Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 810: Chức nghiệp của ta chính là làm việc này (2)

Giữa trưa ngày hôm sau.
Ở bên ngoài cứ điểm của Trấn Linh Quân, xuất hiện trên trăm thân ảnh, vẻ mặt mỗi người trầm trọng, bộ dáng hậm hực.
Trăm ngàn cay đắng mưu đồ tất cả, thật vất vả mới lấy được bảo vật, lúc đang chuẩn bị khải hoàn trở về, kết quả…nhà không còn, cái này chỉ sợ là ai cũng đều phải bực tức!
- Hai đại tộc trưởng tới sớm quá?
Trên mặt Tần Thiên mang theo đù cợt, đánh giá đoàn người.
- Hừ, bắt đầu đi!
Tộc trưởng Thiên Hòa đi thẳng vào vấn đề, đã không muốn lưu lại địa phương khuất nhục này.
Chốc lát, hai đại tộc trưởng đi tới một gian nhà gỗ bên trong cứ điểm.
- Tần hiệu trưởng, chúng ta đàm phán, ngươi để một tên tiểu bối tới tham gia?
- Tộc trưởng Nhân Nguyên nhướng mày, chỗ sâu trong đáy mắt có sát đi lướt qua, nói:
- Hắn đủ tư cách sao?
- Mẹ nó, ta đủ!
- ???
Nháy mắt trong phòng vô cùng yên lặng, cái này mở miệng ân cần thăm hỏi đúng không?
Tộc trưởng Nhân Nguyên cố nén tức giận, nói:
- Tiểu quỷ thô bỉ!
- Ta nói lão quỷ nhà ngươi cũng đã thành tù nhân rồi, ngươi túm cái rắm!
Hai tay Trần Thư ôm ngực, khóe miệng có chế giễu:
- Quên cứ điểm của các ngươi là bị ai làm nổ? Ta xem như đại công thần, tới tham gia đàm phán, không phải hợp tình hợp lý sao?
- Đáng tiếc các ngươi chỉ có một cứ điểm, thật sự muốn cho nổ lại lần nữa!
- Ngươi!
Vẻ mặt hai đại tộc trưởng đều giận dữ, thuộc kiểu miệng vết thương bị xát muối.
Ầm!
Tần Thiên trực tiếp vỗ bàn một cái, bình tĩnh nói:
- Hai vị, nơi này là cứ điểm Trấn Linh Quân!
Lời này vừa nói ra, hai người lập tức đè tức giận lại.
Tộc trưởng Thiên Hòa hít một hơi thật sâu, nói:
- Chúng ta đã thương nghị xong, 50% chiến lợi phẩm di tích giao cho các ngươi, nhưng cần bảo đảm chúng ta có thể trở về trong nước!
- Ta nói là đàm phán, hai người liền thật sự tưởng là đàm phán?
Tần Thiên nghe vậy cười một tiếng, mở miệng nói ra:
- Hai vị tộc trưởng có chút không rõ ràng vị trí bây giờ của mình à?
- Vậy nhóm các ngươi muốn bao nhiêu?
- Toàn bộ thi thể Hoàng Kim Quân Vương cho chúng ta, đây là cơ bản nhất!
Tổng đốc Bắc Nguyên bình thản nói:
- Các ngươi không có tư cách bàn điều kiện!
- Các ngươi hủy đi cứ điểm của chúng ta, vô số kho chứa tài nguyên, tại thành tổn thất thì tính như thế nào?
Hai đại tộc trưởng mở miệng ói, vẫn nhớ mãi không quên với cứ điểm bị hủy.
Trần Thư cười cười, nói:
- Vậy ta tặng thêm cho các ngươi một cái đạn hạt nhân!
- Ngươi!
Tộc trưởng Nhân Nguyên trừng mắt, sát ý trong lòng sắp không nhịn được.
- Được rồi, ta không có thời gian lôi kéo với các ngươi!
Tần Thiên không thể nghi ngờ nói:
- Toàn bộ thi thể Hoàng Kim Quân Vương cho chúng ta, nếu không các ngươi vĩnh viễn lưu lại ở Băng Hỏa Sâm Lâm đi!
Dứt lời, hắn ta chuẩn bị đứng dậy rời đi.
- Chờ một chút!
Hai đại tộc trưởng lập tức lựa chọn thỏa hiệp, vốn là muốn hai bên đàm phán nói chuyện giá cả, kết quả đối phương vô cùng cường thế, không có bọn hắn một chút không gian xoay xở.
- Chúng ta đồng ý!
Tộc trưởng Thiên Hòa thở dài, chỉ có thể bị ép tiếp nhận.
- Cái này còn tạm được.
Trần Thư cười cười, bình tĩnh nói:
- Hai vị tộc trưởng đã có thành ý như vậy, vậy bây giờ chúng ta có thể nói chuyện vấn đề bồi thường!
- ???
Hai tộc trưởng giật mình, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
Không ngờ như thế vừa rồi không phải bồi thường?
- Loại ánh mắt này là có ý gì?
Tần Thiên ngồi trở lại vị trí, nói:
- Trần Thư là phụ trách đàm phán, ta và Bắc Nguyên tổng đốc chỉ tới đến trấn trận địa!
- Các ngươi có thể về nước hay không, toàn bộ phải xem Trần Thư có đồng ý hay không!
- Chúng ta cần nhìn sắc mặt của một tên tiểu bối?
Vẻ mặt tộc trưởng Nhân Nguyên phát lạnh, nói:
- Hiệu trưởng Tần, các ngươi có chút quá phận rồi!
- Tộc trưởng, đừng kích động, chúng ta là khai thông bình thường, không phải nói xem sắc mặt của ta!
Trần Thư ôn hòa cười cười, trấn an tâm tình của hai người một chút.
Hai vị tộc trưởng lúc này mới đè lửa giận xuống một chút, nói:
- Bồi thường vừa nói là ý gì?
- Đầu tiên, di tích là trong lãnh địa của chúng ta, đương nhiên ban thưởng trong đó cũng thuộc về chúng ta!
Trần Thư ung dung nói:
- Hoàng Kim Quân Vương chỉ là vậy quy nguyên chủ, không phải sao?
Hai người nao nao, nhưng không phản bác mà là giữ vững yên lặng.
Trần Thư tiếp tục nói:
- Hiện tại vì thu hồi đồ đạc của chúng ta, tiêu hao rất nhiều nhân lực và thời gian, hơn nữa Trấn Linh Quân xuất hiện thương vong, các ngươi không nên bồi thường sao?
Tộc trưởng Thiên Hòa lạnh giọng nói:
- Vậy ngươi muốn cái gì?
- Đơn giản, bảo vật các ngươi đeo trên người có thể lưu lại toàn bộ!
Trần Thư hời hợt nói.
Một câu trực tiếp muốn lột sạch đối phương trước..
- Không có khả năng!
Tộc trưởng Thiên Hòa trực tiếp đứng dậy, trong mắt có hàn ý.
Hai tên Ngự Thú Sư Vương Cấp bởi vì có Khế Ước Linh không gian, đương nhiên sẽ mang theo lượng lớn tài nguyên bên mình.
Hơn nữa đều là bảo vật đỉnh cấp của Ngự Thú Giới, không có khả năng bồi thường cho đối phương.
- Nói như vậy, không nói chuyện được à?
Trần Thư chớp chớp mi, vẻ mặt ung dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận