Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1456: Chúc các vị tiền đồ như gấm

- Hả? Lão sư, cái này cũng không biết ư?
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Rất rõ ràng, hoặc là kỹ năng loại hình khống chế, hoặc là kỹ năng khoảng cách cực xa.
- Thí dụ như nói băng Hổ Vương Băng Tuyết đảo phương Bắc kia, kỹ năng băng tuyết của nó có thể trì hoãn tốc độ phi thạch, tạo thành hiệu quả kiềm chế…
- Được rồi, đến vấn đề tiếp theo! Để ta xem xem ai có thể trả lời được…
Ánh mắt Trần Thư quét về phía năm người phía dưới.
Trong lúc nhất thời, năm người gần như cúi đầu theo bản năng, không dám đối diện, nháy mắt nhớ tới thời còn học sinh…
- A cái này…
Các sinh viên còn lại có mặt trong phòng học đều choáng váng, đây quả thật là bảo vệ tốt nghiệp ư?
Mười phút đồng hồ trôi qua.
Năm người Giang Vân cảm thấy giống như vượt qua mười năm, quả thực là dày vò…
Trần Thư đưa ra mấy chục vấn đề liên quan đến quân vương, hơn nữa đều là phương diện chiến đấu.
Trừ phi đích thân tham dự nếu không quả thực không phải người nào cũng có thể trả lời.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng học yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có Trần Thư tự hỏi tự trả lời.
- A…
Trần Thư nhìn năm người, thật sâu thở dài, nói:
- Các ngươi như vậy, ta thực sự rất khó cho các ngươi thông qua…
- ...
Khóe mắt năm người co rút, ngươi có bệnh hả, chúng ta mới là đạo sư…
Trong lòng bọn hắn không ngừng kêu gào: Vì sao lại gặp phải tên yêu nghiệt này…
- Khụ khụ…
Giang Vân cuối cùng cũng không nhịn được, hắng giọng một cái nói:
- Trần Thư đồng học, thời gian bảo vệ luận văn của ngươi đã qua…
- Hả?
Trần Thư ngơ ngác, nói tiếp:
- Các ngươi chỉ cần trả lời được một câu hỏi thì ta sẽ xuống đài.
- ...
Đám người Giang Vân sắc mặt trì trệ, ngươi mẹ nó ăn vạ không chịu đi đúng không?
Các học sinh đều nuốt một ngụm nước bọt, theo bản năng nghĩ đến một câu:
Nếu như trao đổi nhân vật, hắn sẽ khiến các ngươi biết cái gì gọi là tàn nhẫn…
Lại mười phút đồng hồ tra tấn trôi qua.
Đám người Giang Vân đám người đã lộ ra dáng vẻ nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
Thân là giáo sư đệ nhất học phủ, lại bị một sinh viên cho điều khiển…
Ngay lúc này, một thân ảnh chậm rãi từ từ đi đến.
Chính là Liễu Phong đã xử lý xong việc!
- Cứu tinh đến rồi!
Trong lòng năm người cùng nhau kêu gào, thậm chí có chút lệ nóng doanh tròng.
Vốn dĩ tưởng rằng Liễu Phong ra ngoài là vì tôi luyện Trần Thư, kết quả là vì tôi luyện bọn hắn…
- Lão Giang, các ngươi sao thế?
Liễu Phong ngơ ngác, nhìn sắc mặt của năm người, tạm thời không hiểu rõ tình huống.
Trần Thư thản nhiên nói:
- Giang Vân giáo sư, phiền ngài không né tránh câu hỏi của ta…
- ...
Khóe miệng Giang Vân giật giật một cái, không có phản ứng Trần Thư, chỉ là ánh mắt u oán nhìn Liễu Phong.
Nhanh quản sinh viên của ngươi đi!
Còn để cho con hàng này hỏi tiếp, chỉ sợ địa vị giáo sư bọn hắn khó mà giữ được…
Liễu Phong nhìn Trần Thư rồi nhìn năm tên đạo sư, trong lúc mơ hồ hiểu rõ.
Hắn ta mở miệng nói:
- Được rồi, Trần Bì, bài bảo vệ của ngươi kết thúc!
- Phù ~~
Trong lúc nhất thời, đám người Giang Vân cùng nhau nhẹ nhàng thở ra.
- Không phải chứ, lão sư…
Trần Thư mở miệng nói:
- Vấn đề của ta vẫn chưa…
Hắn vẫn chưa nói xong, thân thể đám người Giang Vân chấn động, gần như là cùng nhau móc điện thoại ra.
- Alo, Tần hiệu trưởng…
- Hiệu trưởng, có chuyện gì không?
- Tần ca, buổi chiều muốn mở hội nghị sao?
- ...
Sinh viên phía dưới khóe mắt co rút.
Năm ngươi các ngươi còn dám giả dối như vậy sao, Tần Thiên đồng thời gọi điện thoại cho các ngươi đúng không…
Năm người Giang Vân cũng ý thức được sơ hở, nhưng không để ý, mà là chững chạc đàng hoàng rời khỏi phòng học.
Còn không rời đi, trời mới biết con hàng Trần Thư sẽ đợi bao lâu…
- ...
Trần Thư nhìn một mình Liễu Phong phía dưới, chỉ có thể thở dài, bất đắc dĩ rời khỏi bục giảng.
Trên thực tế, hắn đã sớm đạt được phần thưởng của hệ thống rồi.
Vốn dĩ vẫn không xuống đài, chỉ là muốn tra tấn đám người Giang Vân một lúc mà thôi . .
Trần Thư vừatrở lại chỗ ngồi, đám người Giang Vân chỉnh tề trở lại.
Liễu Phong chế nhạo nói:
- Lão Giang, Tần hiệu trưởng không tìm các ngươi ư?
- Hiệu trưởng gì?
Giang Vân nhún vai, quay trở lại chỗ ngồi của mình.
Liễu Phong lắc đầu cười một tiếng, mở miệng nói:
- Được rồi, tiếp tục bảo vệ!
Chỉ cần Trần Thư rời đi, sự tự tin của bọn hắn lại trở về…
Bởi vì Trần Thư khiến cho buổi bảo vệ tốt nghiệp trở nên vô cùng quái dị.
Cũng may trải qua vài giờ cố gắng, đám đạo sư cuối cùng cũng có thể bảo vệ đúng quỹ đạo.
Thời gian mười ngày thoáng chốc trôi qua.
Sinh viên cuối cùng xuống đài, lễ bảo vệ tốt nghiệp hạ màn.
- Các vị, buổi bảo vệ tốt nghiệp năm nay kết thúc.
Liễu Phong đi tới trên đài, cười nói:
- Mặc dù bởi vì người khác mà xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng tổng thể, vẫn thành công tốt đẹp.
Tất cả mọi người nghe vậy cười một tiếng, đồng thời nhìn về phía chỗ Trần Thư, tên này chính xác là có chút không hợp thói thường…
- Bắt đầu từ bây giờ, thời gian học tập của các ngươi sẽ tạm thời kết thúc…
Bạn cần đăng nhập để bình luận