Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 779: Lão đệ, không tin tin nhảm, không lan truyền tin đồn

- Cũng tốt!
Tần Thiên gật đầu, vậy mà lại không từ chối.
- Hiệu trưởng, cần ta làm đến mức nào vậy?
Trần Thư mở miệng nói, ngộ nhỡ hắn không khống chế tốt mức độ, sợ là sẽ hủy cả Băng Hoả Sâm Lâm mất…
- Ngươi cứ như bình thường mà phát huy!
Tần Thiên cười, lão cực kỳ tự tin vào năng lực nghiệp vụ của Trần Thư, là tên tội phạm khiến cho cả Hoa Hạ Học Phủ gà bay chó chạy.
Trần Thư gật đầu, kéo rương hành lí rồi rời đi.
Tần Thiên hình như đột nhiên nhớ ra gì đó, mở miệng nhắc nhở:
- Trần Thư, ở bên ngoài đừng bảo ngươi là người của Hoa Hạ Học Phủ, nếu có người hỏi, cứ nói ngươi là người của đại học Ma Đô Ngự Thú!
- Ta bị khai trừ rồi?
Trần Thư nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn một cái.
Tần Thiên, ngươi được lắm, chẳng trách có thể trở thành hiệu trưởng!
- Sư phó, đến sân bay Kinh Đô!
Hắn lên một chiếc taxi, đồng thời kiểm kê lại đồ tác chiến trong túi.
Lúc xế chiều.
Máy bay Trần Thư hạ cánh, đi tới sân bay thành phố Bắc Nguyên.
- Nhiệt độ không khí có chút thấp!
Trần Thư nhìn bầu trời, cho dù là tháng bảy nóng bức, vẫn có tuyết rơi nhỏ.
Thành phố Bắc Nguyên không phân bốn mùa, chỉ có mùa đông giá rét.
Chủ yếu là bởi vì hắn hủy diệt dị không gian Cực Băng Thâm Uyên trong thành phố!
Hoàn cảnh dị không gian quá mức tồi tệ, đến mức ảnh hưởng đến khí hậu Lam Tinh.
Trần Thư cản một chiếc taxi, đi đến trước khách sạn đã đặt xong.
Hắn nhìn dòng người ngoài cửa sổ xe, tràn ngập tò mò.
Là một thành phố lớn của Hoa quốc, thành phố Bắc Nguyên lộ ra cực kỳ phồn vinh, chỉ là có hơn ba dị không gian cấp Ác Mộng được thành phố trấn thủ.
- Tiểu huynh đệ lần đầu tiên tới thành phố Bắc Nguyên à?
Trên mặt tài xế có nụ cười nhiệt tình, bắt chuyện.
Trần Thư gật đầu, nói:
- Thật không ngờ thành phố Bắc Nguyên tháng bảy cũng có tuyết rơi.
- Đây cũng là một loại đặc sắc thôi!
Lái xe cười nói:
- Tiểu huynh đệ tới thành phố Bắc Nguyên du lịch sao?
Trần Thư nói:
- Không có chuyện gì khác, chủ yếu là ném đạn hạt nhân.
Két!
Một tiếng cọ xát chói tai vang lên.
Tài xế theo bản năng thắng gấp, tiếp đó vội vàng khống chế xe..
Khóe miệng của hắn ta co lại, nếu như ngươi nói như vậy, không tán gẫu nổi nữa đâu…
- Chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút!
Trần Thư cười cười, nói:
- Ta là đến dị không gian mạo hiểm!
- Ta đã nói rồi!
Tài xế nhẹ nhàng thở ra, há miệng ngậm miệng đều là đạn hạt nhân, thật sự dọa sợ hắn ta rồi.
- Nói đến đại học Ngự Thú, thành phố Bắc Nguyên chúng ta vậy mà thường xuyên có thiên tài Ngự Thú!
Trong mắt tài xế có chút kiêu ngạo, nói:
- Biết Vu Dịch của Hoa Hạ học ohur không? Chính là trạng nguyên đại học của thành phố Bắc Nguyên của chúng ta!
- Vu Dịch ~, quá biết!
Trần Thư cười cười, ra ngoài hắn đều báo danh hào của Vu Dịch.
Tội phạm Trần ôn hòa thiện lương, làm nhiều việc ác, tuổi còn trẻ!
Hai người nói nhăng nói cuội, rất nhanh đã tới trước khách sạn!
- Tiểu huynh đệ, về sau có thể thì thường xuyên đến thành phố Bắc Nguyên chơi!
- Nhất định sẽ!
Trần Thư nhếch miệng cười, cầm túi xách xuống xe.
Hắn giải quyết thủ tục vào ở khách sạn trước, chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm rồi lại tiến về 【 Băng Hỏa Sâm Lâm 】 .
- Ra ngoài mua chút đồ, với tìm gì ăn.
Trần Thư đeo túi rời khỏi khách sạn, đi tới đường Ngự thú của thành phố Bắc Nguyên, mua đủ loại đồ dùng hàng ngày.
Hoàn cảnh Băng Hỏa Sâm Lâm tồi tệ, đương nhiên phải làm đủ chuẩn bị..
- Cái nồi sắt hầm ngỗng này có thể!
Lúc ban đêm, Trần Thư đi vào trong một nhà hàng, thưởng thức mỹ thực.
- Đáng tiếc lão Vương không ở đây..
Hắn lắc đầu, Vương Tuyệt cũng là người thành phố Bắc Nguyên, nhưng hôm nay vừa vặn có việc.
Ngay tại lúc một mình hắn ăn uống thong thả, một âm thanh quen thuộc lại truyền tới.
- Các huynh đệ, hôm nay khó có được dịp chúng ta tề tựu, cần phải chơi vui một chút!
- Vu thiếu mời khách, khẳng định phải nể tình!
Bảy sinh viên trẻ tuổi đi vào khách sạn, có nam có nữ, đang tiến hành thương nghiệp thổi phồng lẫn nhau.
Nhà hàng không có phòng riêng, đoàn người đành phải ngồi xuống một cái bàn gần cửa sổ.
Một tên nam sinh cười nói:
- Vu thiếu, hiện tại ngươi là lớp thứ nhất?
- Ngươi đây không phải là nói nhảm sao? Bằng vào thiên phú của Vu thiếu, Hoa Hạ học phủ cũng không có ai có thể so!
Vu Dịch bình tĩnh gật đầu, nói:
- Đó là khẳng định!
Tụ họp với bạn bè một chút, lòng tin của hắn ta giống như đã trở lại.
Tinh thần Vu Dịch phấn chấn:
- Khỏi cần phải nói, ba sinh viên cấp SS khác trên lớp đều không đáng nhắc tới!
- Vu thiếu, nhưng hình như ta nghe nói đại học năm nhất các ngươi còn có một người gọi là tội phạm Nam Giang….
- Tuyệt đối không có người này!
Thân thể Vu Dịch chấn động, trực tiếp cắt ngang đối phương, nói:
- Lão đệ, không tin tin đồn nhảm, không không lan truyền tin đồn!
-...
Trần Thư nhìn bóng lưng Vu thiếu, trong mắt có ý cười khôi hài.
Hắn mở túi tác chiến ra, lấy một cái vật phẩm mang tính dấu hiệu, trực tiếp ném tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận