Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1313: Lời thổ lộ từ học tỷ

- Bây giờ đã là năm thứ tư đại học, các ngươi chỉ còn hai việc phải làm!
Kiều Nguyệt mỉm cười, mở miệng nói:
- Thứ nhất là khảo hạch tốt nghiệp! Ta rất có lòng tin với mọi người về việc này, thật ra về cơ bản đều có thể hoàn thành thuận lợi, chỉ cần ngươi không mắc lỗi nghiêm trọng là được…
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, xem ra không ngờ khảo hạch tốt nghiệp lại đáng sợ như vậy.
Nếu không lấy được bằng tốt nghiệp thì e rằng người trong nhà sẽ chôn bọn hắn đi mất…
- Cái thứ hai là việc nhậm chức liên quan đến vấn đề sống chết của các ngươi!
Ánh mắt Kiều Nguyệt kỳ lạ nhìn về phía Trần Thư ở phía dưới, hiển nhiên là đã nghe chuyện.
- Dựa vào trình độ của Hoa Hạ học phù thì vấn đề này cũng không có gì phải lo lắng, bất luận là công ty hay Ngự Thú Đoàn nào cũng sẽ đặc biệt chú ý đến các ngươi.
- Ai nói…
Trần Thư ngồi ở dưới tự lẩm bẩm, hắn nghĩ cũng không có ai coi trọng hắn.
Một là do tính cách hắn không ai có thể quản lý được, nếu có bất kỳ sai sót lớn nào thì toàn bộ công ty đều bị kéo xuống theo.
Còn lại là do con hàng này yêu cầu quá cao, thật sự không có người nào nuôi nổi hắn…
- Đương nhiên, không tính người nào đó!
Kiều Nguyệt đúng lúc bổ một đao xuống, trong mắt có ý cười khó hiểu.
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, vừa nghĩ đến chuyện tìm việc đã có chút đau đầu.
Lựa chọn của hắn bây giờ là thành lập Ngự Thú Đoàn nhưng không ai theo kịp được bước chân của hắn.
Đến lúc đó, cho dù là đối với hắn hay với các thành viên trong đoàn thì đều là một loại gánh nặng.
Hắn thở dài, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ ta chỉ có thể làm Ngự Thú Sư tự do?
Kiều Nguyệt ở trên không biết nỗi lo của Trần Thư, cười nói:
- Sau đây, ta sẽ đề cử cho các ngươi cho Ngự Thú Đoàn hoặc là đơn vị công ty.
Nói xong, trên màn hình xuất hiện một cửa sổ khác.
Trên đó, haowjc là Ngự Long Vệ, Trấn Linh Quân và các quan ngành chính phủ khác hoặc là top 10 siêu cấp Ngự Thú Đoàn hoặc là các công ty tập đoàn lớn nổi tiếng trong cả nước thậm chí là trên thế giới.
Học sinh ngồi phía dưới nhộn nhịp ghi chép, trong mắt mang đầy vè khát khao mong đợi.
Sau khi tốt nghiệp, hành trình mới của bọn họ mới thật sự bắt đầu!
- A~~
Trần Thư nghe mà có hơi buồn ngủ, không liên quan gì đến hắn cả..
- May mà ta có một băng tay Thanh Đồng của Ngự Long Vệ, tốt xấu gì cũng có thể đến làm một công việc bán thời gian…
Nửa giờ sau.
- Căn cứ vào kinh nghiệm mấy năm trước, học trưởng học tỷ của các ngươi đều gia nhập vào những thế lực trên.
Kiều Nguyệt mỉm cười, nói:
- Ngoài ra, nếu muốn ở lại trường thì có thể nói với ta, ta tin rằng trường học cũng rất hoan nghênh các ngươi!
Ngoài trừ tìm việc thì họ cũng có thể trở thành giáo viên chủ nhiệm giống Kiều Nguyệt.
Nếu như thực lực đạt tiêu chuẩn thì sẽ trở thành giảng viên, thậm chí là giáo sư, đãi ngộ cũng không hề kém gì so với bên ngoài.
- Đái khái là những chuyện này, giải tán được rồi!
Hình như Kiều Nguyệt lại nghĩ đến cái gì, nói tiếp:
- Ngoài ra các ngươi có thể đóng góp trong các sự kiện hung thú và đến nhà kho của trường học nhận phần thưởng.
Ngay lập tức, mọi người đều reo hò lên, không nhịn được mà xông ra khỏi phòng học, đi thẳng đến nhà kho.
- Trần Thư, ngươi ở lại một lát! Có người tìm ngươi!
Kiều Nguyệt cười đầy kỳ quái, ánh mắt nhìn về phía Trần Thư ở hàng cuối phòng học.
- Tìm ta?
Trần Thư ngạc nhiên, chẳng lẽ trường học chuẩn bị riêng cho ta một công việc sao?
Kiều Nguyệt cười nói:
- Giữa trưa ngươi có rảnh không? Ăn một bữa cơm với ta nhé?
- Cái này à…
Trần Thư gãi đầu, nói:
- Nói rảnh thì cũng rảnh, nhưng nói không rảnh thì cũng không rảnh…
- ?
Khóe miệng Kiều Nguyệt giật giật:
- Ngươi đang nói tiếng người à? Sao ta lại nghe không hiểu thế…
- Yên tâm đi, ta mời!
Đúng lúc này, một nữ sinh vóc dáng cao gầy đi tới, nàng ta mày liễu mắt hạnh, khóe miệng có một nốt ruồi nhỏ, trông rất xinh đẹp quyến rũ.
Đây chính là thành viên trong Ngự Thú Đoàn trước đây của Phương Tư, Lục Chỉ Ngưng!
- Lục học tỷ?
Trần Thư bất ngờ, lập tức nhận ra.
Hắn mơ hố có cảm giác không tốt, nói:
- Không phải các ngươi có việc cần ta giúp chứ…
- Đương nhiên không phải!
Lục Chỉ Ngưng khẽ cười, nói:
- Ta đặc biệt đến đây giải quyết vấn đề nghề nghiệp cho ngươi!
- Thật hay giả đấy?
Cơ thể Trần Thư chấn động, nếu ngươi nói đến việc này thì hắn lập tức tỉnh táo lại.
Lục Chỉ Ngưng mỉm cười nói:
- Không cần vội, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.

Mười phút sau.
Trần Thư nhìn căn tin ở trước mặt, có hơi mơ màng.
- Học tỷ, đây không phải là miễn phí sao?
- Đúng, đi thôi, ta mời ngươi!
Lục Chỉ Ngưng gật đầu, trong mắt có ý cười khó hiểu.
- Này, Chỉ Ngưng, ta còn phải đi xử lý chút chuyện việc làm của học sinh nên sẽ không đi cùng các ngươi nữa.
Dường như Kiều Nguyệt nghĩ ra chuyện gì, lập tức nói ra.
Trần Thư còn chưa kịp lên tiếng thì Lục Chỉ Ngưng đã nhanh hơn, nói:
- Được, ngươi đi trước đi!
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lại hai người là Trần Thư và Lục Chỉ Ngưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận