Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1438: Ngả bài đi, ta là tội phạm

- Chờ một khoảng thời gian nữa là có thể trở về nước.
Trần Thư mỉm cười, lại mở mắt ra.
Tinh hải chấn động không ngừng, điều này cũng có nghĩa là nó đang di chuyển.
Liễu Phong mở to hai mắt nhìn, nói:
- Ngươi muốn di chuyển di tích về sao?
Nếu Tinh Không di tích có thể trở về đến trong nước, giá trị có thể phóng đại lớn hơn mấy phần.
- Đương nhiên.
Trần Thư mỉm cười, nói: – Vật phẩm cá nhân của ta vẫn nên đặt trong nhà mới ổn.
- ...
An Đông đứng bên cạnh khóe miệng giật giật, lần nữa đánh giá Trần Thư, nằm mơ cũng nghĩ không tới một màn này.
Con hàng này tham gia di tích một lần, kết quả trực tiếp chuyển di tích đi luôn.
Sau này Tinh Không di tích e rằng cũng đã không thể xem như phần thưởng của cuộc thi đấu thế giới rồi…
- Khụ khụ…
An Đông dường như nghĩ đến cái gì, do dự một chút, nói:
- Tinh Không di tích thực ra là nguồn tài nguyên công cộng…
Hắn ta còn chưa nói xong đã bị Trần Thư cắt đứt.
- An Đông tiền bối, cảm ơn các ngươi có thể ở lại bên ngoài rồi, Tuyết quốc hàng năm đều có hai di tích danh nghạch miễn phí!
- Hả?
Nét mặt An Đông trì trệ, ngay sau đó lạnh nhạt nói:
- Ta cảm thấy di tích vẫn nên đặt ở Hoa quốc mới an toàn được.
- ? ?
Andre quay đầu nhìn lại, không hổ là giáo quan, vậy mà chuyển biến tự nhiên như thế…
An Đông cũng không để ý, trong mắt có vẻ vui mừng, tự mình lựa chọn lưu lại quả nhiên không hề sai.
Trước đó thời gian Tinh Không di tích mở ra phải mất ba đến năm năm, mỗi một lần có hai mươi danh ngạch, Tuyết quốc không chiếm được bao nhiêu.
Nhưng bây giờ hàng năm lại có hai danh ngạch, lợi ích đương nhiên lớn hơn ngày trước nhiều.
Trần Thư cũng mỉm cười, bây giờ hung thú nguy cơ bạo phát, nhưng đám người An Đông cũng là nguyện ý lưu lại, luôn đợi hắn đi ra, đương nhiên là phải trả chút nhân tình.
Huống chi di tích hàng năm đều có hai mươi danh ngạch, hai danh ngạch cũng không phải là quá nhiều.
- Nếu như hàng năm mở ra, tinh thần lực có thể chống đỡ hàng trăm năm…
Trần Thư sờ cằm, ngược lại không lo lắng sẽ tát ao bắt cá.
Đến một trăm năm sau, hắn hoặc không có gì hoặc là trở thành đỉnh tiêm Ngự Thú sư, đương nhiên cũng không dùng Tinh Không di tích gì đó.
Liễu Phong bên cạnh gật gật đầu, không ngăn cản quyết định của Trần Thư.
Ngay sau đó hắn ta lại nghĩ tới cái gì, nói:
- An Đông, chuyện di tích mong rằng đừng…
- Yên tâm, không có người khác biết.
An Đông vỗ vỗ ngực, nói:
- Huống chi di tích vốn là vật vô chủ của dị không gian, đương nhiên là người tài có được.
- Vậy thì tốt.
Liễu Phong gật gật đầu, chỉ lo lắng đối phương không chú ý truyền đi, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có người đỏ mắt tới trước.
Trần Thư mở miệng nói:
- Nghỉ ngơi một lát đi, đại khái phải mất bốn năm ngày mới có thể trở về nước.
Hắn thoải mái nằm trên tinh hải, giờ phút này nguy cơ của ngoại giới đã không có chút liên quan gì tới hắn nữa rồi.
Cảm giác không quan tâm này khiến tâm trạng Trần Thư tương đối vui vẻ.
Lúc này, hắn hình như nghĩ đến cái gì, gọi Thỏ Không Gian ra.
Vừa rồi hắn nhìn thấy Thỏ Không Gian ném ra hơn hai mươi đạo không gian ấn ký, phải biết răng trước đó cực hạn của nó chỉ là năm đạo mà thôi.
Chẳng lẽ thuộc tính không gian của nó trên trên diện rộng rồi sao?
Quả nhiên, hắn kiểm tra một lúc, đủ loại kỹ năng của Thỏ Không Gian Thỏ đã xuất hiện biến chất, hiệu quả thoáng chốc đã tăng mấy lần.
Nếu như bàn về năng lực tổng hợp, Thỏ Không Gian hiện tại đã không kém gì hoàng kim khế ước linh, hoàn toàn đạt đến một đẳng cấp lớn.
- Tiểu Lan!
Trần Thư tâm thần khẽ động, triệu hoán Tinh linh vị trí hạch tâm của di tích ra.
Tinh linh mở miệng nói:
- Hiện tại ngươi là người quản lý, ta chuẩn bị ngủ đông rồi.
Hiện tại nó đã không còn năng lực can thiệp di tích nữa rồi, đã trở thành nhai lưu tử, chỉ có thể ngủ suốt ngày.
- Mẹ nó! Tinh quan biết nói chuyện sao?
Đám người Liễu Phong vẻ mặt giật mình, lực chú ý bị hấp dẫn tới.
- Khế ước linh mới của ngươi sao?
- ...
Trần Thư quay đầu nhìn lại, nói:
- Đại ca, ta còn chưa trở thành hoàng kim…
- Đây là người quản lý đời trước của di tích.
Liễu Phong lúc này mới hiểu ra, ánh mắt đánh giá tinh linh.
Hắn ta hình như muốn hỏi gì, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng, chuẩn bị về nước hỏi một chút chuyện liên quan tới di tích.
Ánh mắt Trần Thư nhìn về phía tinh linh, nói:
- Ngủ cái gì mà ngủ, đứng dậy nào! Tình huống Thỏ của ta là sao?
- Ngươi nói nó hả?
Tinh linh suy tư một chút, mở miệng nói:
- Nó là người thừa kế của di tích, sẽ đạt được phần lớn hiệu ứng ngược của tinh thần lực, cộng thêm trước đó ngươi vượt ải lấy được tinh thần lực, sau đó… Chính là như vậy đấy!
- Không nói sớm!
Trần Thư thần sắc vui vẻ, không nghĩ tới có được lợi ích như vậy.
Hắn sờ cằm, lẩm bẩm:
- Hiện tại ta không cần hack cũng có thể cùng hoàng kim Ngự Thú sư đánh một trận ra trò…
Ngày trước hắn cùng hoàng kim đối chiến, đều là dựa vào hack, hoặc là đối phương bị thiên phú hoàn mỹ của Tiểu Hoàng kiềm chế, chưa từng đơn độc chiến đấu qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận