Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 603: Ngươi đang biểu diễn hài độc thoại đấy à? (2)

Lúc ban đêm, ba người đi ra ban công rồi đặt một cái vỉ nướng cỡ lớn, mùi thơm của thịt hung thú bay lên thoang thoảng khiến người ta cảm thấy thèm ăn.
Vương Tuyệt hỏi:
- Trần Bì, nghe nói kỳ nghỉ này ngươi lại phạm tội nữa à?
- ?
Trần Thư đang cầm một cái chân hung thú ăn như gió cuốn, nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu lên, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.
A Lương thở dài rồi khuyên nhủ:
- Nếu thật sự chịu không nổi thì ta trực tiếp tự thú thôi, kéo dài thời gian mãi cũng không phải là biện pháp hay.
- Tự thú cái rắm mà tự thú, Ngự Long Vệ đích thân ban thưởng cho ta đấy, có biết Hàm Kim Lượng của việc này hay không vậy?
Trần Thư nhếch miệng, các ngươi thật sự nghĩ người huynh đệ này chỉ biết phạm pháp thôi sao?
Hắn nằm nghiêng nửa người, vừa nhìn ra thành phố nhộn nhịp nơi xa vừa ăn thịt nướng ngon lành.
Vẻ mặt Vương Tuyệt cũng nhàn nhã giống vậy, hắn ta nói:
- Kỳ nghỉ sắp kết thúc rồi, thời gian không có bài tập về nhà thật là tuyệt vời!
- Đúng vậy!
A Lương vô cùng đồng cảm mà gật đầu rồi nói:
- Đặc biệt là hồi học cấp ba, bài tập quả thực không phải dành cho người làm mà, đại dương kiến thức khiến cho ta không thể thở nổi.
- Đến mức đó không đấy?
Trần Thư nhún vai rồi nói:
- Cấp ba có bài tập sao?
- ?
Hai người đồng loạt quay lại nhìn, ban đầu bọn họ còn có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh thì trở nên nhẹ nhõm.
Doanh trại huấn luyện tội phạm quả thực không có bài tập trên giấy, ở đó chỉ coi trọng thực chiến thôi!

Sáng sớm hôm sau, lớp Ngự Thú ba tổ chức một buổi họp lớp như thường lệ.
Ánh mắt Kiều Nguyệt nhìn về hàng phía sau, nàng ta hỏi:
- Trần Thư, không có ai trong lớp đi với ngươi trong kỳ nghỉ này phải không?
Trần Thư nói:
- Không có, sao vậy?
- Vậy thì tốt rồi, điều đó chứng minh tất cả mọi người đều đã bình an vô sự trở về, ta không cần điểm danh nữa.
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Trong kỳ nghỉ, Kiều Nguyệt thật sự đã thông báo hành trình của hắn, hơn nữa còn là trong nhóm khóa nữa chứ.
- Kiều học tỷ, có khoa trương đến mức như vậy không?
Những bạn học còn lại đều quay đầu lại nhìn, bọn họ cảm thấy Kiều Nguyệt quả thực có hơi nói quá.
Sau một tháng tiếp xúc, có lẽ Trần Thư hơi chút không hợp lẽ thường, nhưng hình như hắn cũng không hung dữ, tàn ác lắm.
Đúng lúc này, một tiếng gõ cửa nhè nhẹ truyền đến.
- Làm phiền tìm bạn học Trần Thư một chút!
Chỉ thấy một tên nam tử tóc đỏ có vóc dáng thẳng tắp đi tới ngoài cửa, sắc mặt hắn ta bình tĩnh khiến cho người khác không nhìn ra cảm xúc.
Mái tóc đỏ rực kia ngay lập tức thu hút sự chú ý của các bạn học trong lớp.
- Lăng Trần? Không phải là Lăng Trần học trưởng trong truyền thuyết đấy chứ?
- Ta đã xem ảnh của hắn ta, hình như là thật đấy!
- Yêu nghiệt của Hoa Hạ Học Phủ đấy, mới đại học năm hai mà đã có thể đánh áp đảo học trưởng đại học năm bốn!
Kiều Nguyệt còn chưa lên tiếng thì các bạn trong lớp đã vô cùng hưng phấn mà bàn tán xôn xao.
Những người còn lại đều chỉ là thiên tài, nhưng Lăng Trần lại chính là yêu nghiệt.
Khi còn đang học đại học năm hai mà đã có thể trở thành Bạch Ngân Cấp, quả thực không phải những người khác có thể so sánh được.
Ít nhất thì trong những năm gần đây, Lăng Trần là thiên tài đứng đầu!
Trần Thư nhướng mày, vậy mà lại có người còn chói sáng hơn cả hắn sao?
Chỉ thấy hắn vùi đầu xuống bàn rồi nói lớn:
- Ta không nghĩ vậy. Nếu chỉ xét về thiên phú thì chúng ta phải nhắc đến Trần Thư lớp chúng ta!
- Đúng vậy, bạn học Trần Thư mới thật sự là yêu nghiệt. Ta không phục ai cả, chỉ phục mỗi tội phạm Nam Giang Trần Thư!
Trong nháy mắt, cả lớp đều trở nên im phăng phắc, tất cả đều lẳng lặng xem hắn biểu diễn…
Trần Thư cũng không nhận ra, hắn còn vùi đầu tự nói:
- Bạn học tội phạm đối nhân xử thế rất hòa nhã, còn lấy giúp người làm niềm vui. Đây mới chính là hình mẫu của thời đại mà chúng ta nên kính nể!
- Trần Bì, đừng nói nữa…
Khóe miệng A Lương giật giật, hắn ta huých bả vai Trần Thư.
Ngươi đang biểu diễn hài độc thoại đấy à?
Lăng Trần có chút sững sờ, hắn ta cũng bị hành động của đối phương làm cho không hiểu ra sao.
Hắn ta hỏi:
- Kiều Nguyệt, vị bạn học này là ai vậy?
- Hắn chính là Trần Thư đấy…
Vẻ mặt Kiều Nguyệt không nói nên lời, nàng ta cũng không ngờ tên làm bộ sẽ tìm tới Trần Thư.
Không phải phạm pháp thật đấy chứ? Lăng Trần là đặc biệt tới bắt hắn sao?
Lúc trước, Phương Tư đã từng nói, một người là binh một người là cướp, không ngờ bọn họ lại gặp nhau sớm như vậy sao?
- …
Lăng Trần hơi giật mình, hắn ta không ngờ lại có người không biết xấu hổ đến mức như thế này.
Hắn ta trầm giọng nói:
- Bạn học Trần Thư, làm phiền ngươi đi theo ta một chuyến!
Lúc này, Trần Thư mới ngẩng đầu lên. Hắn đánh giá Lăng Trần một lát rồi mới đi cùng hắn ta rời khỏi phòng học.
Hai người đi đến hành lang đằng xa.
- Đây là phần thưởng mà Dương đội nhờ ta đưa cho ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận