Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1718: Ta thực sự là một người tốt… hắc hắc…

[Lựa chọn 1: Bỏ qua Mị Ma và rời đi một mình! Phần thưởng khi hoàn thành: rất nhiều lực ngự thú]
[Phương án 2: Là một tội phạm, chém giết là điều hiển nhiên! Phần thưởng hoàn thành: Nhận được bản đồ lãnh thổ của Dơi Hoàng! Lưu ý: vị trí hiện tại của Kiều Na]
[Lựa chọn 3: Hãy buông thả đi, đi theo Mị Ma. Phần thưởng hoàn thành: Ngươi sẽ bị biến thành một cái xác khô]
Ngay khi nhìn thấy các lựa chọn, hắn đã có quyết định rồi, tất nhiên, hắn sẽ tuân theo trái tim của mình và chọn… phương án thứ hai! Hắn thậm chí còn không cứu được Kiều Na thật ra, càng không thể mang Mỵ Ma về rồi đi tìm lão Kiều để trao đổi Huyết Mạch Châu.
Vào lúc này, một bản đồ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, trên đó có đánh dấu hai nơi, một cái là bao phân, còn lại là một con dơi to lớn. Rõ ràng một cái là vị trí của chính mình, hai là lãnh địa của Dơi Hoàng!
“Không chỉ đổi được Huyết Mạch Châu, mà còn có báu vật tích trữ của Thú Hoàng”
Trần Thư liếm môi, đồng thời xoa hai tay, lẩm bẩm:
- Hắn thích nhất là tới thăm nhà các bạn bè thân thích.
Trong nháy mắt, Trần Thư biến mất, đi về hướng ngược lại Hắc Ám Thành.
Để tránh bị phát hiện, hắn không chỉ lách qua chiến trường Truyền Kỳ mà còn cố tình nuốt Tàng hình dược tề phiên bản nâng cao.
Trần Thư tàng hình, cưỡi Tiểu Hoàng và lặng lẽ đi đến nơi sâu nhất của [Sào huyệt Ác Ma].
Một lúc sau, Trần Thư đã đến một khung cảnh vô cùng xa lạ.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, dường như là một nơi chết chóc không một bóng người, bị bao phủ bởi màn sương đen dày đặc, ngay cả tử nguyệt quang mang cũng không thể chiếu vào, khiến nơi đây trở nên u ám và đáng sợ.
- Tối thật.
Hai mắt Trần Thư hơi híp lại, cho dù là nhãn lực của hắn, cũng khó có thể xuyên thấu hắc vụ này.
Từng sợi khói đen tràn ngập lui tới, nhưng đều bị áo khoác màu đen của Trần Thư chặn lại.
Nếu người bình thường không có cách nào xử trí, chỉ e sẽ lập tức bị hắc vụ gặm nhắm thành một vũng mãu.
- Sắp rồi…
Bản đồ lại xuất hiện trong đầu hắn, trên đó cho thấy hắn cách lãnh thổ của Thú Hoàng không xa.
Một lúc sau, vẻ mặt của Trần Thư thay đổi, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng ngáy nhẹ.
Không chút do dự, hắn lại uống thêm một ngụm Tàng hình dược tề.
Lại đi về phía trước ngàn mét nữa, một thung lũng to lớn hiện ra trước mặt hắn, âm thanh phát ra từ dưới thung lũng.
Trần Thư cẩn thận tiến lại gần, cúi đầu nhìn xuống, vẻ mặt lập tức chấn động, còn có một tia kinh hãi.
Chỉ thấy vô số cây đại thụ đen mọc trong hẻm núi, không có một chiếc lá nào trên đó, chỉ có những cành trơ trọi, hình dáng quái dị, vặn vẹo. Giống như những lệ quỷ giương nanh vuốt. Và trên cành cây, có vô số Biên bức treo ngược, dày đặc, lít nha lít nhít, số lượng nhiều không đếm xuể, và hầu hết chúng đều toát ra khí tức Vương cấp!
Chỉ nhìn thôi cũng khiến da đầu người ta tê dại!
Và đây là lãnh địa của ác ma Biên hoàng, đồng thời cũng là một trong những khu vực cấm trong [Sào huyệt Ác Ma]!
- Chết tiệt, nếu chuyện này bị phát hiện..
Trần Thư liếm môi, trong mắt hiện lên cảm giác kích thích.
Có Thỏ Không Gian và truyền tống dược tề, hắn không có gì phải e ngại cả.
Một dấu ấn không gian bao phủ hắn và Thỏ Không Gian, cả hai ngay lập tức đến đáy thung lũng.
- Mẹ nó thực sự giống như một Biên bức sơn lâm.
Trần Thư nhìn những hắc thụ xung quanh, lắc đầu đi thẳng vào chỗ sâu.
Đi được vài trăm mét, hắn đến được trung tâm khu rừng, chỉ thấy trên mặt đất có một cửa hang lớn, giống như hố trời vậy, bên trong nó đang tỏa ra một ánh sáng màu xanh lá mờ nhạt, tràn đầy khí tức nguy hiểm.
- Đến rồi!
Có một tia tham lam hiện lên trong mắt hắn, nhưng không hề mất đi lý trí, hắn quan sát hoàn cảnh xung quanh, hắn và Thỏ Không Gian lần nữa nuốt một ngụm tàng hình dược tề.
- Ca tới đây…
Vừa bước chân vào cửa hang, cơ thể hắn chợt giật nảy mình, tâm trí chấn động dữ dội.
Hai con Tử Sắc Biên Bức đáng sợ bám vào vách hang, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm Trần Thư!
- Con mẹ nó!
Hắn nuốt nước bọt, may mắn hắn không bị mất tri giác.
Bây giờ hắn đang trong trạng thái tàng hình, đó là lý do mà các hung thú không thể nhìn thấy hắn.
Quả nhiên, ngay cả những con Biên Bức giỏi định vị bằng tiếng vang cũng phớt lờ Trần Thư, nhìn chằm chằm vào cửa hang chỉ là theo thói quen.
- Hung thú tam tinh Vương cấp giữ cửa, thật là hoang phí…
Trần Thư thầm nói trong lòng, trực tiếp vượt qua hai con Biên bức to lớn, tiến thẳng vào sâu trong sơn động.
Hang lớn không hướng thẳng xuống dưới mà có một góc nghiêng nhất định.
Xung quanh vách động toát ra ánh sáng xanh mờ ảo, chiếu sáng toàn bộ hang động khổng lồ, tuy rằng ánh sáng ảm đạm nhưng cũng đủ để Trần Thư nhìn rõ khung cảnh xung quanh.
Hắn cẩn thận từng li từng tí suốt quãng đường, nhưng không được bao xa thì lại phải dừng bước.
Chỉ thấy trước mặt có một màn sương màu xanh lục, bởi vì độc tính quá mạnh, thậm chí khiến không khí xuy xuy vang dội, rít lên như nước sôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận