Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 533: Loại người như ta sao có thể thích đọc sách được cơ chứ?

Trần Thư lắc đầu, xem ra còn non và xanh lắm, loại người như thế này mà cũng có thể làm nhân viên phỏng vấn được ư?
Hai bên rơi vào trầm mặc, cứ như thể bọn họ đang chờ đợi một điều gì đó.
Đôi mắt của nam sinh không ngừng nhìn về phía cửa sau của Tỷ Thí Trường, trong mắt có chút sốt ruột.
Trần Thư nâng chân bắt chéo, hắn đã nhận ra mục đích của đối phương rồi.
- Ngươi đang chờ Vu Giang đúng không?
- Nhãi con, biết rồi mà ngươi còn không chạy đi à?
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ ngoài cửa sau.
Bùm!
Cánh cửa bị đẩy ra, một nam sinh ngồi trên xe lăn được hai người đẩy đi vào…
Trên mặt Trần Thư không tự chủ được lộ ra một nụ cười.
- Giang thiếu? Tạo hình này của ngươi có chút độc đáo quá nhỉ! Thuộc về thể loại thân tàn chí kiên đây mà!
Không ngờ đối phương lại thảm đến mức như vậy, xem ra hai lần trúng Lạc Lôi cũng có chút không dễ chịu gì.
Vẻ mặt của Vu Giang lạnh nhạt, trong mắt hắn ta tràn ngập tức giận.
- Hừ! Hôm nay, ngươi sẽ được quấn còn kín hơn cả ta nữa kìa!
Điều kiện y tế của Hoa Hạ Học Phủ thuộc về trình độ hàng đầu, chỉ cần hai ngày là đã có thể khỏi hẳn, nhưng Vu Giang không thể đợi thêm được nữa, hắn ta trực tiếp quấn băng xong thì lập tức đi tới bên trong Tỷ Thí Trường.
Hắn ta nhất định phải báo thù ngay tại chỗ!
Vu Giang nhìn về phía một thành viên khác của Ngự Thú Hội.
- Dương Thần, cảm ơn ngươi!
Vương Dương Thần mở miệng nói:
- Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Ngươi có thể giải quyết được không? Tiểu tử này có chút không hợp lẽ thường đấy!
- Chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi!
Vu Giang nói lời tàn nhẫn xong, đồng thời, hắn ta lại quay tới quay lui mà quan sát bốn phía lần nữa để đề phòng lại bị đánh lén.
- Vu Giang, hôm qua ngươi bị tiểu tử này đánh sao?
Một người đứng sau xe lăn cười rồi nói:
- Không ngờ lại có người dám bắt nạt người của 203 chúng ta!
Bên trong Tỷ Thí Trường, ánh mắt của bốn tên học trưởng cùng quay lại nhìn, trong mắt đều có vẻ hài hước.
Bốn đánh một, quả thực chính là trận chiến áp đảo nghiêng về một bên mà!
Vẻ mặt của Trần Thư thì lại cực kỳ thong dong, hắn nói:
- Giang thiếu, còn nhớ ngày hôm qua ta đã nói gì với ngươi không?
- Cái gì?
Vu Giang nao nao, trong đầu không ngừng nhớ lại.
Đột nhiên, một tia Lôi Đình vô cùng quỷ dị đánh tới rồi trực tiếp đánh trúng hắn ta.
Xì xí xì!
Vu Giang lại co giật, sau đó trực tiếp ngã xuống khỏi xe lăn rồi rơi xuống đất.
Vẻ mặt của hắn ta vô cùng bực bội, trong lòng thì không ngừng kêu gào: Con mẹ nó chứ!
- Ngươi thật sự không nhớ bài học mà!
Trần Thư lắc đầu rồi nói:
- Ta đã nói, điểm quan trọng nhất của đánh lén chính là phân tán lực chú ý của đối thủ rồi mà!
- Thứ gì vậy chứ?
Đồng tử của ba người Vương Dương Thần co rụt lại, bọn họ không ngừng quan sát Tỷ Thí Trường.
Bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy một chút dấu vết nào của Khế Ước Linh cả.
Cho dù có là Bán Tương Triệu Hoán thì ít nhất cũng phải lộ cái đầu ra chứ?
- Các ngươi đều là đồng lõa với nhau phải không?
Trần Thư cười xấu xa, cảm giác áp bách của tội phạm ập đến khiến cho lòng người ta không khỏi run lên.
- Tốt hơn hết là ngươi không nên lộn xộn. Đây là địa bàn của Ngự Thú Hội đấy!
Vẻ mặt của ba người trông rất cảnh giác, bọn họ triệu hoán ra mỗi người hai con Khế Ước Linh.
Tổng cộng có sáu con Khế Ước Linh Hắc Thiết Cấp vây quanh bốn phía, trong lòng ba người nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng chỉ trong tích tắc, lại có một tia Lôi Đình quỷ dị đánh tới rồi trực tiếp bổ trúng thẳng vào ba người!
- Ta…
Ba người trợn mắt rồi lập tức ngã oạch xuống đất, cơ thể co giật liên hồi.
Trần Thư cười cười, chỉ thấy hai con Husky đột nhiên xuất hiện bên trong Tỷ Thí Trường.
Trần Thư tự nhủ.
- Dược tề của hệ thống dùng tốt thật đấy!
Hắn đã phát giác được Tỷ Thí Trường không đúng lắm từ trước rồi.
Thừa dịp lúc Vương Dương Thần đang vò đầu bứt tóc thì hắn đã triệu hoán ra Nguyên Tố Thú, đồng thời cho nó nuốt Tàng Hình Dược Tề.
Trần Thư nhịn không được mà bật cười.
- Quả thật là đồ vật thiết yếu khi chơi xỏ người khác mà!
Nếu bọn họ thật sự đánh nhau, hắn cũng không chắc bản thân sẽ đối phó được với vòng vây của bốn người kia nổi.
Bốn người chỉ co giật một lát, sau đó thì trực tiếp ngất xỉu luôn.
Trần Thư kiểm soát sức mạnh của mình đúng mực, hắn không muốn ba người bọn họ duy trì sự tỉnh táo, ở đây còn có cả Khế Ước Linh của bọn họ nữa đấy.
Khi cả bốn người ngất đi, tất cả các Khế Ước Linh đều quay trở lại Ngự Thú Không Gian.
- He he he…
Trần Thư xoa xoa tay rồi nhìn về phía bốn người đang ngất xỉu. Xem ra hắn có thể muốn làm gì thì làm rồi!
Hắn mở ba lô tác chiến ra, lấy vũ khí độc quyền của mình…
Nửa tiếng sau.
Bên ngoài địa điểm thi đấu, một số người mang vẻ mặt lo lắng, không ngờ cuộc phỏng vấn lại kéo dài lâu đến thế.
- Sao lại lâu như vậy nhỉ? Đã qua nửa tiếng luôn rồi!
- Đúng vậy, ta nghe nói rất nhanh thôi mà, chỉ đơn giản là kiểm tra thiên phú xem sao thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận