Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 319: Tòa thành này có thêm người thương tâm (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Khóe miệng Thẩm Vô Song cũng giật giật. Ngươi thật sự muốn ép khô giá trị của bất kỳ một người nào mà, kiếm lợi cả hai bên…
- Được rồi! Vậy đánh cuộc đi!
Vương Phong nhìn về phía một người nam sinh trong lớp. Người kia hơi cười, ung dung gật đầu một cái.
Lần này, Vương Phong lập tức tự tin lên.
Hắn ta nhìn về phía học sinh xuất chiến:
- Đặng Nguyên, dốc toàn lực!
Đặng Nguyên gật đầu:
- Ta sẽ khiến ngươi nhận ra khoảng cách giữa Nhất Trung và Nhị Trung…
Rầm!
Hắn ta còn chưa kịp nói xong lời tuyên chiến hung ác trước trận đấu thì Cự Tích đã kêu rên một tiếng rồi trực tiếp bị đụng bay, nặng nề rơi ra khỏi đài thi đấu.
- Ngươi… Ngươi không nói võ đức!
Đặng Nguyên trợn to hai mắt, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Vừa mới bắt đầu mà đã kết thúc rồi ư?
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng:
- Người tiếp theo! Ta không có thời gian! Xin lỗi!
- Ngươi đùa với ta đấy à?
Lý Văn Hư chau mày, thấy Trần Thư không ngờ thực sự đeo một cái bịt mắt.
Tầm nhìn là một mảng đen xì, đừng nói là điều chế thuốc, ngươi xác định là mình có thể tìm thấy vị trí dược liệu chứ?
Trần Thư mở miệng nói:
- Người trẻ tuổi, phối thuốc là dựa vào tâm, không phải mắt.
Dứt lời, Trần Thư nhân lúc đối phương không chú ý, trực tiếp lật tay phải, đánh về phía Lý Văn Hư.
Bùm!
Một cái đại tất đậu đánh vào đầu đối phương, đầu óc Lý Văn Hư ong ong, tuy là sinh viên, nhưng hắn không phải Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết, tố chất thân thể tất nhiên không bằng Trần Thư.
- Ngươi con mẹ nó sao lại đánh ta?
Lý Văn Hư ôm đầu, trong mắt tràn ngập nộ ý.
- Ta chỉ là muốn chứng thực một chút, hai mắt nhắm nghiền vẫn không ảnh hưởng tới thao tác của ta!
Đại tất đậu của Trần Thư chẳng những nhanh, hơn nữa còn chuẩn, mấu chốt là hắn còn bịt hai mắt.
Chỉ là một chiêu này đã không phải người thường có thể nắm giữ.
- Ngươi!
Lý Văn Hư nắm chặt song quyền, chỉ gật đầu:
- Được! Được! Ngươi chờ đó!
Trong phút chốc, Trần Thư không ngờ lại đánh ra một quyền.
Cũng may Lý Văn Hư đã có lòng cảnh giác, tránh được trước một bước.
- Ngươi con mẹ nó rốt cuộc muốn làm gì?
Thần sắc của hắn giận dữ, đối phương không ngờ dám động thủ tiếp, đây chính là đang ở trường hợp công cộng, ngươi con mẹ nó đúng là thật sự không ra bài theo lộ số.
Không ngờ lại đánh tới nghiện rồi à?
Trần Thư nghiêm trang nói:
- Trước tiên ngươi phải nói ngươi có tin hay không! Nếu không ta sẽ đánh tới khi ngươi tin mới thôi.
- ...
Khóe miệng Lý Văn Hư giật giật, ngươi thực sự có bệnh rồi.
Đúng vào lúc này, Trần Thư lại đá tới một cước, đây là muốn trả thù rồi.
- Ta tin! Ta tin!
Lý Văn Hư vô cùng hoảng loạn,vội vàng mở miệng nói, trong lòng hắn đã có chút hối hận, hình như mình chọc không người không nên chọc rồi.
Đây con mẹ nó còn chưa bắt đầu tỷ thí, đối phương đã trực tiếp động thủ, nếu thua thì không phải sẽ chôn hắn luôn chứ.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Trần Thư cười cười gật đầu, bộ dạng trẻ nhỏ dễ dạy.
Thần sắc Lý Văn Hư trở nên cảnh giác, đánh mắt cho người ngoài, lập tức trợ thủ đã chuyển cái bàn của hắn ra xa.
Hắn thật sự lo lắng đang điều chế thì trực tiếp bị Trần Thư đá bay bàn.
Mắt thấy hai bên đã cách nhau cự ly mười mét, trong lòng hắn thở phào, bắt đầu tiến vào trạng thái điều chế thuốc.
Đại lực dược tề thượng phẩm không phải là Dược Tề Sư bình thường có thể phối chế.
Lý Văn Hư hết sức chăm chú, trong đầu hiện lên các loại tri thức, tiến hành phối thuốc đâu vào đấy.
Không ít người đều gật đầu, tuy danh đầu của Lý Văn Hư không bằng Trần Thư, nhưng thủ đoạn phối thuốc lại cực kỳ chuyên nghiệp, tạo cho người ta một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui, dù sao cũng là xuất thân chính quy.
Trái lại Trần Thư thì lại không được, hắn là hệ thống uỷ trị, tất cả đều chỉ vì hiệu suất cao nhất, động tác sẽ không có mỹ quan.
- Công Xí Dược Tề Sư có được không đó?
- Ta thấy hình như là không đủ chuyên nghiệp, chẳng lẽ là người giả được đóng gói ra à?
Hiện tại Internet quá loạn, mọi người đều không thể phân rõ thật giả.
- Các ngươi bị ngu à, Công Xí ca là bịt mắt đó.
Một người trẻ tuổi cầm di động bước vào, hướng ống kính về phía Trần Thư.
Chính là Vương Vũ lúc trước đã stream, Trần Thư lần trước chính là thông qua đối phương trực tiếp tuyên truyền Đại Lực Dược Tề Phô.
Những lời này vừa được nói ra, quần chúng nhao nhao phản ứng.
- Mẹ nó! Ta quên mất cái này.
- Cái bịt mắt này có phải là gỉả không? Sao lại có người có thể bịt mắt mà vẫn phối thuốc được!
Đồng thời, nhiệt độ steam của Vương Vũ lại nóng lên.
- Cả đời này vẫn xem Hãn Phỉ ca của ta!
- Thuần hãn phỉ, đây là stream của Nam Giang Lộ Nhân à?
- Lúc trước ta đã nói Công Xí Dược Tề Sư không đơn giản, chẳng trách lại muốn phối thuốc ở nhà xí, khẳng định là đang luyện tập nhắm mắt phối thuốc!
Trong nhất thời, đám người xem đều stream sôi trào.
Có một số người, chỉ là đứng đó, cũng đủ để khiến người ta cảm thấy bất thường rồi.
- Đúng là hoàn mỹ!
Lý Văn Hư không ngừng phối trí dược tề, chỉ cảm thấy hôm nay trạng thái của mình vô cùng tốt, hoàn toàn không xuất hiện một chút sai lầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận