam nhân nhíu mày nói:
- Bọn ta chỉ muốn thử một phen thôi, quả thực rất xin lỗi.
‎Dứt lời, mười hai người mang theo Khế Ước Linh, trực tiếp xông về phía vị trí Hoàng Sắc Cự Hổ. ‎
Bạn cần đăng nhập để bình luận