Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1012: Ngươi thật sự đang đọc số thẻ căn cước đấy à?

- Không được, ta phải đi kiếm tiền chứ!
- Kiếm tiền cái rắm ấy! Như thế rồi mà vẫn chưa đủ cho ngươi dùng nữa à?
Liễu Phong kiên trì mà nói:
- Khoảng thời gian này cũng vừa lúc ngươi có thể tu luyện cho tốt, tranh thủ trở thành Bạch Ngân Tam Tinh!
- Dựa theo tình hình ngày trước thì giải thi đấu thế giới có không ít tuyển thủ Tam Tinh đâu, phần lớn đều thừa dịp khoảng thời gian này để thăng cấp.
- Vậy được rồi.
Trần Thư suy tư một lát, cuối cùng thì cũng gật đầu đồng ý chuyện này.
- Thế này thì còn tạm được, đi theo ta!
Liễu Phong cười cười, học sinh của mình còn khá là nghe lời đấy chứ.
Hai người đi thẳng đến phòng thí nghiệm của trường học.
- Ở ngoài này chờ ta.
Liễu Phong đi trao đổi với nhân viên nội bộ, cuối cùng thì hắn ta tự thanh toán một phần tín chỉ để đổi lấy một lượng nhỏ huyết nhục Hoàng Kim Quân Vương.
- Chừng này chắc là đủ để cho ngươi tiến hóa rồi chứ?
Liễu Phong kéo một rương tràn đầy mùi máu thịt rồi ném ra ngoài.
- Cũng tàm tạm rồi.
Trần Thư gật đầu rồi trực tiếp triệu hoán Thỏ Không Gian ra.
Hì hục hì hục!
Thỏ Không Gian ngồi chồm hổm trên mặt đất mà điên cuồng cắn nuốt.
Hai người thì ngồi ở một bên đại sảnh nhìn nó, chờ đợi kết quả xuất hiện.
Nửa tiếng sau, Thỏ Không Gian duỗi cái lưng mệt mỏi ra, hai mắt tràn đầy thỏa mãn, lỗ tai cũng vui vẻ đung đưa.
Liễu Phong lập tức vội vàng hỏi:
- Thành công rồi à?
Trần Thư mở bảng Khế Ước Linh ra, quả nhiên Thiên Phú Vũ Khí ở trên đó đã xảy ra thay đổi.
- Thiên Phú Vũ Khí:
1. Khi đánh trúng kẻ địch sẽ có xác suất cao gây hiệu ứng choáng tức thì!
2. Khi đánh trúng kẻ địch sẽ có xác suất trung bình gây ra hiệu ứng cưỡng chế vỡ vụn.
3. Tăng thêm 150% tốc độ tấn công.
4. Có xác xuất nhỏ gây sát thương gấp ba lần, áp dụng tương tự cho Vũ Khí Đặc Hiệu đầu tiên và thứ hai.
Trần Thư hơi giật mình, ngay sau đó lại không nhịn được mà bắt đầu cười he he.
- Lại mắc bệnh nữa à?
Khóe miệng Liễu Phong giật giật mà nói:
- Rốt cuộc là có thành công hay không đấy?
- Ta lấy ra cho ngươi xem thử nhé!
- ?
Mặt mũi Liễu Phong tràn ngập ngơ ngác. Ngươi đang nói lung tung cái quái gì thế?
Trần Thư cũng nhướng mày, sau đó lại điều khiển Thỏ Không Gian lấy Bản Mệnh Vũ Khí ra.
Ầm!
Trong tích tắc, chỉ thấy trần nhà đại sảnh của Thực Nghiệm Lâu cũng bị chọc cho đến mức biến dạng.
Một củ cà rốt khổng lồ dài mười mét xuất hiện, quả thực là không hợp lẽ thường một chút nào cả.
Hơn nữa lại còn phối hợp thêm vóc dáng của Thỏ Không Gian nữa, tác động thị giác vô cùng ấn tượng.
- Con mẹ nó chứ!
Trong mắt Liễu Phong đã hiện lên vẻ sợ hãi, thán phục, không ngờ đã thật sự thành công rồi.
- Liễu lão sư, bây giờ ta đã cảm thấy nắm chắc giải thi đấu thế giới hơn rồi!
Trần Thư nhếch mép cười rồi nói:
- Nếu như có thể tiến hóa thêm một lần nữa thì ta nhất định sẽ có thể giành được chức quán quân cho mà xem!
- Thôi dẹp mẹ đi!
Liễu Phong lắc đầu mà nói:
- Chủ yếu là kỹ năng này đã đến mức tối đa rồi.
- Hả? Tại sao chứ?
Trần Thư gãi đầu, trên bảng cũng không nói là không thể tiến hóa tiếp được mà.
- Ngự Thú Sư Vương Cấp cũng chỉ có thể tiến bộ đến mức độ này mà thôi.
Liễu Phong giải thích:
- Nếu bây giờ lại muốn tiến hóa thì đây đã không còn là chuyện mà một hai con Hoàng Kim Quân Vương có thể giải quyết được đâu, dù có dốc hết toàn lực của cả nước cũng chưa chắc có thể làm được.
- Vậy nếu là Quân Vương Vương Cấp thì sao?
Trong mắt Trần Thư hiện lên vẻ tò mò.
Liễu Phong thì lại lắc đầu mà nói:
- Tiểu tử ngươi có thể bổ sung thêm kiến thức được hay không vậy hả? Trên Hoàng Kim Quân Vương thì được gọi là Thú Hoàng. Bây giờ, ở Hoa Quốc này cũng chỉ từng xuất hiện trong Long Uyên thôi. Nếu ngươi muốn đi tìm đường chết thì ta không ngăn cản ngươi đâu!
- Còn về Dị Không Gian cấp hủy diệt thì sao?
Trần Thư mở miệng hỏi. Dị Không Gian cấp ác mộng đã có Hoàng Kim Quân Vương rồi cơ mà. Theo lý thuyết, Quân Vương cấp hủy diệt thì cũng tương đương với cấp bậc Thú Hoàng mới phải.
- Vẫn là Hoàng Kim Cấp thôi, chẳng qua là Quân Vương trong đó đều có huyết mạch đặc thù, sức chiến đấu mạnh hơn bình thường, nhưng vẫn còn kém Long Uyên Thú Hoàng xa tít tắp.
Liễu Phong bất đắc dĩ mà nói:
- Tiểu tử ngươi rảnh rỗi có thể đi học thêm được hay không vậy hả? Cứ nhất định muốn chăn heo à?
Trần Thư nhếch miệng, sau đó nói:
- Một tội phạm như ta biết nhiều như thế để làm gì cơ chứ? Như vậy không phải thuần túy là không làm việc đàng hoàng rồi sao?
- Hình như… cũng có lý.
Trong lúc nhất thời, Liễu Phong bị làm cho rơi vào im lặng, thế mà lại cảm thấy có chút đạo lý mới lạ chứ.
- Đậu xanh rau má! Thứ quái gì thế này?
Đúng lúc này, một nhân viên của phòng thí nghiệm bước ra, ngay lập tức nhìn thấy củ cà rốt khổng lồ, vẻ mặt vô cùng chấn động.
- Khế Ước Linh của ai phá hỏng trần nhà vậy hả?
Ánh mắt của hắn ta nhìn về phía hai người Trần Thư, trong mắt có sự nghi ngờ.
- Hôm nay trời đẹp thật đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận