Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1137: Ta mới chỉ giết một tí mà ngươi đã không chống đỡ nổi rồi sao?

- Vậy cũng phải cẩn thận, lỡ như dầu ăn nhỏ xuống thì cũng sẽ tạo ra ngộ thương.
- ?
Mọi người quay đầu nhìn lại, trong mắt hiện lên vẻ kỳ quái.
- Nhìn ta làm gì?
Sắc mặt Liễu Phong sững sờ, sau đó nghiêm túc nói:
- Chúng ta đang ở độ cao mấy ngàn thước, cho dù một giọt chất lỏng rơi xuống thôi cũng sẽ được tăng tốc độ lên, lực phá hoại cũng không nhỏ.
Nghe xong câu này, sắc mặt mọi người càng trở nên kỳ lạ hơn.
Trần Thư bình thản mở miệng nói:
- Lão sư, cái kia… ngài chưa từng dầm mưa sao…
- ?
Liễu Phong lập tức cạn lời, đôi mắt mở to ra nhìn.
- Thật là nhàm chán, mau ăn cơm đi!
- …
Mọi người tụ tập thành một đám, bắt đầu ăn cơm.
Ở lâu với Trần Thư, bọn hắn đã hoàn toàn không còn phong thái của cường giả và thiên tài nữa.
Chỉ nhìn tư thế mọi ngươi ăn cơm thôi, e rằng nói đó là một nhóm tội phạm cũng sẽ không có ai nghi ngờ…
Tiểu Hoàng chậm rãi phi hành, thậm chí không sử dụng một kỹ năng nào.
Nửa giờ sau.
Đám người sờ lên bụng mình, trên mặt là nụ cười vui vẻ.
Có sao nói vậy, xuất hành cùng tội phạm đúng là một chuyện tốt.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là con hàng này không gây chuyện…
- Trần Bì, ngươi hiện giờ đúng là thật tượng của toàn quốc!
Liễu Phong duỗi cái lưng nhức mỏi, nằm ở vị trí rìa ngoài của Tiểu Hoàng, nhìn xuống thành phố bên dưới.
Dựa vào thị lực Hoàng Kim Cấp của hắn ta, miễn cưỡng có thể nhìn thấy đủ loại lá cờ bên dưới, toàn bộ đều là để tiễn đưa Trần Thư.
- Sau này ta dứt khoát ra mắt làm minh tinh là được.
Trần Thư sờ lên cằm, trong mắt đã có chút suy tư.
Liễu Phong nhếch miệng nói:
- Dẹp ngay, ngươi biết hát biết nhảy à?
- Không biết, nhưng ta có thể biểu diễn ném đạn hạt nhân cho mọi người xem!
Trần Thư nhún vai nói:
- Nhất định sẽ thu hút một lượng fan lớn!
- Ngươi im miệng đi!
Liễu Phong trừng mắt lườm hắn một cái, con hàng này hiện giờ đã nghiện ném đạn hạt nhân rồi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, một đoàn người chậm rãi rời khỏi biên giới Hoa Quốc.
- Được rồi! Trần Bì, thu Khế Ước Linh của ngươi lại đi!
Tần Thiên đứng lên, đồng thời triệu hoán ra Khế Ước Linh của mình.
- Tại sao?
Ánh mắt Trần Thư có hơi khó hiểu, nói:
- Thời gian 15 ngày, Tiểu Hoàng có chậm cỡ nào cũng đến được Khởi Nguyên Đảo.
- Lỡ như có nguy hiểm gì thì Khế Ước Linh của ngươi không ngăn nổi đâu!
Tần Thiên lắc đầu, nói:
- Đoạn đường này chưa chắc sẽ yên bình.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu bọn họ không đi máy bay.
Lỡ như xảy ra nguy hiểm thì sẽ tác động đến những người còn lại, không có người nào có thể đảm bảo không có thương vong.
- Được thôi.
Trần Thư gật đầu, thu hồi Khế Ước Linh của mình lại.
Mặc dù Tiểu Hoàng có lực phòng ngự kinh người, Hoàng Kim Ngự Thú Sư chưa chắc có thể giết nó trong giây lát nhưng lỡ như cso Vương Cấp ra tay thì nó vẫn không chịu được.
Một đoàn người lần lượt đi đến trên lưng Hồng Sắc Đại Điểu dưới chân Tần Thiên.
Đồng thời, lão triệu hoán ra một Tinh Linh nguyên tố Thổ, thả ra một vòng bảo hộ màu vàng, bảo vệ mọi người.
Vù vù vù.
Hai cánh Hồng Sắc Đại Điệu rung động, bay nhanh về phía xa.
Mặc dù nó có huyết mạch Trọng Minh Điểu, năng lực chủ yếu là khống chế nhưng tốc độ cũng không thể khinh thường được, chí ít vượt xa Khế Ước Linh Hoàng Kim.
- Dự kiến ngày hôm sau có thể đến Khởi Nguyên Đảo, các ngươi có thể nghỉ ngơi một chút!
Tần Thiên nhìn về phía đám người Trần Thư, nói:
- Có ba người chúng ta là đủ rồi.
Mọi người gật đầu, trong lòng cũng lập tức thả lỏng.
Một tên Vương Cấp, hai tên Hoàng Kim Cấp, đã là đội hình khá mạnh rồi, có thể ứng phó với phần lớn nguy cơ.
- Hiệu trưởng Tần, các ngươi có phải nhạy cảm quá rồi không.
Trần Thư nhún vai, nói:
- Chúng ta cũng không kẻ thù nào.
- Không có kẻ thù?
Tần Thiên quay đầu nhìn lại, cười ha ha một tiếng.
- Nói như vậy thì kẻ địch của ta cũng không nhiều như tiểu tử ngươi!
Lão là Vương Cấp Ngự Thú Sư, đã tung hoành ngang dọc nhiều năm nhưng cũng chưa từng đắc tội với ba tổ chức tội phạm lớn.
- …
Trần Thư cất giọng nói:
- Đám người kia không đến mức vượt đại dương đến giết ta chứ?
Hắn vừa nói xong, một tiếng vù vù truyền đến!
- Không ổn!
Sắc mặt Tần Thiên chấn động, Tinh Linh nguyên tố Thổ bên cạnh lập tức vọt lên, ngăn lại trước người Trần Thư.
Ầm!
Một viên đạn đặc chế xuyên giáp đột nhiên xuyên qua vòng bảo hộ màu vàng, đánh vào trên người nó nhưng không tạo ra bất kỳ thương tổn nào.
- Ám Tổ?
Khuôn mặt Trần Thư giật mình, vội vàng nhìn khắp xung quanh, nhưng hiệu ứng đặc biệt hồng quang hệ thống cho đã không còn, hắn không phát hiện ra bất kỳ sát ý nào, chắc chắn là người Ám Tổ ra tay.
- Tự tìm cái chết!
Tần Thiên triệu hoán ra ba Khế Ước Linh Vương Cấp khác.
Một con tung kỹ năng điều tra ra, lập tức khoát chặt một bãi đá ngầm cách nơi này ngàn mét.
Chỉ thấy một nam tử mặc áo đen đang cầm một khẩu súng ngắm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào đám người Trần Thư.
Hắn ta không lên tiếng, nhưng lại dùng khẩu hình miệng nói một câu:
- Ta sẽ lấy mạng của ngươi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận