Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 371: Cảm giác nhập tâm quá mạnh, nó đã bắt đầu thống khổ (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
- Là mạnh thật.
Người xem ở hiện trường không nhịn được mà cảm thán, chỉ là nhìn đội hình đó đã đủ để khiến người ta tuyệt vọng rồi.
- Đúng rồi, ngày mai chính là Nam Giang Thị lên đài à?
- Hiện tại ta có chút chờ mong đại tiện quái thú ra sân, nhìn một con Sử Lai Mỗ hành hung các loại Khế Ước Linh cường đại, sao lại thích như vậy?
Mọi người lại lại bắt đầu nhao nhao nghị luận.
Dựa vào một con Sử Lai Mỗ cường hãn, độ chú ý của khán giả đối với Nam Giang Thị cực cao.
Sáng sớm hôm sau, ba Trần Thư tới Đấu Linh Trường.
Bất kể là sự nhiệt tình của người xem ở hiện trường ,hay là nhân số quan sát trực tiếp trên mạng, đều vượt xa hôm qua.
- Nam Giang Hãn Phỉ vô địch! Lên cho ta.
- Đập chết bọn họ.
Vô số người nhao nhao hô to, tiếng hò hét không ngừng, khiến người ta không nhịn được mà tâm thần kinh hãi.
- Ngươi rốt cuộc là mời bao nhiêu thuỷ quân?
Hứa Tiểu Vũ nghẹn lời, trận thế này không khỏi quá lớn rồi.
Nàng ta thậm chí lo lắng trường học không trả nổi phí dụng cho thuỷ quân này mà trực tiếp phải đóng cửa.
- Nói linh tinh gì thế? Hôm nay đúng là dân ý! Ta chỉ mời thuỷ quân có một ngày thôi.
Trần Thư nhún vai, không ngờ nhân khí của mình lại đã đạt tới loại trình độ này.
Xem ra tiếp theo có thể bắt đầu trực tiếp dẫn dắt rồi.
Ở mục network này, thực sự bị hắn chơi rõ ràng rồi.
Mà ba người của Nam Càn Thị cũng trình diện, chỉ là cảm xúc của mỗi người đều rất thấp.
Vất vả lắm mới xông vào được thập lục cường, kết quả lại đụng phải Trần Thư.
Bọn họ thà gặp phải đội ngũ có Khế Ước Linh cấp S còn hơn.
- Các ngươi đang tìm từ để đầu hàng à?
Trần Thư mở miệng nói, hai bên thật sự là không thể so sánh, chênh lệch quá lớn.
- Ngươi đừng quá kiêu ngạo!
Ba người nhìn nhau, thần sắc trở nên kiên định.
Nói xong, kêu gọi ra Khế Ước Linh của bản thân.
Một con trâu rừng toàn thân đen xì xuất hiện, trong mắt có vẻ cuồng bạo, chính là Hắc Lực Man Ngưu cấp A.
Tuy không có kỹ năng viễn trình, thuộc về Khế Ước Linh không có thuộc tính, nhưng cường độ thân thể đủ mạnh, có thể làm chủ lực.
Hai Khế Ước Linh còn lại phân biệt là một con báo săn cả người đỏ rực và một con tiểu hầu (khỉ nhỏ) màu vàng đất.
Sự phối hợp của ba người cũng cực kỳ hợp lý, là một đội ngũ có sức chiến đấu không tồi.
Trần Thư nhìn về phía hai người Hứa Tiểu Vũ và Hạ Băng, gật đầu.
Trong nháy mắt, Sử Lai Mỗ màu vàng, Hỏa Diễm Điểu và Hàn Băng Lang xuất hiện trong Đấu Linh Trường.
Trong phút chốc, người xem toàn trường đều kinh ngạc.
- Hàn Băng Lang Cấp B? Hơn nữa là Khế Ước Linh cấp tám, đến để gây cười à?
- Mẹ kiếp, đây con mẹ nó là cường hành một kéo hai.
- Ta vốn tưởng rằng đội ngũ của Nam Giang là có thể đoạt giải quán quân, kết quả hai đội viên còn lại hoàn toàn là không được! Dẫn muội cũng phải phân trường hợp chứ.
Khế Ước Linh của Hứa Tiểu Vũ và Hạ Băng lập tức dẫn nổ toàn trường.
Đúng là quá yếu, hoàn toàn không thể đánh đồng với Sử Lai Mỗ màu vàng.
Nhất là Hàn Băng Lang của Hạ Băng, chỉ là một con Khế Ước Linh cấp B, hơn nữa cấp bậc cũng chỉ là cấp tám.
Quả thực chính là vật hi sinh mà thôi!
Hạ Băng nghe tiếng nghị luận toàn trường, không nhịn được mà vẻ mặt có chút tái nhợt, yên lặng cúi đầu.
Mình đích xác là kéo chân đội ngũ.
Trần Thư vỗ vai Hạ Băng, trên mặt nở nụ cười rực rỡ, trầm giọng nói:
- Tin ta! Ngươi không kém hơn người khác.
Trong lòng Hạ Băng run lên, gật đầu, hít sâu một hơi, không đếm xỉa tới tiếng nghị luận của người xem toàn trường.
- Xem ra chúng ta có thể yên tâm rồi, một người mạnh là vô dụng.
Ba người Tạ Phong Ngữ của Nam Thương Nhất Trung nhìn nhau, mỉm cười.
Hiển nhiên lúc trước chiến lực khủng bố của Trần Thư đã khiến bọn họ sợ hãi.
Nếu hai đội viên còn lại đều giống như Sử Lai Mỗ, vậy thì rất thái quá.
- Thi đấu bắt đầu.
Thần sắc Trần Thư thong dong, trầm giọng nói:
- Tiểu Vũ, ngươi cầm chân con báo đó, Hàn Băng Lang đi theo phía sau tiểu Hoàng!
Nói xong, hai cánh Hỏa Diễm Điểu chấn động, trực tiếp tìm tới đối thủ của mình.
Hai bên đều là Khế Ước Linh cấp A thuộc tính hỏa diễm, sức chiến đấu không chênh lệch mấy.
Tiểu Hoàng sử dụng kỹ năng va chạm, nhưng tốc độ lại không quá nhanh, có thể khiến Hàn Băng Lang một mực đuổi kịp.
Hiện giờ sự nắm giữ đối với kỹ năng của Trần Thư đã càng lúc càng thành thạo, tốc độ va chạm đã có thể khống chế tự do.
- Thổ thứ!
Hai mắt tiểu hầu màu vàng đất đó tỏa ra quang huy kỹ năng, bảy tám cây thổ thứ lập tức ngưng tụ, điên cuồng đâm tới.
Bùm bùm bùm!
Dựa vào sức phòng ngự cường hãn, Sử Lai Mỗ trực tiếp đập vỡ thổ thứ.
Cự ly giữa hai bên đã gần lại.
Trần Thư mở miệng nói:
- Hạ Băng, dùng băng vực.
Hàn Băng Lang rít gào một tiếng, một đạo hàn khí vô hình tràn ngập, trong nháy mắt đã bao phủ phạm vi mấy chục mét chung quanh.
Tiểu hầu màu vàng đất lại phóng ra kỹ năng, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện bùn đất màu vàng, bao phủ trên Sử Lai Mỗ Sử Lai Mỗ.
- Kỹ năng khống chế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận