Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1345: Vô địch thế giới chỉ như này?

- Ngươi có chắc là mình đánh lại được không? Không phải là đối phương chỉ có một con Khế Ước Linh thôi đó chứ.
- Sao có thể như thế chứ, là Hoàng Kim Ngự Thú Sư bình thường mà.
Trần Thư mím môi, nói.
- Ngự Thú Sư bị thiếu Khế Ước Linh thì khác gì người già yếu bệnh tật, ta không phải người vô liêm sỉ thế đâu.
- Chuyện vô liêm sỉ ngươi làm có ít đâu, cũng không thiếu một hai chuyện này.
- …
Trần Thư lăc sđầu nói.
- Ngày mai nhớ đến xem ta uy phong thế nào nhé.
- Đánh được thật sao?
A Lương và Tiểu Tinh nhìn nhau, thực ra họ đã thấy tin đến chín phần rồi.
- Đương nhiên rồi.
Vương Tuyệt đứng sang bên cạnh Trần Thư, cười nói.
- Tội phạm ca, muốn ăn gì không, ta đặt đồ ăn…
- Mua chút thịt Quân Vương thôi là được rồi.
- Không thành vấn đề luôn.
- ??
Trần Thư và mấy người còn lại đều rất kinh ngạc, khoogn ngờ Vương Tuyệt lại đồng ý dứt khoát như vậy.
Nửa tiếng sau, Trần Thư nhìn cơm trộn thịt nướng của “tiệm thịt Quâng Vương” mà rơi vào trầm tư…
Sáng sớm hôm sau, bên trong Ngự Thú quán số một.
Vương Viên sớm đã chờ ở bên trong, nội tâm có chút không xác định, thậm chí cho là mình bị hố.
- Còn không tới?
Hắn ta nhíu mày, bên trong toàn bộ tỷ thí trường vẫn chỉ có một mình hắn ta.
Hắn ta tự lẩm bẩm:
- Chỉ vì lãng phí một chút tiền của ta?
Bởi vì hắn ta không có thẻ học sinh, chỉ có thể dùng Hoa Hạ tệ mở ra một cái tỷ thí trường, cái này có thể đắt gấp mấy lần so với Ngự Thú quán ở ngoài.
Nhưng ngay lúc hắn ta đang suy nghĩ, cửa chính của tỷ thí trường mở ra, bốn người chậm chậm đi đến.
- Đến rồi?
Vương Viên khẽ giật mình, trong mắt có một chút kinh ngạc.
Khóe miệng của hắn ta cong lên, nói:
- Không nghĩ tới ngươi thật sự dám đến!
- Ngươi sẽ không cho là ta sợ chứ?
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Thú Hoàng đều bị ta đánh nổ qua, ngươi chỉ là một Ngự Thú Sư Hoàng Kim nho nhỏ, thật sự không đáng chú ý!
Hắn nhìn quanh bốn phía, trong mắt đã có chút đáng tiếc, vốn là muốn cho toàn trường đều xem được, nhưng bởi vì Hoàng Kim cấp chiến đấy, vòng phòng ngự của tỷ thí trường không hẳn có thể ngăn cản.
Vạn nhất đến lúc đó ngộ thương những người còn lại thì không dễ làm…
- Trần Bì, hiệu trưởng không ở đánh, cái Ngự Thú quán này sẽ không bị đánh nát chứ…
Trong mắt A Lương đã có chút lo lắng.
Bằng vào lực lượng khoa kỹ đã không ngăn được trận chiến của Hoàng Kim, vốn muốn để Tần Thiên tới trước, dùng tinh linh nguyên tố Thổ xây dựng một cái vòng phòng ngự.
Nhưng đáng tiếc chính là Tần Thiên hôm nay có việc, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không tiếp.
- Không cần lo lắng.
Trần Thư nhẹ giọng nói, tiếp đó ánh mắt nhìn về phía Vương Viên, nói:
- Ta nhắc nhở ngươi trước một chút, người thua cần bồi thường toàn bộ các loại phương diện bị phá hư!
- Không có vấn đề.
Trong mắt Vương Viên có tự tin, nói:
- Lo lắng kiến trúc không bằng lo bản thân cho tốt!
Thiết bị phòng ngự của sân tỷ thí có thể ngăn cản uy lực hoàng kim trong nháy mắt, nhưng nếu như kéo dài thì không chống đỡ nổi.
- Trước khi bắt đầu cuộc chiến, nói về chuyện tiền đặt cược trước một chút!
Trần Thư nhướng mày, cũng không gấp gáp bắt đầu.
- Không phải đã nói rồi sao?
Vương Viên mở miệng nói:
- Nếu như ta thắng, cổ phần gia tộc Vương Tuyệt đưa hết cho ta, nếu như ta thua thì không tham gia tranh đoạt nữa.
- Ngươi đạt cái này muốn rắm ăn à?
Trần Thư khiêu khích cười một tiếng, nói:
- Đây vốn chính là tiền của lão Vương, thắng ngươi được, thua thì ngươi một chút tổn thất cũng không có, thật sự coi ký túc xá 333 chúng ta làm cơ quan từ thiện à?
- Hửm?
Vương Viên nhướng mày, nói:
- Vậy ngươi muốn thế nào?
- Ngươi dùng 200 triệu tới cược đi!
Trần Thư thản nhiên nói:
- Cổ phần trong tay lão Vươn còn chưa nhiều như vậy, kỳ thật ngươi vẫn là kiếm lời.
- Không có khả năng!
Vương Viên trực tiếp từ chối, cho dù là hắn ta có lòng tin nhưng cũng không dám đánh cược lớn như vậy.
Vạn nhất thua, e rằng ngay cả Hoa Hạ học phủ cũng không đi ra ngoài được.
Vương Viên mở miệng nói:
- Ta chỉ có thể cho ngươi năm triệu, đây là ranh giới cuối cùng của ta! Nếu như không được ta liền từ bỏ tỷ thí!
Trong mắt của hắn ta tràn ngập cẩn thận, không bị Trần Thư nắm mũi dẫn đi.
- Được! Quả nhiên là vô sỉ!
Trần Thư gật đầu, nói:
- Nhưng ta có thêm một yêu cầu, nếu như ngươi thua, uống trà thuốc sổ ta đặc chế!
- Thuốc xổ?
Vương Viên ngây ngốc, đó là đam mê kỳ quái gì?
- Được, ta đồng ý!
Hắn ta gật đầu, dựa vào thân thể Hoàng Kim cấp, chủ yếu có thể miễn dịch đủ loại độc dược, huống chi chỉ là thuốc xổ.
- Bắt đầu đi!
Trần Thư gật gật đầu, trước tiên đi tới trên đài tỷ thí, đồng thời triệu hoán ra ba Khế Ước Linh của mình.
Phía xa, ba người A Lương cách ra xa, sợ bị kỹ năng tác động đến.
Trong mắt A Lương có chút lo lắng, nói:
- Lão Vương, nếu như thật sự thắng, ngươi xác định người vô sỉ như vậy sẽ tuân thủ hứa hẹn, không tìm ngươi gây phiền phức nữa?
- Tất nhiên sẽ không.
Vương Tuyệt lắc đầu, nói:
- Có điều chỉ cần Trần Thư có thể đánh bại hắn ta, liền có thể khiến hắn ta sinh ra lòng kiêng kỵ, cũng có thể đạt được mục đích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận