Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 830: Con mẹ nó, đây là phạm tội hay là tự thú vậy

Đôi mắt hắn trợn to mà nhìn chằm chằm vào kỹ năng này, không ngờ đã thực sự thành công lĩnh ngộ được rồi này.
- Sao lại là cấp hai nhỉ?
Trần Thư hơi giật mình, nhưng ngay sau đó lại phát hiện ra vốn dĩ có Ngự Phong Chi Lực và Phong Tức, thế nhưng bây giờ đã biến mất không thấy đâu nữa rồi.
- Hai kỹ năng thuộc tính Phong đó đã bị hấp thu rồi à?
Dường như hắn đã hiểu ra nhưng cũng không để ý gì nhiều lắm.
Hai kỹ năng đó có rất ít tác dụng, chủ yếu là để cho Tiểu Hoàng có thể kích hoạt chế độ phi hành mà thôi.
Nhưng bây giờ đã có Cuồng Phong Phi Hành thì không cần chế độ phi hành gì nữa rồi!
- Hiệu trưởng, ta thắng cược rồi!
Trần Thư lại nhìn kỹ năng một lần nữa rồi lớn tiếng mà nói:
- Ta thắng cược rồi! Con mẹ nó, vậy mà ta lại thắng cược rồi này!
- Tiêu rồi, phát điên rồi kìa…
Tần Thiên lắc đầu, dáng vẻ vô cùng đồng tình.
- Ta muốn thử nghiệm ngay bây giờ luôn!
Trần Thư trực tiếp lao ra ban công rồi đáp xuống đỉnh đầu của Tiểu Hoàng.
- Bà mẹ nó, không được phép bay trong khuôn viên trường đâu đấy!
Tần Thiên mở miệng ngăn cản, nhưng cuối cùng vẫn chậm mất một bước…
- Sảng khoái thật đấy!
Trần Thư ngồi trên đỉnh đầu Tiểu Hoàng mà đón gió lớn, nhìn xuống toàn bộ Hoa Hạ Học Phủ.
Thân hình to lớn của Tiểu Hoàng ngay lập tức thu hút sự chú ý của toàn trường.
- Bà mẹ nó, có Khế Ước bay trên trời kìa!
- Ai lại tự đi tìm đường chết như vậy nhỉ, dám bay trong khuôn viên trường luôn kìa?
- Hình như là tội phạm Nam Giang thì phải, vậy thì không có việc gì đâu…
Vô số người ngửa đầu nhìn lên nhưng bọn họ cũng không kinh ngạc mấy.
Số lần Trần Thư tự tìm đường chết còn nhiều hơn cả số lần bọn họ ăn cơm nữa là, bay trong khuôn viên trường đã là cái gì cơ chứ…
- Sử dụng Trùng Phong cho ta!
Trần Thư duỗi hai tay ra cảm nhận làn gió thổi qua, trong lúc nhất thời vô cùng vui vẻ.
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng lắc mông, trực tiếp sử dụng kỹ năng Trùng Phong Lv20!
Rầm rầm!
Một tiếng rít đáng sợ vang lên, tốc độ của Tiểu Hoàng trực tiếp tăng vọt, nhanh đến mức gần như không thể tưởng tượng nổi.
- Con mẹ nó chứ!
Trần Thư vội vàng núp vào trên đầu Tiểu Hoàng, tốc độ này đã không thua kém gì Khế Ước Linh loại tốc độ cùng cấp nữa rồi.
Hơn nữa, có ưu thế phi hành này thì có thể nói nhược điểm vụng về ngày xưa đã không còn nữa.
Vừa to lớn lại còn nhanh nữa chứ! Quả thực chính là Chiến Thần Slime mà!
Hình bóng màu vàng đang bay qua bay lại trên bầu trời kia đã thu hút sự chú ý của vô số người.
Đám đông dần dần nhận ra một điều khó có thể tin, con Slime lớn như vậy mà cũng có thể bay được ư?
Quả thật là không hợp lẽ thường mà!
- Nhanh lên nữa nào! Nhanh lên nữa đi! Ô hô ~
Trần Thư cất tiếng cười to, nhìn xuống ánh mắt hâm mộ của đám người phía dưới, trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ!
...
Trên đường Tam Thanh, thành phố Lam Hải, từng dãy biệt thự san sát nhau, nhìn qua rất có khí thế phi phàm, vừa nhìn là biết ngay đây là khu của người giàu.
Trong tầng hầm của một tòa biệt thự, vẻ mặt của một nam tử mặc áo đen có vẻ lạnh nhạt mà nhìn về phía một nam sinh có bộ dáng học sinh rồi nói:
- Tại sao không dụ hắn tới đây được hả?
Nam sinh có gương mặt thanh tú cũng tỏ vẻ nghi hoặc, tôn kính mà nói:
- Giáo chủ đại nhân, theo lý thuyết thì không thể nào lại như thế này được. Ta đã điều tra rồi, Trần Thư là một người coi trọng tình nghĩa, không lý nào hắn lại không đến đây cả!
- Theo lý thuyết thì có tác dụng cái rắm ấy!
Nam tử nhíu mày mà quát lớn:
- Con mẹ nó, qua hơn một tháng rồi mà đồ chúng ta gửi đi đều bị trả về hết kia kìa!
Ở bên cạnh hai người đang có một người bị dây thừng trói chặt, không ngừng vặn vẹo cơ thể để giãy dụa.
Đây chính là bạn học của Trần Thư, Trương Đại Lực!
- Trương Đại Lực, bây giờ xem ra huynh đệ tốt của ngươi cũng hoàn toàn không hề xem trọng ngươi nha!
Nam sinh cúi người xuống, trong mắt hiện lên vẻ mỉa mai, đồng thời hắn ta còn kéo mảnh vải trong miệng Trương Đại Lực ra.
Trương Đại Lực trực tiếp vô cùng thân thiết và ân cần thăm hỏi:
- Đỗ Thanh, con mẹ @# $%&**...
- Không biết phép lịch sự là gì mà!
Đỗ Thanh lại bịt miệng của hắn ta rồi nói:
- Chờ huynh đệ tốt của ngươi đến thì cùng tiễn hai người các ngươi lên đường luôn một thể!
Lần trước, hắn ta đã để hung thú của Giáo Hội tấn công ba người bọn họ, nhưng đáng tiếc lại bị Trần Thư hóa giải mất.
Vốn dĩ hắn ta còn tưởng rằng bản thân đã không còn có cơ hội nào nữa rồi, ai mà biết lại có một vị Giáo chủ đích thân đến Hoa Quốc, mà mục đích của hắn ta cũng là Trần Thư chứ!
- Được rồi, thời gian của ta có hạn!
Vẻ mặt nam tử bình thản mà nói:
- Bên phía Đại chủ giáo đang thúc giục rất gấp, ngươi lại nghĩ cách khác nữa đi!
- Đại chủ giáo?
Bạn cần đăng nhập để bình luận