Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1129: Thi đấu thế giới sắp diễn ra (2)

- Lý lão khách khí rồi! Lật tung viện dưỡng lão đối với ta mà nói cũng không có gì khó khăn cả!
- ...
Lý Kiến Quốc giật giật khóe miệng, cảm thấy có chút kỳ lạ.
- Khoảng thời gian gần đây nhất đã có bảy người bị ám sát và hàng chục người bị thương, nếu cứ tiếp tục thì e rằng thương vong sẽ càng lớn hơn!
- Có người chết sao?
Trần Thư khẽ giật mình, xem ra những tên sát thủ gần đây đều đã xuất động.
Lý Kiến Quốc thở dài một hơi:
- Không phải ai cũng có thể né tránh được công kích của Ám Tổ!
Sau đó lão kiềm chế lại cảm xúc, nhìn về phía Trần Thư, đột nhiên cúi đầu bái một cái!
- Ta đại diện chính phủ cảm ơn ngươi!
- Lý lão, nhưng mà ta không chịu đựng nổi!
Trần Thư vội vã đỡ dậy, nói:
- Đối ta mà nói chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
- ...
Vừa dứt lời Trần Thư liền xoay người rời đi, cưỡi Tiểu Hoàng rời khỏi nơi đây.
Hắn không vội quay về học phủ, mà là đi dạo trên bầu trời, đúng là một chuyến đi thật vất vả, tự nhiên lại muốn trân quý cơ hội này, huống chi trong Kinh Đô không hẳn không có bọn sát thủ rác rưởi, vừa hay có thể đi tuần tra một chút.
Lại mấy ngày vội vàng trôi qua.
Trần Thư đi trên đường phố lại may mắn bắt được một tên sát thủ.
Sau đó, hắn không có thu hoạch gì, nhưng Kinh Đô cũng không xuất hiện thêm vụ ám sát nào nữa.
Cửa ra vào Hoa Hạ học phủ.
- Tiểu Trần, bây giờ sát thủ Kinh Đô chủ yếu đã không còn, hơn nữa cho dù là có thì cũng không dám thò đầu ra!
Trong mắt Lý Kiến Quốc hiện lên ý cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy là tốt rồi!
Trần Thư gật đầu, tự mình lẩm bẩm:
- Tội phạm Nam Giang ta ở địa phương không cho phép có thế lực tà ác thứ hai!
- ...
Lý Kiến Quốc giật giật khóe miệng, nhưng trong lòng đã có chút quen thuộc với cách nói chuyện của Trần Thư.
- Đúng rồi, Lý lão, những thành thị khác có cần ta đi một chuyến không?
Trần Thư vội vàng nói, vẫn có chút không muốn quay về học phủ.
- Không cần đâu, hiệp hội Ngự Thú Sư ban bố nhiệm vụ sẽ có cường giả dân gian phụ trách.
Lý Kiến Quốc lắc đầu, bây giờ toàn quốc e rằng đều không có mấy tên sát thủ, đương nhiên không thể để hao phí lực lượng chính phủ như vậy.
- Dân gian?
Trần Thư khẽ giật mình, nói:
- Ngược lại ta còn có một đề nghị khác cho ngươi chọn!”
- Ai?
- Một hảo hữu của ta, Tạ Tố Nam! Hắn là một chuyên gia điều tra, không chừng nội khố của sát thủ Ám Dạ còn có thể chụp được!
- ...
Lý Kiến Quốc khẽ nhếch miệng, nói:
- Ngươi nghiêm túc chứ?
- Nghiêm túc, rất nghiêm túc!
Trần Thư gật đầu, nói:
- Đặc biệt còn phụ trách tung ra Ái Quang Mang!
- Ta sẽ phái người tìm hắn.
Lý Kiến Quốc gật đầu nói:
- Hiện tại ngươi có thể chuyên tâm chuẩn bị cho thi đấu thế giới, hình như đã có tin tức rôi!
- Thật sao?
Thần sắc Trần Thư chấn động, cuối cùng cũng đã chờ được thi đấu thế giới đã mong chờ từ lâu, mấu chốt là phần thưởng tranh tài trong nước mà đã phong phú như vậy thì liệu thi đấu thế giới sẽ đến mức nào?
Hơn nữa mỗi khi tranh tài, hệ thống nhất định sẽ xuất hiện lựa chọn!
- Quay về đi! Tiểu Tần bọn họ sẽ thông báo cụ thể cho ngươi!
- Được.
Trần Thư gật đầu, xoay người quay về bên trong Hoa Hạ học phủ.
Nhưng hắn không biết rằng chính đề nghị của mình đã khiến Tạ Tố Nam từ một Ngự Thú Sư dân gian bình thường nhận được sự chú ý của chính phủ…
- Hôm nay là một ngày tốt lành…
Trần Thư lững thững đi khắp con đường, cưỡi Slime đến ban công ký túc xá, trực tiếp nhảy vào.
- Chẳng trách lão Tần bọn hắn thích đi trên ban công, thì ra thuận tiện như vậy.
Trần Thư tự nhủ rồi đi vào, nhìn ký túc xá trống không, không khỏi thở dài.
- Bọn A Lương sẽ không phải không ở đây đấy chứ? Ăn tiệc cũng phải thông báo.
Hắn lấy trong tủ lạnh ra một lon coca và nằm ra một cách thoải mái.
- Đúng rồi, hỏi lão Liễu về việc thi đấu thế giới của bọn họ một chút!
Trần Thư gọi điện thoại cho Liễu Phong.
Kết quả lại có thông tin cho biết các nước hiện đang nghị sự đàm phán và sẽ mất một thời gian để xác định cụ thể.
Hắn lắc lắc đầu, quay người trở về phòng, bắt đầu kỳ nghỉ nhàn nhã của mình.
Bây giờ không thể tìm được việc làm thì kiếp này khó có thể tìm được.
Chỉ có thể dựa vào băng tay Thanh Đồng của Ngự Long Vệ mà sinh sống.
Thời gian thoáng một cái đã trôi qua, đến tháng sáu nóng nực.
Trần Thư mỗi ngày đều ở trong ký túc xá, chờ đợi tin tức của giải đấu thế giới.
- Sắp thi đại học rồi à?
Trần Thư nằm trên ghế sofa không khỏi suy nghĩ:
- Không biết thành phố Nam Giang còn có nhân tài nào nữa không…
Đúng lúc này, cửa ký túc xá được mở ra, thấy ba người A Lương bước vào.
- Sao? Về rồi à?
Trần Thiến nhướng mày cười và nói:
- Không có ta, các ngươi lại có thể thông qua kiểm tra đánh giá sao?
- Lời nói này nghĩa là sao chứ?
A Lương liếc mắt nói:
- Ba người chúng ta thực chất đã trưởng thành!
- Không nhìn ra!
Trần Thư lắc lắc đầu, nhưng trong mắt cũng có chút kinh ngạc.
Ngự Thú Lực trong cơ thể ba người đã đạt đến cực điểm, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến Bạch Ngân Cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận