Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 792: Thật đúng là điên rồ mà!

- Mau dùng kỹ năng ngăn chặn cháy nổ! Thông Đạo không thể bị hủy!
Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư thần sắc biến đổi, nếu như Thông Đạo không còn, lấy được bảo vật ở di tích thì có tác dụng gì nữa, cũng chẳng trở về được nữa.
Ngay lập tức mấy cái khiên đột nhiên đánh tới, vậy mà lại ngăn được cháy nổ…
- Yamamoto, mọi việc phải xem tạo hóa của ngươi rồi!
Một tên Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư cảm thán, trong mắt có vẻ hoài niệm. Bây giờ tình thế gấp gáp, chỉ có thể lựa chọn hi sinh thôi.
Rầm, rầm, rầm!
Cháy nổ khủng khiếp lại tiếp tục, cường độ chẳng chút suy giảm, thậm chí cả cái di tích đều rung chuyển rồi.
Mọi người dần biến sắc, nếu thật sự để vụ nổ lan rộng, sợ rằng sẽ tạo ra ảnh hưởng cực lớn.
Cháy nổ cuối cùng cũng lắng xuống, ánh sáng hừng hực tiêu tán, lộ ra tình cảnh bên trong.
Hai con Khế Ước Linh ngã xuống đất, không còn hơi thở của sự sống.
- Yamamoto không phải mất rồi chứ?
Có người nuốt nước bọt, vừa mới bắt đầu đã chết mất một Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư?
- Động rồi! Miệng của Khế Ước Linh đang cử động!
Có người kinh ngạc mà hét lên, chỉ thấy mơ hồ một người máu thịt be bét đang bò dậy, trong mắt chứa đầy sự sợ hãi.
- Yamamoto, ngươi không sao chứ?
Có Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư nhích lại gần, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm, còn sống là tốt…
- Tại sao? Tại sao không buông tha ta?
Yamamoto hét lớn, lửa giận trong lòng dường như đủ để hắn nổ tung.
Dựa vào cường độ cháy nổ, Khế Ước Linh Hoàng Kim Cấp không chết được. Nhưng vấn đề là những người còn lại đã sử dụng kỹ năng Phòng Ngự, trấn áp cháy nổ đến một phạm vi cực nhỏ, khiến uy lực của nó tăng cường trên diện rộng.
- Nếu như không làm thế thì Không Gian Thông Đạo không gian sẽ bị hủy…
Nghe xong lời này, Yamamoto hít một hơi thật sâu, trong lòng tràn ngập sự tức giận nhưng không tìm được đối tượng để phát tiết. Một người mở miệng nói:
- Ít nhất ngươi còn sống!
- Sống?
Yamamoto nắm chặt hai tay, ta chết mất hai con Khế Ước Linh, sống thì có tác dụng gì?
- Chẳng trách ngươi có thể sống sót…
Mọi người thở dài, đả kích này đối với Ngự Thú Sư mà nói đúng là có tính hủy diệt.
- Là ai làm? Rốt cuộc là ai làm?
Yamamoto ánh mắt lạnh lùng, nhìn về phía mọi người.
Có người lẩm bẩm:
- Không lẽ thực sự là…Ngươi cũng quá nóng tính rồi!
- Cái gì?
Yamamoto nghe vậy, ánh mắt quay đầu nhìn lại, nói từng từ từng chữ:
- Có phải ngươi cảm thấy bản thân rất hài hước không?
- Được rồi!
Một tên Ngự Thú Sư đứng ra hòa giải:
- Ta hoài nghi là do con người làm!
Lời vừa nói ra, mọi người nhìn nhau, trong mắt tràn đầy sự hoài nghi và cảnh giác.
Chẳng lẽ có nội gián?
- Không phải người của chúng ta!
Nam tử cưỡi Lôi Đình Ngự Mãng nói chắc nịch:
- Mười chín người chúng ta đều tới cùng lúc, căn bản không có cơ hội giở trò!
- Ý ngươi nói… có người đến trước chúng ta một bước!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhăn mày, có chút không dám tin.
Mẹ nó vậy mà lại chôn đạn hạt nhân ở cửa? Thật đúng là điên rồ mà!
Lại có một tên Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư nói:
- Không thể nào, người của chúng ta vẫn luôn cảnh giữ ở Không Gian Thông Đạo, không lẽ ngươi muốn nói là có người ẩn thân để đi vào đây?
- Có thể là thủ đoạn mà chúng ta không thể lí giải được!
Nam tử lắc đầu, trong mắt có ý mạt sát:
- Nếu như ở di tích gặp phải người ngoài, trực tiếp giết, gia tộc sẽ lo liệu.
Mấy người khác gật đầu, kế hoạch bọn họ trù bị lâu như vậy, không thể để người khác phá hoại được!
- Cao Kiều, có phải quá kích động rồi không?
Yamamoto hiện giờ thân mang trọng thương, nộ khí cũng dần lắng xuống, trong lòng dường như có chút sợ hãi, nói:
- Một khi sự tình bại lộ, sợ là chính phủ cũng sẽ không bảo vệ chúng ta.
- Chỉ cần chúng ta lấy được bảo vật của di tích, những chuyện khác đến lúc đó hẵng nói.
Cao Kiều Xuyên sắc mặt bình thản, thế lực của Anh Hoa Quốc phụ trách Dị Không Gian không phải là chính phủ mà là những đại gia tộc giỏi về Ngự Thú.
Thiên Hoà gia tộc trấn thủ Băng Hoả Sâm Lâm, có được tin tức về bảo vật thì lập tức lựa chọn hành động. Nếu như thông báo với chính phủ của Anh Hoa Quốc thì chẳng còn việc gì cho gia tộc hắn ta nữa rồi.
Bây giờ chỉ có chớp thời cơ, mới có thể có được lợi ích lớn nhất.
- Hành động!
Mười chín người trực tiếp bước vào đám sương mù trắng, tại chỗ chỉ lưu lại cái hố to hơn mười mét.

Lúc này, Trần Thư không biết dược dịch thể mà bản thân để lại đã làm trọng thương một Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư.
- Di tích này có chút quỷ dị đấy!
Lúc này, Trần Thư đang nằm trong miệng của Smile, chỉ lộ ra cái đầu, trông hèn mọn vô cùng. Mà ở bên cạnh hắn lúc này, là một cái đầu chó và một cái đầu thỏ, cùng lúc quan sát tứ phía. Smile biểu cảm ngơ ngác đáng yêu, không chút kiêng kị mà đi về phía trước, bao quanh nó lại là lớp sương mù màu trắng.
Đúng lúc này, phía trước sương trắng cuồn cuộn, lại xuất hiện một bóng đen.
- Hửm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận