Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 696: Nếu đã mạo muội, vậy thì không cần hỏi nữa! (2)

Hai người đi thẳng đến văn phòng hiệu trưởng, dọc theo đường đi cũng không ngừng đánh giá tòa học phủ này.
- Nồng độ linh khí trung bình ở trong học phủ cũng mới có ba thôi, so với trường học chúng ta còn kém xa!
Trên kính của nam sinh xuất hiện số liệu liên quan, điều này khiến hắn không khỏi bĩu môi.
Nồng độ linh khí thấp, cũng có nghĩa là đẳng cấp Ngự Thú của học sinh không cao, quả thật không thể xưng là trường cao cấp nhất được.
- Được rồi, đây là ở địa giới của người khác, đừng có nói nữa!
Nam tử mở miệng, nhưng cũng không hề phủ nhận lời nói của học sinh, rõ ràng là đồng ý với quan điểm này.
Điều này làm cho trong lòng hai thầy trò mơ hồ cũng có chút kiêu ngạo, trường học của mình quả thật là mạnh hơn một bậc.
Nhưng vào lúc này, một đạo âm thanh “rầm rầm” vang lên.
- ?
Hai người hơi ngẩn ra, chỉ thấy xa xa thế mà lại có một chiếc xe tải kéo gạch chạy tới.
- Trong một trường học Ngự Thú mà lại có loại xe này sao?
Miệng nam sinh khẽ há ra, thậm chí còn cho rằng mình đang ở công trường xây dựng nào đó.
Rầm!
Khi chiếc xe tải đi ngang qua hai người, một túi phân không cẩn thận rơi xuống.
Miệng túi không được buộc chặt, trực tiếp đổ dược tề hệ Hỏa lên trên mặt đất…
- A cái này…
Hai người phương Tây mở to hai mắt, trong lúc nhất thời cũng có chút ngây ngẩn cả người.
Chiếc xe tải kéo này thế mà lại là dược liệu? Hơn nữa đều là Hắc Thiết Cấp nữa chứ?
- Xin lỗi, không cẩn thận làm rơi!
A Lương tươi cười, bình tĩnh cầm dược liệu bỏ vào túi phân.
Hiển nhiên, một đường tới đây, hắn đã giả vờ mấy lần rồi!
Trần Thư vươn đầu ra khỏi ghế lái.
Hắn đang muốn mở miệng thì liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai người phương Tây kia.
Lúc này, trước mắt hắn lập tức xuất hiện các mục lựa chọn.
【 Phương án 1: Trực tiếp bỏ qua, lái xe rời đi! Phần thưởng hoàn thành: Ba vật liệu Bạch Ngân Cấp ngẫu nhiên 】
【 Phương án 2: Giả vờ bức xúc, làm cho hai người hoài nghi nhân sinh! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án 3: Không nói hai lời, lái xe đâm vào hai người! Phần thưởng hoàn thành: Tính cách của hai Khế Ước Linh trở thành “dũng cảm” 】
Trần Thư hơi ngẩn ra, đánh giá qua lại hai người phương Tây một hồi rồi lập tức đưa ra quyết định.
Nói về việc ra vẻ, tội phạm Nam Giang đã thua khi nào đâu?
Trần Thư lớn tiếng nói:
- A Lương, không cần nhặt, đều là những thứ vô dụng, lại không đáng giá!
- ?
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt hai người phương Tây đều giật mình.
Một gốc dược liệu Hắc Thiết Cấp cũng có tới hơn mười vạn, thế mà lại trở thành không đáng giá?
- Chỉ cần vật liệu Quân Vương không rớt là được!
Trần Thư xuống xe, kiểm tra xe tải một chút, trực tiếp lật một cái đuôi gãy ra, vẫn phóng thích nhiệt độ cao hừng hực như cũ.
- Cái đuôi này?
Nam tử trung niên trợn tròn hai mắt, trong nháy mắt đã nhận ra cái gì đó.
Nam sinh khó hiểu hỏi:
- Lão sư, có chuyện gì vậy? Chỉ là một vật liệu hung thú thôi mà!
- Ngươi mở hết công năng của Vạn Năng Kính ra đi, quét thử một chút xem!
Nam sinh nghe vậy thì gật gật đầu, lập tức quét qua quét lại cái đuôi kia.
- Ôi trời!
Hắn nhịn không được mà lùi lại một bước, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
- Là đuôi Bạch Ngân Vương Thú!
Hai người dùng ngôn ngữ của mình trao đổi, tuy rằng những người còn lại nghe không hiểu, nhưng vẫn có thể nhận ra được sự khiếp sợ của bọn họ.
- Quả nhiên…
Nam tử trung niên sờ sờ cằm, không ngừng đánh giá ba người Trần Thư.
Ba học sinh mà lại có vật liệu Bạch Ngân Vương Thú, đây là tình huống gì chứ? Không khoa học chút nào!
- Bạn học, xin chào!
Nam tử tiến lên, khóe miệng có nụ cười nhàn nhạt, dùng tiếng Hoa hỏi:
- Có một vấn đề mạo muội…
- Nếu đã mạo muội, vậy thì không cần hỏi nữa!
- ?
Hai người lập tức giật mình, bị lời của Trần Thư làm cho nghẹn lời!
Học sinh của Hoa Hạ học phủ cũng khéo đưa đẩy như vậy rồi sao?
Nam tử phương Tây ho khan rồi nói.
- Thật ra ta chỉ muốn hỏi xem tài liệu Quân Vương của ngươi tới từ đâu mà thôi…
- Tài liệu Quân Vương?
Trần Thư sờ nhẹ cái đuôi của Hỏa Long Vương, vừa nghe đến đây, phút chốc đã hiểu ra, hắn nói.
- Chỉ cần làm thịt một con Tiểu Hỏa Long là được rồi!
- Khụ… Khụ…
Nam tử lập tức ho sặc sụa, trợn to mắt hỏi lại.
- Ba người các ngươi đã giết chết một con Bạch Ngân Quân Vương?
- Đơn giản lắm mà, không phải bây giờ vẫn còn có người chưa từng giết đó chứ? Không thể nào?
Trần Thư nhìn nam tử từ trên xuống dưới với vẻ không thể tin nổi, dường như trong suy nghĩ của hắn, giết Quân Vương là chuyện quá tầm thường.
Thấy Trần Thư như vậy, hai người bọn họ hơi lúng túng.
Đừng nói là học sinh Hắc Thiết Cấp, đến cả Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp như hắn ta đây mà cũng chưa giết được một con Quân Vương nào nữa là.
- Các ngươi có định bán đi không? Chúng ta có thể mua lại với giá cao!
Người phương Tây kia ho khan vài tiếng, hai mắt lộ vẻ tham lam.
Quân Vương Huyết Nhục là thành phần chủ yếu để chế tạo các dược tề đặc thù, nó cực kỳ trân quý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận