Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 866: Được! Quá được ấy chứ!

- Học tỷ, phiền tỷ kiểm tra giúp ta nhiệm vụ độc quyền với!
Trần Thư như thói quen đưa thẻ sinh viên của mình ra, xem xét nhiệm vụ của Liễu Phong.
Tên nhiệm vụ: Cuộc thi đấu Ngự Thú Sư toàn quốc (1)
Độ khó: Hai sao
Nội dung: Cuộc thi đấu Ngự Thú Sư toàn quốc năm nay đã mở ra, muốn được vang danh cả nước, bước đầu tiên là trong trận đấu hải tuyến bộc lộ hết tài năng, thành công lấy được vị trí trong danh sách thi đấu chính thức!
Phần thưởng: hai nghìn điểm học phần!

Tên nhiệm vụ: Cuộc thi đấu Ngự Thú Sư (2)
Độ khó: Bốn sao
Nội dung: Thành công bước vào trận chung kết, giành được thành tích lọt trong top 4!
Phần thưởng: Một phần huyết nhục của Quân Vương, hai lọ Dược Tề loại 1 của phòng thí nghiệm, năm nghìn điểm học phần!

Tên nhiệm vụ: Cuộc thi đấu Ngự Thú Sư toàn quốc (3)
Độ khó: Năm sao
Nội dung: Thành công đoạt hạng Quán quân của cuộc thi đấu toàn quốc!
Phần thưởng:
1. Cung cấp Bạch Ngân Dược Tề vô thời hạn!
2. Mười lọ Dược Tề loại 1 của phòng thí nghiệm!
3. Sử dụng miễn phí bất kỳ tu luyện thất nào của học phủ!
4. Mười lăm nghìn điểm học phần!

- Hi hi hi… Tất cả là của ta… Tất cả là của ta…
Hai mắt của Trần Thư phát sáng, bắt đầu ảo tưởng về cuộc sống khi bản thân giành được phần thưởng.
A Lương và Vương Tuyệt đang xem nhiệm vụ độc quyền của mình ở bên cạnh, cũng bị tiếng cười của Trần Thư làm cho cắt ngang đột nhiên.
- Tên này hình như lại lên cơn điên rồi à?
Khoé miệng Vương Tuyệt giật giật, nhìn hắn ta với ánh mắt vô cùng cạn lời, nói:
- Làm sao?
A Lương khua khua tay, ghé sát vào bên tai của Trần Thư, nhẹ nhàng nối:
- Trần Thư, Ngự Long Vệ đến rồi!
- Ừ? Ừ!
Cơ thể Trần Thư giật mình một cái theo bản năng, trong nháy mắt liền tỉnh táo trở lại.
Hắn nhìn khắp xung quanh, cuối cùng xác định không có nguy hiểm gì mới thở phào nhẹ nhõm.
- Chết tiệt, hai người sao lại lừa ta?
- Đại ca à, điệu cười của ngươi biến thái quá, nếu không dừng được ngươi lại, thì phải bắt ngươi đi thật đó.
- Hết cách rồi, hắn ta thực sự đã cho quá nhiều mà!
Trần Thư lắc lắc đầu, vẫn có chút đắm chìm trong đó, không thể tự mình kiềm chế.
- Về phần nào? Không phải mười nghìn điểm học phần đấy chứ?
A Lương mở miệng nói:
- Liễu lão sư thật là keo kiệt mà.
- Mười vạn á?
Trần Thư nhướng mày, xem ra nhiệm vụ của hắn ta có chút không giống rồi.
Tuy là học phủ không trực tiếp cung cấp cho hắn tài nguyên, nhưng về phần thưởng của nhiệm vụ chắc chắn sẽ khác với những người khác.
Trong học phủ, thiên phú của ngươi sẽ không trực tiếp đưa ngươi đến với tài nguyên, nhưng lại cho ngươi cơ hội nhận được một lượng lớn tài nguyên.
- Sao thế? Không lẽ phần thưởng của ngươi khác hả?
A Lương lập tức sáp lại gần tới, ánh mắt hắn tò mò.
- Ta là hạng Bạch Ngân mà, chắc chắn là không giống rồi!
Trần Thư nhíu nhíu mày, không có nói với hai người bọn họ, vì phần thưởng thật sự có chút quá lớn rồi.
Hơn nữa đây chỉ là phần thưởng của học phủ, cộng thêm phần thưởng của trận đấu và đến lúc đó các lựa chọn hạng sẽ do hệ thống kích hoạt.
Đủ loại phần thưởng chồng chất, chỉ nghĩ thôi cũng khiến hắn ta lạc lối luôn rồi.
- Cho dù là không thể trở thành Hoàng Kim, thì cũng có thể khiến cho thực lực của ta cách xa với những người đồng cấp nhỉ?
Trần Thư vuốt vuốt cằm, ánh mắt có hiện lên một suy nghĩ: Khi mức độ bồi dưỡng của Khế Ước Linh đạt tới điểm cực hạn, có lẽ sẽ thật sự có thể chống lại Hoàng Kim Ngự Thú Sư…

Thời gian dần trôi qua.
Việc đăng ký cuộc thi Ngự Thú diễn ra liên tiếp mười ngày, mục đích để tránh các Ngự Thú Sư ở dị không gian, do đó không kịp thời đi tới.
Ngày 11 tháng 11, đăng ký thi đấu kết thúc, và lịch trình thi đấu bắt đầu được tạo ra.
Hạng đấu Hải Tuyến không có rút thăm, mà do máy sắp xếp, mục đích là để ngăn chặn sự đụng độ giữa các thiên tài.
Hôm nay là Ngày lễ Độc thân, ba người Trần Thư đang ngồi trên sô- pha, nhìn chằm chằm vào điện thoại, sẵn sàng chuẩn bị tranh vật phẩm ưu đãi.
- Trân châu Ngự Thú Hắc Thiết Cấp của ngày hôm nay, ta nhất định phải lấy bằng được!
Ánh mắt A Lương tràn đầy tự tin, một khắc cũng không ngừng nhìn chằm chằm điện thoại.
Vương Tuyệt cũng tự nhủ:
- Hai tư liệu Lãnh Chúa này ta cũng phải mua bằng được!
Hai người họ ghét sát lại gần, muốn xem xem Trần Thư đã mua thứ đồ gì.
Trong chốc lát, vẻ mặt A Lương trở nên kỳ lạ, hỏi:
- Ngươi mua Khẩu Phục Dịch cho lão thái thái làm gì chứ?
- Ặc…
Trần Thư cười gượng, nói:
- Ta toàn mua cho lão Vương đấy!
- Ca à, ngươi đúng là thân ca của ta mà!
Gương mặt Vương Tuyệt đầy cảm kích, không ngờ Trần Thư vẫn luôn nghĩ tới mình.
- Khà khà…
Trần Thư cười một tiếng, hắn ta thực ra không có ý định mua nó, quan trọng là quà tặng kèm của nó, hoá ra là một vỏ đao giết heo.
Điều này khiến cho tội pham Nam Giang có chút động lòng rồi..
Ngay lúc ba người họ đang chờ đợi, điện thoại của Trần Thư lại đổ chuông.
- Ơ? Đại Lực?
Bạn cần đăng nhập để bình luận