Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1159: Diễn lâu vậy, kha khá rồi đấy nhé

- Hắn làm lơ ta kìa!
Takahashi Ichisuke chỉ thấy mình bị sỉ nhục. Thế nhưng trong lòng hắn ta có hơi hưng phấn, nếu bị sỉ nhục nhưng giành được phần thắng thì hắn ta nguyện bị như vậy suốt.
- Grao!
Lập tức, ba con Khế Ước Linh đồng thời vồ tới, chuẩn bị nghiền nát quả bóng màu vàng to đùng kia.
- Xong rồi, sắp máu me be bét rồi.
Phần lớn khán giả toàn cầu đều bất giác che mắt lại, cứ như họ đã nhìn thấy kết quả của Slime rồi vậy.
Tuy rằng nó là Khế Ước Linh cấp thấp nhưng trông đáng yêu thế này, nó được không ít cô gái thích đấy.
Bây giờ rơi vào cảnh thê thảm thế này, đương nhiên là bọn họ không muốn xem nữa rồi.
- Bùm bùm bùm!
Tiếng va chạm chói tai vang lên, cùng với đó là ánh lửa chói mắt, mọi người đều ngơ ra.
- Con mẹ nó chứ, cái quả bóng vàng này được làm từ sắt à?
Mọi người đều thốt lên, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Slime không bị thương một chút nào, thậm chí là lớp phòng ngự của nó cũng không hề bị phá.
Ngược lại, ba con Khế Ước Linh của Takahashi Ichisuke lại bị thương nhẹ, móng vuốt và răng của chúng đều đang chảy máu.
- Sao lại như vậy chứ?
Takahashi Ichisuke trợn tròn mắt lên, hắn ta ngơ ngác vô cùng.
Con mẹ nó thế này có hơi vô lý rồi đấy.
Không phải là hắn ta đang tấn công không, sao lại để người nhuốm đầy máu thế này?
- Xem ra phải dùng chiêu mạnh rồi.
Takahashi Ichisuke mặt dữ dằn hẳn, hắn ta để ba con Khế Ước Linh sử dụng kỹ năng mạnh của chúng, chứ không phải là tấn công mang tính dò thám nữa.
- Hửm?
Đúng lúc này, Trần Thư cứ như hoàn hồn lại rồi vậy, hắn nhìn thấy tình hình trận chiến ở bên dưới.
Sở dĩ hắn ngơ người ra là vì hắn đã ra lệnh cho Khế Ước Linh rồi.
- Ồm ộp.
Tiểu Hoàng trở nên nghiêm nghị ngay lập tức, cơ thể nó bành trướng lên đến cả trăm mét, bay lên, lơ lửng giữa không trung.
Chỉ trong chốc lát, hiện trường im phăng phắc, ánh mắt của họ đều bị quả bóng vàng kia thu hút.
Nó thực sự rất lớn!
- Ờm… thế này…
Takahashi Ichisuke cũng ngơ ra, hắn ta đã từng điều tra tin tức về Trần Thư, cũng biết về kỹ năng hóa thành khổng lồ của Slime.
Thế nhưng trong tin tình báo thì không ghi là nó lớn như vậy mà.
Những khán giả đã tìm hiểu qua tình hình cũng ngơ ra. Sở dĩ tin tức khác nhau nhiều như vậy là vì tốc độ trưởng thành của Trần Thư nhanh quá thôi.
Đừng nói là bọn họ, cho dù là người của Hoa Quốc thì cũng không thể biết tin tình báo mới nhất của Trần Thư.
- Giết đi.
Trần Thư nhếch khóe miệng lên, nét cười hiện lên trong ánh mắt hắn.
- Ồm ộp.
Slime ra luôn chiêu Chấn Nhiếp Bào Hiếu.
Tuy rằng trông nó ngây ngốc vậy thôi nhưng khí thế thì đáng sợ cực kỳ, cứ như là Thượng Cổ Thần Thú mới tỉnh lại vậy.
Nó hất hất cái mông rồi rơi xuống cực nhanh, cứ như một ngọn núi vậy.
- Áu áu.
Con Hắc Sắc Đại Khuyển ở phía dưới hét lên một tiếng, sóng âm màu đen truyền đến, muốn ngăn sự tấn công của Slime lại. Thế nhưng bởi vì nó đã uống Lực Lượng Dược Tề cấp tông sư nên khi Tiểu Hoàng sử dụng Bạo Lực Tọa Sát, nó sẽ có thêm hiệu ứng Bá Thể nữa.
- Bùm!
Sóng âm xuyên qua nhưng không có hiệu quả khống chế gì cả.
Gặp cảnh này, Đại Khuyển và Cự Ngạc đều thấy sợ hãi, chúng quả đoán mặc kệ mệnh lệnh của chủ nhân, chạy trốn ngay lập tức.
Ai bảo mục tiêu của Slime là con Ngũ Đầu Cự Mãng mạnh nhất cơ chứ.
- Xì xì xì.
Hắc Sắc Cự Mãng trợn tròn mắt ra, ngơ ngác nhìn hai người bạn của mình, không ngờ họ lại chạy một cách dứt khoát như vậy.
Nó cũng lắc lư cơ thể, định trốn nhưng lại bị Không Gian Chi Lực khống chế.
- Uỳnh!
Chỉ lát sau thôi, Slime rơi xuống một cách nặng nề, cơ thể khủng bố của nó làm chấn động cả đài tỉ thí.
- Ồm ộp, ồm ộp.
Ngay sau đó, vẻ mặt của Tiểu Hoàng trông vui vẻ vô cùng, nó lắc lư cái mông liên tục, cứ như đang mài mực vậy.
- Con mẹ nó…
Những người đang đứng xem mặt trắng bệch ra, họ đang bắt đầu cầu nguyện cho Cự Mãng rồi.
Nếu thời gian mà dài hơn thì chắc là trên đài tỉ thí chỉ còn lại một bộ xương thôi mất.
- Mẹ nó chứ, vô lý quá.
Takahashi Ichisuke tức giận, mắng một tiếng, vội vàng bảo Cự Mãng sử dụng kĩ năng thoát thân. Thế nhưng nó lại không phản ứng lại gì cả.
Vô Địch Áp Áp Áp đã khiến nó bị giam cầm lại rồi.
- Ra tay cứu nó đi.
Takahashi Ichisuke vội vàng ra mệnh lệnh cho hai con Khế Ước Linh kia.
Cự Mãng là chủ lực, bắt buộc phải cứu được ra, nếu không thì hắn ta thua chắc rồi.
Thế nhưng khi hai con Khế Ước Linh kia đang chuẩn bị hành động thì trên bầu trời tự dưng có một con thỏ đang cười một cách đê tiện.
- Phù phù.
Con thỏ nhoẻn miệng cười rồi cong cái mông của nó lên.
Ngay lập tức, một củ cà rốt khổng lồ được nó đào ra. Vũ khí khổng lồ kia, cộng thêm cơ thể bẻ nhỏ của nó, cảnh đó trông cực kỳ ấn tượng.
- Đi nào!
Không Gian Thố nắm lấy củ cà rốt bằng hai tay, xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ rồi đập thật mạnh vào cái đầu cún bên dưới.
- Bùm!
Tuy rằng chưa tạo ra hiệu ứng đặc biệt nhưng mà Hắc Khuyển vẫn bị đánh đến mức bò ra đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận