Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1562: Tội phạm ca ca của các ngươi sắp tới rồi… (2)

Lại là một kỹ năng tương đối phù hợp với Tiểu Tinh Linh!
Từ một mức độ nào đó mà nói, cường độ chuyên môn kỹ năng của Khế ước linh thậm chí còn vượt qua cả thần kỹ.
- Lại mạnh lên không ít, hiện tại hoàng kim đệ nhất cường giả có thể ngồi vững vàng rồi….
Trần Thư tự lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vẻ tự tin.
Sự tăng phúc của Hoàng kim dược tề, cộng thêm ba khối chân bảo gia trì, tăng thêm Bản mệnh vũ khí cùng kỹ năng chuyên môn của Tiểu Tinh Linh, thực lực tổng hợp của hắn đã tấn thăng tăng lên không ít.
Hiện tại hắn có lòng tin, đối mặt với bất kỳ hoàng kim tam tinh Ngự Thú sư nào, đều có thể chắc chắn giành được thắng lợi.
- Vô địch rồi!
Trần Thư nhếch miệng lên, nhịn không được phát ra tiếng cười hắc hắc.
- Lại lên cơn rồi sao? Tới dùng cơm!
Phụ thân Trần Bình thấy nhi tử ngồi một mình trên sô pha cười ngây ngô, bất đắc dĩ vuốt vuốt đầu.
- Ách. . . Tới đây. . .
. . .
Phục Tô lịch 986 năm, ngày 21 tháng 1.
Bây giờ khoảng cách đến ngày ăn tết còn nửa tháng, nhưng khắp nơi trên đất nước đã có không khí đón năm mới rồi.
Một năm trước, Trần Thư lấy được quán quân cuộc thi đấu thế giới Ngự thú, Trương Đại Lực lại giành được danh xưng Thực Thần.
Hơn nữa bởi vì sự yên ổn của hung thú dị không gian mà thương vong của nhóm Ngự Thú sư hạ xuống, thu hoạch được không ít thứ.
Trong lúc nhất thời, mọi người trải qua một năm thu hoạch lớn đương nhiên phải thu xếp thật tốt để đón năm mới.
- Thật thoải mái…
Trần Thư nhàn nhã nằm trên ghế sô pha, hết sức chuyên chú xem “Makka Pakka” trên TV.
Trải qua vài ngày, trạng thái tinh thần của hắn đã khôi phục lại.
Phụ thân Trần Bình đi tới, nhíu mày nói:
- Nhi tử, giữa trưa mà xem phim này ư?
- Quả thực không tệ.
- Ngây thơ. . .
Mười phút sau, hai cha con mắt không chớp nhìn TV. . .
Trần Thư nhíu mày nói:
- Cũng không tệ lắm phải không?
- Miễn cưỡng tạm được. . .
- . . .
Trần Thư lắc đầu, nói tiếp:
- Đúng rồi, cha, vừa rồi cha nói có việc tìm con sao?
- Có việc gì?
Phụ thân Trần Bình ngơ ngác sau đó vỗ đùi, nói:
- Thiếu chút nữa ta quên mất…
- Phương Tư tỷ của con vừa truyền tin tức tức hình như bảo con vào trong dị không gian đi.
Khoảng thời gian này Trần Thư đều đang phối dược, để không bỏ sót tin tức, hắn đều bảo phụ thân hỗ trợ nhìn xem công việc trên điện thoại của hắn.
Nói xong hắn ta lấy điện thoại trong tay đưa cho Trần Thư.
- Thật?
Trần Thư ngơ ngác, trong mắt đã có một điểm hưng phấn.
Chiến lực của hắn tăng lên, vẫn muốn tìm cơ hội luyện tập, rốt cục cũng chờ được.
Phụ thân Trần Bình không ngăn cản, mở miệng nói:
- Ừ, con mau chóng đi một chuyến, bảo vệ tốt Phương Tư tỷ của con, trước khi ăn tết tranh thủ trở về.
- Vâng!
Trần Thư gật gật đầu, tinh thần phấn khởi rời khỏi nhà, trong miệng tự nói:
- Đám nhãi ranh hung thú kia tội phạm ca ca của các ngươi sắp tới rồi. . .
Ma Đô.
Trần Thư dựa vào kỹ năng thuấn di của Thỏ Không Gian thuấn di kỹ năng, cùng ngày đi tới bên trong Ma Đô.
- Không hổ là thành phố phồn hoa nhất trong nước. . .
Trần Thư nhìn cao ốc bốn phía, trong mắt đã có chút cảm thán.
Số lượng Ngự Thú sư cư trú ở Ma Đô cùng thực lực tổng hợp cũng không bằng kinh đô, nhưng tỉnh Long Giang lại có rất nhiều cường giả tụ tập.
Nhưng bởi vì vị trí địa lý đặc thù, phần lớn giao dịch tài nguyên ngự thú trong nước đều tiến hành ở chỗ này, đều này cũng khiến cho nên kinh tế ở đây vô cùng phồn vinh.
- Tới cục Ngự Long Vệ trước đi…
Trần Thư nhìn về phía điện thoại, gọi điện thoại cho Phương Tư, nhưng không có người nghe máy, chỉ sợ là lại đi đến dị không gian rồi.
Một giây sau, thân thể hắn biến mất không thấy gì nữa, thoáng chốc đi tới trước một tòa nhà xa hoa.
- Nơi này sắp sánh bằng tổng bộ rồi…
Trần Thư nhìn cục Ngự Long Vệ, đi thẳng vào.
Hắn vừa tiến vào bên trong, đã sớm có người chờ đợi ở đó rồi.
- Tội phạm ca?
Một tên người mặc áo đen, nam tử mang băng tay màu vàng nhìn về phía Trần Thư.
Mặc dù tuổi tác lớn hơn Trần Thư, nhưng trong mắt hắn ta tràn đầy sự sùng bái và kính ý.
- Hả?
Trần Thư nhíu mày, nhìn hắn ta một chút.
Nam tử làm một động tác, mở miệng nói:
- Bộ trưởng đã đợi rất lâu rồi, mời.
Hai người đi thang máy, một đường đi tới tầng cao nhất của toàn nhà, đi tới văn phòng bộ trưởng ở sâu bên trong.
- Bộ trưởng, người đã tới.
Nam tử đưa Trần Thư đến nơi, quay người rời đi.
- Tiểu Trần, ngồi đi.
Một nam tử trên năm mươi, vóc dáng tương đối khôi ngô đứng dậy, mỉm cười nhìn Trần Thư.
Ánh mắt hắn ta thoải mái, nhưng trong lòng có chút ngưng trọng.
Hắn ta phát giác được chút nguy hiểm từ trên người Trần Thư. . .
Chẳng trách quốc tế gọi hắn là đệ nhất hoàng kim Ngự Thú sư!
Trần Thư cũng đang quan sát nam tử trước mắt, không nghĩ tới lại là một Vương cấp Ngự Thú sư!
Nhưng mà cho dù là bộ trưởng Ngự Long Vệ Ma Đô, có thực lực này cũng là hợp lý.
Vừa có thể bảo vệ thành thị, vừa có thể đảm đương giao dịch buôn bán của Ngự Thú sư ở ngoại quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận