Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 465: Cường giả đã chuẩn bị đi ăn cơm…

Xích Viêm Long vừa thoát vây vỗ cánh, thân thể đột nhiên bộc phát ra một vòng lửa, bao phủ cự ly gần trăm mét.
Nhiệt độ cao tràn ngập, tất cả sương trắng đều tiêu tán.
Tầm nhìn của mọi người trở nên rõ ràng, chỉ thấy phía trước đang có chín cái cây màu đen, cây mây giống như cánh tay đang vũ động, nhìn vô cùng quỷ dị.
- Husky!
Trần Thư lập tức nhìn thấy Husky, đang bị mấy cây mây quấn lấy, không ngừng kêu gừ gừ.
- Ơ? Kỹ năng quả nhiên không phóng thích được.
Trần Thư nhíu mày, một khi bị nhiều cây mây trói chặt, kỹ năng chủ động sẽ bị phong ấn.
- Tiểu Hoàng, lên.
Chỉ thấy thân thể Sử Lai Mỗ màu vàng bành trướng, nuốt vào dược tề hình thể cấp Hắc Thiết, thân thể của nó đã to tới trình độ đáng sợ bốn mươi lăm mét.
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng nhìn xuống cây đen phía trước, trực tiếp phóng ra xung phong!
Rầm rầm rầm!
Tiếng động đáng sợ vang lên.
Cây độc đang vung cành ngây người, đây là cái gì vậy?
Vù vù.
Tuy chưa từng thấy thứ lớn như vậy, nhưng vẫn phản kích.
Chỉ thấy cây mây cuồn cuộn, tựa hồ là muốn trói chặt Sử Lai Mỗ,
Nhưng vừa tiếp xúc, lại trực tiếp bị phá ra, thậm chí không thể ngăn cản được nửa phút.
Chúng đều là hung thú Hắc Thiết hai sao, nhưng Sử Lai Mỗ xung phong tới quá dũng mãnh.
Cùng lúc đó, Khế Ước Linh khác cũng xuất thủ.
Mị Hoặc Hồng Điệp trực tiếp khống chế một độc thụ, cầm chân một độc thụ khác.
Hắc Lôi Điểu không ngừng phóng thích kỹ năng, tỏa định một gốc độc thụ.
Xích Viêm Long rít gào một tiếng, lại trực tiếp chiến đấu với sáu gốc độc thụ.
Thân thể của nó bao phủ hỏa diễm đáng sợ, cây mây không thể trói chặt nó nữa.
Dựa vào chiến lực Hắc Thiết ba sao, cho dù là đối mặt với sáu con hung thú vẫn chiếm ưu thế.
Rầm rầm rầm!
Tiểu Hoàng đâm về phía độc thụ, dựa vào hình thể đáng sợ, thậm chí đập thân cây ra một vết nứt đáng sợ.
Độc thụ không ngừng vũ động cây mây, phát ra tiếng kêu rên thống khổ.
Kỹ năng xung phong của Tiểu Hoàng kết thúc, trực tiếp ngáy o o trước độc thụ.
Một màn coi khinh như vậy càng khiến độc thụ giận dữ, mấy chục cây mây ập tới, trói chặt lấy nó.
Trên cây mây mọc ra móc ngược bén nhọn, không ngừng ma sát thân thể của Sử Lai Mỗ, nhưng lại không xuất hiện thương thế.
Ngược lại là lực phản chấn phóng thích, cây mây xuất hiện vết rạn, máu tươi tràn ra.
Điều này khiến Thiên Đằng Độc Thụ càng nổi giận, trực tiếp sử dụng toàn bộ cây mây.
- Gừ gừ.
Husky thì nhân lúc thoát vây, thân thể ngã xuống đất xốp.
Trần Thư vô cùng bình tĩnh, đã sớm đoán trước được một màn này, vốn chính là dùng Sử Lai Mỗ để đổi lấy Husky.
Đúng vào lúc này, một đạo thanh quang ập tới, chui vào trong cơ thể Husky.
Vết thương trên người nó lập tức xuất hiện thế khép lại.
Chính là một con Khế Ước Linh khác của Kiều Nguyệt: Trì Dũ Thanh Trùng!
- Gừ gừ!
Husky phóng ra kỹ năng phân thân.
Hai Husky nhảy nhót, kéo giãn cự ly, bay thẳng đến độc thụ rồi phóng thích kỹ năng.
Rầm rầm rầm!
Cầu lửa, cầu băng, phong nhận, sét, kỹ năng sáng lạn oanh tạc khiến Thiên Đằng Độc Thụ bị thương nặng.
Sức phòng ngự của nó không mạnh, nhất là kháng tính đối với thuộc tính hỏa và thuộc tính lôi lại rất thấp.
Thế cục hoàn toàn chính là nghiền ép!
- Yếu như vậy mà cũng dám chủ động xuất kích?
Trần Thư lắc đầu, Husky lúc này đại phát thần uy, dựa vào sự cường thế của phân thân, dẫn đầu giải quyết giải quyết Thiên Đằng Độc Thụ.
Hắn vốn định để Sử Lai Mỗ trực tiếp tọa sát một con, kết quả không ngờ nó lại không phục tùng.
- Ơ? Không khống chế được?
Trần Thư hơi ngẩn ra, độ phục tùng của Sử Lai Mỗ cực cao, nhưng một mực chưa từng xuất hiện loại tình huống này.
- Òm ọp!
Con mắt ngốc nghếch của Sử Lai Mỗ nhìn tán cây bén nhọn của Thiên Đằng Độc Thụ, lại lắc lắc mông, ý đồ đã có chút rõ ràng.
Nó sợ mông bị chọc thủng.
- Tiểu Hoàng, ngươi thay đổi rồi, đã vậy còn quá nhát gan!
Trần Thư thở dài, hắn quay đầu nhìn về phía tán cây màu đen, bên trên mọc đầy gai độc sắc bén.
Mông hắn cũng không nhịn được mà lạnh toát, nhìn thì đích xác có chút không chịu được.
Xích Viêm Long lúc này đã sắp kết thúc chiến đấu.
Nó trực tiếp triển khai toàn bộ hỏa lực, sáu gốc độc thụ đều bốc cháy, không ngừng tỏa ra khói đen, ngửi rất tanh tưởi.
- Gừ.
Xích Viêm Long quay đầu tỏa định hai độc thụ khác, trong miệng phun ra hỏa diễm, nháy mắt đã đốt cháy.
- Tránh xa một chút.
Phương Tư mở miệng nói, Khế Ước Linh lập tức lui về phía sau, rời khỏi chiến trường.
Thạch Nham Cự Thú rít gào một tiếng, trực tiếp đội hỏa diễm, ngắt lấy Thiên Độc Hoa về.
- Thạch đầu quái giỏi lắm! Hái hoa của ta về.
Trần Thư nhếch miệng cười, yên lặng nhét sáu gốc Thiên Độc Hoa vào trong ba lô của mình.
- Rời khỏi trước đã.
Phương Tư rất quyết đoán mở miệng nói.
Chỉ cần cứu được Husky, hái được Thiên Độc Hoa, Thiên Đằng Độc Thụ có chết hay không không quan trọng, thi thể của một đám hung thú bình thường là không có giá trị lớn.
Trần Thư gật đầu đồng ý nói:
- Động tĩnh lớn như vậy, có thể sẽ dẫn tới hung thú.
Vừa dứt lời, ở một phương hướng khác truyền đến thanh âm ‘Oa oa’.
- Ngươi đừng nói nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận