Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 447: Một giá thôi, mười ức, thu tiền (2)

- Liễu giáo thụ, hắn là đệ đệ của ta, có phải chọc tới ngài không? Ta thay hắn xin lỗi!
- Thế thì không, đệ đệ của ngươi rất không tồi.
Liễu Phong cười khẽ một tiếng, không ngờ Trần Thư lại không hề sợ hắn, điều này khiến hắn lại hạ quyết tâm phải thu làm học sinh.
- Nếu biểu hiện nhập học của tiểu tử ngươi tốt, phí thu đồ đệ cũng không phải là không thể được.
Liễu Phong gật đầu, vỗ vai Trần Thư, xoay người rời đi.
- Phí thu đồ đệ?
Phương Tư quay đầu lại nhìn, trong nhất thời không hiểu nguyên do.
Trần Thư nhún vai, nói:
- Hắn muốn nhận ta làm học sinh, ta khẳng định phải thu chút tiền, không có vấn đề chứ?
Mắt Phương Tư trợn trừng, quan sát Trần Thư từ trên xuống dưới, lại dùng tay thử hơi ở mũi hắn.
Nàng ta nói thầm:
- Còn sống…
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Có nhỏ sợ như vậy không? Ta thấy hắn rất hòa ái.
- Ha ha…
Phương Tư giơ ngón tay cái lên:
- Ngươi là thật sự chưa chết.
- Liễu Phong giáo thụ nổi danh là nóng tính, không ngờ ngươi lại dám chọc hắn?
Trần Thư không để ý nói:
- Ai bắt nạt ta, ta cho nổ Hoa Hạ Học Phủ.
- ???
Phương Tư trầm mặc một lát, nói:
- Tỷ đề nghị ngươi, khi chọn đạo sư thì chọn Liễu Phong giáo thụ!
- Đừng họa hại lão sư khác!
- ...
Nàng ta lắc đầu, nói:
- Thôi, những cái này đều là chuyện ngươi nhập học, trước tiên đi tìm Đại Lực đã.
- Ba người chúng ta đã lâu rồi không tụ tập.
Hai người trực tiếp lái xe rời khỏi Hoa Hạ Học Phủ, tới đại học Linh Trù của kinh đô.
Khi tới cửa trường, Trần Thư nhìn ra ngoài cửa sổ xe, vừa hay thấy một một nam sinh tóc đỏ.
- Phương Tư tỷ, người đó là ai thế?
Hắn mở miệng hỏi, chính là nam tử lái xe đua lúc trước.
Phương Tư quay đầu nhìn lại, trong mắt có chiến ý, nói:
- Lăng Trần! Vừa tốt nghiệp, đệ nhất thiên tài của Hoa Hạ Học Phủ.
- Đệ nhất thiên tài?
Trần Thư sờ sờ cằm, thở dài:
- Coi như vận khí của hắn tốt, không đợi được ta vào trường.
- Thôi đi.
Phương Tư lắc đầu, nói:
- Người ta mới năm thứ ba đã thành cấp Bạch Ngân, hiện tại chỉ sợ là đã là Bạch Ngân ba sao rồi.
Tuy thiên phú của nàng ta xuất chúng, thuộc về thiên tài đứng đầu Hoa Hạ Học Phủ, nhưng người ta lại được gọi là quái vật, hai người vẫn có chênh lệch nhất định.
Phương Tư dường như nghĩ tới gì đó, mở miệng nói:
- Hình như hiện tại hắn là Ngự Long Vệ của kinh đô, không chừng ngươi có thể cùng tiếp xúc với hắn đó.
Trần Thư khó hiểu hỏi:
- Không quen biết nhau, có thể có tiếp xúc gì?
- Hắn là lính, ngươi là giặc, khẳng định là sẽ có tiếp xúc.
Sau một tiếng, Trương Đại Lực đang nhàm chán ngồi xổm trước cửa trường, đùa nghịch nồi sắt trong tay, hiển nhiên là đang chờ Trần Thư và Phương Tư.
Đúng vào lúc này, một nam sinh thần sắc âm trầm bước về phía hắn.
Bùm!
Trương Đại Lực không chú ý, nồi sắt trong tay lập tức đã bị đá bay ra mấy chục mét.
- Mẹ kiếp!
Trong mắt nam sinh lộ ra vẻ đau đớn, chân phải không ngừng run rẩy.
- Con mẹ nó nồi gì thế?
Khóe miệng hắn giật giật, vốn tưởng rằng là một cái nồi bình thường, muốn cho một hạ mã uy, kết quả lại trực tiếp đá phải thép tấm.
- Bạn học, ngươi không sao chứ?
Trương Đại Lực lập tức đứng dậy, vẻ mặt áy náy nói.
Ngay khi nam sinh muốn mở miệng.
Trương Đại Lực trực tiếp đập một xẻng vào đầu đối phương.
Vừa rồi hỏi chỉ là để khiến tên này buông lỏng cảnh giác.
Đối phương nhìn một cái là biết lai giả bất thiện, Trương Đại Lực tất nhiên phải tiên hạ thủ vi cường.
- Con mẹ nó sao đầu ngươi lại cứng như vậy.
Hai tay Trương Đại Lực cầm xẻng, đập mạnh năm sáu phát.
Thấy đối phương không bị thương, trực tiếp nhân lúc đối phương đang đờ đẫn, tiêu sái bước đi.
Một bộ thao tác này như mây bay nước chảy, tuy không bằng Nam Giang Hãn Phỉ, nhưng cũng có vài phần tương tự.
- Ngươi con mẹ nó.
Chung Vĩ Tinh đầu, không nhịn được mà kêu rên mấy tiếng.
Không ngờ mình lại bị một người bình thường chơi.
Chung Vĩ Tinh ra sức lắc đầu, đã tỉnh táo lại mấy phần.
- Đánh ta lại muốn chạy à?
Hắn giậm chân một cái, trong phút chốc liền đuổi theo Trương Đại Lực.
Chênh lệch cường độ của thân thể người thường và Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết là quá lớn.
Dựa vào lực lượng cường đại, hắn trực tiếp bắt được Trương Đại Lực.
- Lưu đại thúc, cứu mạng.
Trương Đại Lực lập tức kêu lên, giọng to vô cùng, lập tức kinh động tới bảo vệ ở cửa trường.
- Dừng tay!
Bác bảo vệ ở cửa lập tức ngăn lại hành vi của hai người.
Hắn nhận ra Trương Đại Lực, nhưng lại vô cùng xa lạ với Chung Vĩ Tinh, tất nhiên muốn ngăn cản.
Trương Đại Lực la lớn:
- Lưu đại thúc, người này là trường khác, công bố muốn huyết tẩy đại học Linh Trù chúng ta.
- ???
Chung Vĩ Tinh, trợn mắt ngươi con mẹ nó còn có thể bốc phét hơn không?
Ta con mẹ nó cũng không phải tội phạm, hai chữ huyết tẩy này ngươi làm thế nào mà nói ra miệng được vậy?
- Buông ra!
Bác bảo vệ quát, đứng ở bên phía Trương Đại Lực.
Tuy hắn cũng là người thường, nhưng là đại biểu cho đại học Linh Trù kinh đô.
- Bác, ta không làm gì hắn cả.
Chung Vĩ Tinh xòe tay, lộ ra vẻ cực kỳ vô tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận