Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1784: Đủ để tiễn các ngươi về với tổ tiên

Trần Thư hơi giật mình, cũng có chút kinh ngạc.
Vương giả ngự thú đoàn là ngự thú đoàn đứng nhất toàn quốc, các chi đoàn trải rộng cả nước, kiếm lời chủ yếu từ ngự thú, thực lực hùng mạnh tột cùng, có thể nói là đồ sộ trong đồ sộ. Nhưng ngay cả như vậy, họ chỉ có thể điều chế ra hai bình?
- Đúng vậy, tội phạm ca…
Một nam tử bên dưới nói:
- Tập đoàn ngự linh của chúng ta và một tập đoàn khác chắp vá lắm chỉ được ba mảnh, không thể trả phí xử lý của ngươi.
- Là vậy sao…
Lông mày Trần Thư hơi nhăn lại, hắn không ngờ nguyên liệu Vương cấp lại quý giá như vậy. Hắn đảo mắt thử thăm dò:
- Vậy thì, nếu thật sự không được, các ngươi trực tiếp đưa ta tài liệu, ngược lại ta đưa cho các vị chi phí tổn thất.
- ...
Nam tử kia sững sờ, chuyện này nghĩa là sao?
- Như các ngươi mong muốn, theo cách này, ta có phí xử lý, mà các ngươi lại thu được một lượng lớn tài nguyên, chẳng phải là đôi bên cùng có lợi sao?
- ...
Lập tức mọi người sững người, toàn bộ phòng họp im lặng, dường như có điều gì đó không đúng.
- Chờ một chút.
Vương Sách cũng hơi bối rối, suy nghĩ trước sau, suy tính vấn đề. Một lúc sau, thần sắc hắn ta kì quái và nói:
- Nhưng có một vấn đ.ề
- Cái gì?
- Mục đích của chúng ta tới đây là vì dược tề, vậy dược tề thì tính sao?!
“Ách”
Trần Thư hơi sững sờ, hắn đột nhiên nhận ra, nói:
- Các ngươi tới đây để phân phối dược tề?
- Nói nhảm!
Mọi người đồng thanh nói, bọn ta cho ngươi tài liệu, ngươi cho bọn ta tiền, đây cũng giống như là đang bán nguyên liệu cho ngươi thôi.
- ...
Ánh mắt của mọi người rất cổ quái, họ luôn cảm thấy con hàng này đang cố đánh lừa họ. Vào lúc này, Vương Sách thử thăm dò nói:
- Nếu không, chúng ta hãy trả bằng tiền tệ Hoa Hạ? Hoặc điểm tích lũy? Đều được hết.
- Không còn cách nào khác ư?
Trần Thư khẽ cau mày, trong lòng hắn cũng muốn Bạo tẩu dược tề, đây chính là vật bảo mệnh tốt.
- Còn những thương gia chợ đen nước ngoài thì sao?
Lúc trước hắn có được hạch tâm khế ước linh Vương cấp, là nhờ Liễu Phong mua sắm ở nước ngoài.
- Chuyện này … Tạm thời cũng không được.
Vương Sách bất đắc dĩ nói:
- Bọn hắn đã tìm kiếm rất nhiều mảnh Cuồng Loạn Tinh Diệp, thu mua ở nước ngoài nửa tháng nay, bây giờ mà cũng chả được gì.
- Ừm…
Trần Thư sờ cằm nói:
- Nguyên liệu của các ngươi tổng cộng có thể bào chế được bao nhiêu bình, nói cho ta một con số cụ thể.
- Tổng cộng mười tám bình.
Vương Sách mở miệng nói, bây giờ mọi người đã tính qua rồi.
- Để ta suy nghĩ xem.
Trần Thư sờ cằm, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta có thể cho các vị mười bốn chai, bốn chai còn lại là phí xử lý của ta!
Có người không đồng ý nói:
- Chuyện này… Không phải sao quá đắt rồi sao?
Tất cả đều muốn lấy một bình, dẫu sao trong nước đã không còn Cuồng Loạn Tinh Diệp, chẳng phải việc này giống như không xuất bản dược tề nữa hay sao?
- Không được, đây là ranh giới cuối cùng rồi.
Trần Thư lắc đầu, nói như chém đinh chặt sắt. Mọi người im lặng một lúc, trong lòng không ngừng suy nghĩ, nếu bốn bình đưa cho Trần Thư, có nghĩa là có thế lực nào đó không lấy được.
- Quá cao rồi…
Vương Sách ở bên cạnh nói:
- Trên đời này chỉ có Trần Thư mới có thể điều chế được. Không có hắn, Cường Loạn Tinh Diệp chỉ là đồ vô giá trị mà thôi.
Ngay khi những lời này nói ra, vẻ mặt của mọi người đều là kinh ngạc, trong lòng chợt bừng tỉnh. Nếu không có Trần Thư, Cường Loạn Tinh Diệp chỉ là dược liệu Vương cấp, giá trị cũng không lớn lắm.
- Việc phân phối cụ thể dược tề, ai bỏ ra dược liệu và ai phải trả thêm tiền là việc của các người.
Trần Thư đứng dậy nói:
- Cho ta một câu trả lời là được, nếu không được thì dẹp đi.
Vừa dứt lời, hắn sải bước rời đi, không hề lo lắng việc hợp tác sẽ thất bại.
- Đoàn trưởng Vương, có thể nói hắn thương lượng một chút nữa không?
- Đúng vậy, một mình Trần Thư lấy bốn chai, có phải hơi quá không, hơn nữa hắn cũng chỉ mới Hoàng Kim cấp.
- Được rồi! Đừng nói nữa!
Vương Sách vỗ bàn nói:
- Mọi chuyện đã như thế này rồi, chúng ta chỉ có thể để một tập đoàn thế lực rút lui. Và tất nhiên, chúng tôi sẽ bồi thường tương xứng.
- Mặt khác, đừng nghĩ Trần Thư là Hoàng Kim cấp bình thường! Hiện tại liều lượng bom hạt nhân trên người hắn đủ khiến các ngươi đi gặp tổ tông
- ...
Khóe miệng mọi người giật giật, nghĩ đến bạch sắc quang mang trên biển kia, lập tức rùng mình. Khi mọi người đang thảo luận về việc phân phối cụ thể, Trần Thư đã ra tới đường cái. Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị rời đi, lại nhìn thấy bộ trưởng Ngự Long Vệ Trần Thanh Hải, ở lối vào của con phố!
- Bộ trưởng, sao ngài lại ở đây?
- Thỏa thuận thế nào rồi?
Mặt Trần Thanh Hải mang ý cười, ánh mắt liếc nhìn đại sảnh của Vương giả ngự thú đoàn, hiển nhiên hắn ta đã nhận được tin tức rồi.
- Diễn biến tốt, khá suôn sẻ!
Trần Thư nhướng mày, trong lòng đã biết rõ ý đồ của đối phương. Trần Thanh Hải nói:
- Bây giờ, ngươi có thể nói chuyện với ta không?
- Ngươi đại diện cho…
- Hừm?
Trần Thanh Hải hơi sửng sốt, cười nói:
- Lão gia tử phái ta tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận