Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 318: Thanh niên, ngươi đã chọc phải ngòi nổ của bom hạt nhân rồi (2)

Nếu thật sự có thể kiếm được tiền thì tại sao lại hạn chế số lượng bán ra như vậy?
Chỉ sợ mục đích chính của hắn ta là muốn tăng lưu lượng thôi. Thời đại hiện nay, lưu lượng chính là tiền!
Lý Văn Hư không có kinh nghiệm trong lĩnh vực tiếp thị, mà hắn ta cũng không có tiền để quảng cáo, thế nhưng cửa hàng Đại Lực Dược Tề lại rất nổi tiếng.
Chỉ cần hắn ta có thể vạch trần và mượn chuyện này để quảng cáo cho cửa hàng của mình, đây chẳng phải sẽ nổi tiếng lên trong thoáng chốc sao?
Phải công nhận rằng Lý Văn Hư cũng có chút thông minh.
Chỉ tiếc, hắn ta đụng phải họng súng… Không đúng, là họng pháo… Cũng không đúng, mà là ngòi nổ của bom hạt nhân…
Trần Thư không nhịn được liền nói:
- Ngươi vừa mời tới một diễn viên vừa đòi công bằng, rốt cuộc thì các ngươi muốn thế nào? Nói nhanh lên, mọi người ở đây ai cũng bận bịu cả đấy!
Hắn không ngờ gần đến tết rồi mà lại có kẻ muốn tìm đường chết.
- Chi bằng lão bản phối một ít Đại Lực Dược Tề ngay tại đây để Khế Ước Linh của mọi người dùng thử, tự khắc sẽ biết Dược Tề là thật hay giả thôi mà.
Lý Văn Hư nhếch miệng cười và nói:
- Vừa hay có kẻ hèn mọn đến từ Đại học Dược Tề Nam Thương ta đây, chúng ta có thể cùng nhau so tài phối dược một chút, thế nào?
- Ồ?
Trần Thư nhíu mày đáp:
- Hóa ra đó là điều ngươi đang chờ đợi sao?
Lý Văn Hư khiêu khích nói:
- Thế nào? Ngươi có dám so tài với ta một chút không?
Nếu là thật thì chân tướng ắt sẽ được phơi bày.
Trần Thư trực tiếp bấm điện thoại gọi đi:
- Alo, đây có phải là Trấn Linh Cục không?
- …
Lý Văn Hư chợt trừng mắt. Mẹ nó, ngươi đây là ra bài không theo lẽ thường đấy à.
- Không cần, không cần kinh động đến Trấn Linh Cục đâu?
Hắn ta lập tức luống cuống, dù sao thì hắn ta cũng chỉ là sinh viên mới tốt nghiệp đại học thôi, tâm lý cũng không vững vàng lắm.
Hơn nữa nếu thật sự là hắn ta đang bêu xấu đối phương, một khi bị điều tra thì e rằng mọi chuyện sẽ bại lộ ngay.
Trần Thư đang định nói, trước mắt hắn bỗng xuất hiện bảng lựa chọn.
【 Phương án thứ nhất: Mặc cho đối phương vu oan và không làm gì cả. Phần thưởng khi hoàn thành: thiểu lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án thứ hai: Trực tiếp báo cảnh sát để điều tra rõ sự việc! Phần thưởng khi hoàn thành: Cự Đại Hóa Quả cấp hai 】
【 Phương án thứ ba: Chấp nhận so tài với hắn ta, phá hủy lòng tự tin của đối phương, thể hiện phong thái Dược Tề Sư nhà vệ sinh công cộng! Phần thưởng khi hoàn thành: Mở khóa Dược Tề Đồ Giám mới: Hỏa Diễm Dược Tề, Hàn Băng Dược Tề 】
【 Phương án thứ tư: Ban đêm, thừa cơ hạ độc hắn ta! Phần thưởng khi hoàn thành: Tốc độ Slime tăng thêm 5% 】
Trần Thư hơi hơi nhíu mày, trực tiếp cúp máy.
- Được rồi, vậy thì ta sẽ so tài với ngươi một lần!
Trần Thư nhếch mép cười, mặc dù hắn không muốn để ý đến hắn ta nhưng bất đắc dĩ hệ thống đã đưa ra quá nhiều, trực tiếp ban thưởng hai cái Tân Đồ Giám.
Vừa dứt lời, quần chúng xung quanh đã lấy điện thoại ra quay lại.
Tuy rằng cái danh Dược Tề Sư nhà vệ sinh công cộng của Trần Thư nổi tiếng khắp thành phố Nam Giang, nhưng từ xưa đến nay chưa ai từng thấy hắn phối dược cả.
- Tốt!
Lý Văn Hư nhếch mép cười, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý khi đã đạt được mục đích.
Hắn ta phủi tay, lập tức di chuyển đến bàn thí nghiệm chuyên điều chế Dược Tề, trên đó trưng bày đủ các loại dụng cụ dùng để phân tách và điều chế dược liệu.
Trần Thư thì đơn giản hơn, hắn trực tiếp lấy ra một cái bàn gỗ, phía trên chỉ trưng bày những thiết bị hết sức đơn sơ.
Trong nhà vệ sinh hắn còn phối được huống chi là phối trên bàn!
Rất nhanh, Lý Văn Hư đã lấy hai phần dược liệu ra, trực tiếp đưa cho Trần Thư một phần.
Hai người đều điều phối ra Đại Lực Dược Tề thượng phẩm.
- Xem ra ngươi đã chuẩn bị từ trước rồi!
Trần Thư không nghĩ rằng đối phương lại chuẩn bị đầy đủ hết mọi dược liệu rồi.
- Có thể bắt đầu được chưa?
Lý Văn Hư hỏi, bây giờ hắn ta cũng không muốn giấu diếm nữa.
- Đợi chút!
Trần Thư vuốt cằm hỏi:
- Ngươi có từng bịt mắt phối dược chưa?
- Cái… Cái gì?
Lý Văn Hư sững sờ, không hiểu đối phương đang nói gì.
- Đại Lực, trong balo ta có đồ đấy, ngươi lấy ra rồi bịt mắt lại giúp ta đi!
Trần Thư nói với nụ cười đắc ý trên môi.
Trước giờ việc phối dược của hắn đều được hệ thống quản lý nên dù mở mắt hay không mở mắt thì cũng không quan trọng.
Nếu đã muốn phá hủy lòng tự tin của đối phương, vậy thì hắn muốn để cho đối phương phải hoài nghi về nhân sinh!
- Được!
Trương Đại Lực phấn khởi móc từ trong balo của Trần Thư ra một túi phân urê.
Nhiều năm như vậy, cho đến bây giờ hắn ta chưa từng hố Trần Thư bao giờ, không nghĩ rằng ước mơ cuộc đợi trở thành hiện thực nhanh như vậy.
Mặc dù Trần Thư quay lưng về phía Trương Đại Lực, nhưng trong lòng hắn lại có điềm báo nên hắn né tránh theo bản năng.
- Bà mẹ nó, ngươi điên rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận