Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1143: Đừng hỏi chuông báo tử của ai vang lên (2)

Trong mắt hắn ta có vẻ chờ mong, đồng thời lực chú ý cũng vô cùng tập trung.
Chỉ cần đối phương tung ra vũ khí nóng thì hắn ta sẽ lập tức triệu hoán Khế Ước Linh Bảo Mệnh ra, sau đó thông báo cho tổ chức hủy bỏ tư cách của hắn.
Đúng vào lúc này, trước mắt Trần Thư xuất hiện lựa chọn.
[Lựa chọn 1: Không phục thì đánh, coi thường sống chết! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực + kỹ năng Cường Lực Hộ Thuẫn thêm 1.]
[Lựa chọn 2: Trận thi đấu vẫn chưa diễn ra, nhẫn nhịn! Nhẫn nhịn! Lại nhẫn nhịn! Phần thưởng hoàn thành: Có được danh hiệu Ninja rùa, lực phòng ngự phía sau thêm 20%.]
[Lựa chọn 3: Trực tiếp triệu hồi Khế Ước Linh ra, giết! Phần thưởng hoàn thành: Ba gốc dược liệu Hoàng Kim Cấp.]
Trần Thư ngẩn người, nhìn một vòng qua ba lựa chọn.
Cái lựa chọn 2 chắc chắn là trực tiếp Pass, đúng là quá sỉ nhục tội phạm Nam Giang.
Còn cái thứ ba cũng không được, quy định của thi đấu là không thể tùy tiện triệu hồi Khế Ước Linh ra, đặc biệt là những trận đấu tay đôi riêng.
Đôi mắt hắn khóa chặt vào lựa chọn thứ nhất, chẳng những phù hợp với suy nghĩ của hắn, hơn nữa cũng có phần thưởng cao nhất, đương nhiên không cần lo nghĩ nhiều.
- Các ngươi muốn chọc giận ta như vậy à?
Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng, đưa tay sờ vào bên trong túi tác chiến đeo trên lưng.
Hắn tiếp tục nói:
- Thật ra đạn hạt nhân không phải Bản Mệnh Vũ Khí của ta, nó mới phải…
- Cái gì?
Khuôn mặt Jack khẽ giật mình, hỏi theo bản năng, kết quả là vẻ mặt trì trệ.
Chỉ thấy một miệng túi đen sì đột nhiên trùm đến!
- Trùm hầu tử nhà ngươi!
Tốc độ của Trần Thư vô cùng nhanh, vượt qua cả Bạch Ngân Cấp, thậm chí phần lớn mọi người đều không thấy rõ động tác của hắn.
Bụp!
Hai tay hắn bóp chặt miệng túi, vô cùng bạo lực nhét Jack vào.
Động tác nước chảy mây trôi, đã tạo thành ký ức cho cơ thể…
- Á á á ~
Phả vào mũi đều là mùi phân khiến đầu óc Jack choáng váng.
Từ nhỏ đã lớn lên trong một đại gia tộc, hắn ta đã bao giờ ngửi thấy mùi vị tuyệt vời như vậy đâu.
Lúc này cả người hắn ta đều muốn thăng thiên rồi…
- Chết đi!
Trần Thư bỏ miệng túi ra, hai tay nắm chặt, trực tiếp coi Jack ở trước mặt trở thành bao cát.
Bịch bịch bịch.
Một đấm rồi lại một đấm, không hề nương tay chút nào.
- Tìm đường chết, để ngươi tìm đường chết này!
Khóe miệng Trần Thư nở nụ cười tàn bạo, sau đó chân phải đột nhiên đạp một cái, ngay chính giữa khuôn mặt đẹp trai của Jack…
Rầm!
Cả người hắn ta bay thẳng ra, đập rầm rầm lên vách tường, cuối cùng té ngã trên mặt đất.
- Sao phải vậy chứ?
Trần Thư lắc đầu thở dài, trong mắt lại tràn ngập vẻ đồng tình, một dáng vẻ vô cùng hòa nhã.
- …
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, người bên cạnh đều lặng lẽ kéo rộng khoảng cách, đồng thời âm thầm nuốt nước miếng.
Con hàng này không phải người!
Sắc mặt Trần Thư bình thản, tay phải chỉ vào đám người, quát lên:
- Người nào vừa muốn tìm đường chết, tiến lên đây một bước!
Bịch bịch!
Trong nháy mắt, ngoại trừ người Liên minh Tự Do ra thì các tuyển thủ khác đều lùi lại một bước.
- Cái này…
Người Liên minh Tự Do liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng nhìn về phía Kiều Na như cầu xin sự giúp đỡ.
Kiều Na nhướng mày, là đệ nhất thiên tài của Liên minh đúng là nàng ta cần phải nói chút gì đó.
Nhưng một giây sau nàng ta lập tức nuốt xuống.
Chỉ thấy Trần Thư móc ra một cái túi phân Urea màu hồng phấn, lẩm bẩm:
- Màu hồng phấn thích hợp cho nữ sinh, ta đặc biệt làm ra, có người nào may mắn không đây?
- …
Kiều Na nuốt một ngụm nước miếng, sau đó cười khan một tiếng, lựa chọn ngậm miệng không nói.
Hiện tại nàng ta đã biết rõ, tại sao con hàng này lại được gọi là tội phạm Nam Giang.
Chỉ cần trêu chọc hắn thì cho dù là nam nữ già trẻ cũng bị ăn sạch…
Ầm!
Trong phút chốc, mọi người xung quanh đều lộ vẻ chấn động, vội vàng lùi lại, kéo dài khoảng cách.
Chỉ thấy Trần Thư lao lên, mỗi tay một cái túi phân, lại chụp xuống người hai tên thiên tài của Liên minh Tự Do thêm lần nữa.
- Chuẩn bị cất cánh!
Trần Thư lấy đà, đùi phải hung hăng đá lên, húc vào bụng hai tên này.
Bịch bịch…
Trong nháy mắt, quả nhiên hai người bay thẳng lên trời như muốn đụng vào trần nhà.
Chỉ là, mới bay lên khoảng mấy chục thước thì bọn họ đã rơi xuống, chưa kịp chạm vào trần nhà.
Trần Thư bình thản nhìn, hai tay đột nhiên xuất hiện hai cái túi nữa.
- Đừng vội, rồi ai trong các ngươi cũng đều được bay thôi!
Trần Thư cười toét miệng, thân thể lại lao đến.
Lại có thêm hai người bị hại vô lực giãy giụa trên không trung như hai con cá lỡ nhảy lên bờ.
Chỉ trong chốc lát, cả mười người này đều bị túi phân chùm lên đầu.
Cái mùi phân đầy tội ác này khiến đầu óc bọn họ mơ màng, ngất ngây, nhưng đau đớn từ thân thể khiến bọn họ không thể không tỉnh táo trở lại.
Thậm chí bọn họ còn có cảm giác lúc nóng lúc lạnh như đang tiếp xúc với băng hỏa lưỡng trọng thiên…
Đoàng đoàng đoàng…
Động tác của mọi người vây xem xung quanh đều vô cùng nhất quán, đầu tiên tục di chuyển lên xuống như đang làm vận động phục hồi chức năng.
Tất cả đều là vì mười người bị hại vẫn đang bay trên không trung đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận