Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1180: Một con Khế Ước Linh Truyền Kỳ mà lại đang câu cá

Gừ gừ!
Mà hai Khế Ước Linh cũng vội vàng thả ra kỹ năng, cuối cùng cũng xé rộng ra vết nứt phía trước.
Hưu và năm Khế Ước Linh thuận lợi chui ra ngoài.
Tầm nhìn của hắn ta khôi phục lại, về bên trong Hắc Ám Sâm Lâm.
Mà ở phía trước, Trần Thư và Liễu Phong đang đứng với vẻ mặt tràn đầy giễu cợt nhìn hắn ta.
Nhưng Hưu cũng không để ý đến hai người mà nhìn về phía một thân ảnh đứng trước hai người.
Sắc mặt hắn ta lạnh lùng, tỏa ra khí thế thần bí, thậm chí đến cả năm Khế Ước Linh Vương Cấp cũng không dám nhìn thẳng vào hắn ta!
Đây chính là Tinh Linh nguyên tố Ám Truyền Kỳ Cấp!
- Ám Vương Hoa Quốc…
Sắc mặt Hưu cực kỳ khó coi, quả nhiên giống như hắn ta suy đoán, chuyện tệ nhất cũng xuất hiện…
- Ta muốn nói hai câu…
Vù vù vu!
Trong chốc lát, xung quanh màn đêm quỷ dị xuất hiện vô số lưỡi dao sắc bén ẩn trong bóng tối.
- Chết tiệt!
Hưu tức giận mắng một câu, vội vàng để Khế Ước Linh phóng ra kỹ năng chống lại.
Ầm ầm.
Đủ loại kỹ năng đều bị lưỡi dao bóng tối chém nát, toàn bộ đâm vào trong cơ thể Khế Ước Linh.
Trong khoảnh khắc giao chiến, cả bốn Khế Ước Linh đều bị thương!
Vương Cấp và Truyền Kỳ Cấp chênh lệch quá lớn!
- Giết ta thì Hoa Quốc sẽ kết thù với Cứu Thế Giáo Hội…
Hưu mở miệng nói, hy vọng có thể tranh thủ một chút hy vọng sống!
Hai mắt Ám Vương lóe lên hắc quang, màn đêm xung quanh rung động, lại ngưng tụ ra một kết giới nữa, trực tiếp chặn đường lui của Hưu!
Hiển nhiên hắn ta đã thể hiện thái độ!
- Được! Được lắm!
Ánh mắt Hưu lạnh lẽo, cho dù đang ở trong tuyệt cảnh thì cũng không quên.
Rầm rầm!
Trong chốc lát, bốn Khế Ước Linh ngửa mặt lên trời gào thét, phóng ra đủ loại kỹ năng đại uy lực!
Ám Vương vẫn thờ ơ như trước, vung tay phải lên.
Nhưng lúc này sắc mặt Ám Vương lại hơi biến đổi, dường như phát hiện ra điều gì đó mà quay đầu lại nhìn Liễu Phong.
- Sao thế? Ám Vương…
Liễu Phong hơi sửng sốt, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng đúng lúc này, một tia bóng tối đánh đến, lập tức chui vào trong miệng Liễu Phong.
- Ngươi?
Hai mắt Trần Thư co rụt lại, lập tức thả ra Khế Ước Linh mà trực tiếp nhắm vào Ám Vương ở phía trước.
- Im miệng!
Đôi mắt Ám Vương lóe lên, mấy xiềng xích hắc ám xuất hiện, tạm thời khống chế được Khế Ước Linh của Trần Thư.
Vẻ mặt hắn ta nghiêm túc, nhìn chăm chú Liễu Phong dường như đang nỗ lực điều khiển kỹ năng của mình.
Một lúc lâu sau, miệng Liễu Phong bị cưỡng ép mở ra.
Một luồng hắc khí chậm rãi xuất hiện, bao quanh một viên Lôi Châu nhỏ, trên đó tràn ngập uy năng khủng bố.
- Khụ khụ…
Liễu Phong cúi gập người xuống, nhịn không được ho khan dữ dội.
- Cám ơn… Ám Vương…
- Hả? Con hàng này âm hiểm như vậy à?
Trần Thư mở to đôi mắt nhìn, lập tức hiểu ra.
Cơ thể Liễu Phong bị hạ một kỹ năng lôi điện trong lúc không hay biết gì.
Cho dù Trần Thư có thể cứu được hắn ta đi thì chỉ cần Hưu dẫn động kỹ năng thì có thể cùng tiêu diệt cả hai người.
Ám Vương thu hồi giam cầm với Trần Thư, ánh mắt lại nhìn về phía trước.
Chỉ thầy kết giới hắc ám của hắn ta lại bị kéo ra một lỗ hổng, Hưu đã bỏ trốn mất dạng từ lâu.
- Muốn trốn à?
Ám Vương lẩm bẩm một câu, thân thể hóa thành một luồng hắc ám, dung nhập vào trong cảnh vật.
- Ngoại trừ tên Vũ kia ra thì quả nhiên Đại Chủ Giáo không có một ai lương thiện.
Trần Thư nhíu mày, không ngờ điều này có thể khiến Hưu bỏ trốn.
Hắn nhìn Liễu Phong, hỏi:
- Liễu lão sư, ngươi không sao chứ?
- Không… không sao…
Liễu Phong phất tay, trong mắt cũng tràn ngập vui mừng.
- Vậy là tốt, đi xem náo nhiệt thôi!
Trần Thư nhếch môi cười một tiếng, lập tức đưa theo Liễu Phong, cưỡi Slime đi thẳng vào sâu trong không gian.
Lúc này, hắn vẫn có hệ thống chỉ dẫn nên không cần lo lắng sẽ mất dấu.
Nửa tiếng trôi qua.
Một bãi đất trống trong Hắc Ám Sâm Lâm.
Hưu cưỡi Lôi Điểu chồng chết vết thương, lảo đảo nghiêng ngả bay đi.
Khi hắn ta nhìn thấy bãi đất trống thì trên mặt hiện lên vẻ may mắn sống sót sau tai nạn.
Lúc này bên cạnh Hưu chỉ còn lại ba Khế Ước Linh.
Mà hai Khế Ước Linh khác đã tử trận vì ngăn cản Ám Vương…
Nhưng chỉ cần hắn ta còn sống thì tất cả đều xứng đáng!
Lúc này, hắn ta lấy ra một viên hạt châu không màu rồi đột nhiên bóp nát vỡ.
Hạt châu vỡ vụn, trên bãi đất trống xuất hiện không gian ba động.
Trong chốc lát, một Không Gian Thông Đạo cỡ nhỏ ngưng kết hình thành, kết nối với một địa phương không biết tên trên Lam Tinh.
- Kế hoạch thất bại à?
Trong Thông Đạo lại có một tên mặc áo đen bình thản đi ra.
Trên vai hắn ta có một tiểu thú màu đen, đôi mắt không ngừng lóe lên ánh sáng, duy trì Không Gian Thông Đạo.
Nhưng ngay khi hắn ta vừa lộ đầu ra thì sắc mặt đột nhiên thay đổi!
- Mẹ nó ngươi muốn hại ta à?
Ngươi áo đen quát lớn một tiếng, lập tức rút về Không Gian Thông Đạo, động tác nước chảy mây trôi như tự nhiên mà thành.
Vù vù.
Vô số hắc ám phun trào như thủy triều chảy vào Không Gian Thông Đạo.
- Gừ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận