Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 187: Ngươi đây là đang đụng đến họng pháo đấy à (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Trần Thư lúc ấy một vẻ sầu đời vô cùng, hắn thật sự không dám nói thẳng, thật ra tiền không có mất…
- Tất cả đều dựa vào các ngươi cả đấy!
Trần Thư tiến vào hình thức quản lý.
Pha chế Đại Lực Dược Tề thượng phẩm không khó lắm, thời gian một tiếng, Trần Thư đã thành công thu được mười bình Đại Lực Dược Tề thượng phẩm.
Trần Thư hào hứng xách theo mười bình Dược Tề màu vàng về cửa hàng.
Đám người Vương Thiên Bá tựa như nhảy về phía sau theo bản năng, trong mắt mang theo hoảng sợ nói:
- Trần thiếu, ta cảm thấy như vậy không ổn lắm đâu?
- Cái gì không ổn?
- Thủ tục của chúng ta đều đầy đủ, đương nhiên là sẽ bán hết dược dịch rồi.
- Ngài xác định đó là dược dịch chứ không phải là nước tiểu à?
Khóe miệng của những người còn lại đều giật giật, bọn họ không hoài nghi không được, ai bảo Trần Thư lại đi từ trong nhà vệ sinh đi ra chứ?
- Nói nhảm! Đương nhiên là Đại Lực Dược Tề thượng phẩm thuần khiết rồi!
Trần Thư bày hết mười bình Đại Lực Dược Tề thượng phẩm lên cái kệ duy nhất trong cửa hàng, trông cửa hàng có hơi trống rỗng, những đây mới gọi là đặc sắc chứ!
- Mỗi ngày chúng ta chỉ bán mười bình! Làm một nhân viên đói khát chút!
Hắn đặt nhãn giá lên, mỗi bình Đại Lực Dược Tề thượng phẩm chỉ cần 28888!
Nếu như dựa theo giá thị trường, giá của Đại Lực Dược Tề thượng phẩm là ba vạn thì tất nhiên Trần Thư sẽ bán rẻ hơn một chút, nếu không thì sao có thể hấp dẫn khách hàng tới được chứ.
Mà giới hạn mỗi ngày mười bình, có lẽ cũng sẽ không ảnh hưởng đến thị trường Đại Lực Dược Tề là bao.
Thành phẩm Đại Lực Dược Tề là khoảng mười lăm vạn, mà lợi nhuận lại gần ba mươi vạn, mỗi ngày đều có hơn mười vạn lợi nhuận thuần.
Trần Thư chỉ cần phối dược mỗi ngày một lần là mỗi tháng có thể thu về hơn ba trăm vạn Hoa Hạ tệ, tương đương với một con hung thú cấp Lãnh Chúa.
- Được rồi! Các ngươi đi ra ngoài hô hào đi! Dựa theo trên giấy mà hô!
Trần Thư cho sáu người mỗi người một tờ giấy, trên đó có viết lời tuyên truyền.
- Trần thiếu, thật sự muốn hô sao?
- Tất nhiên là phải hô!
Đám người Vương Thiên Bá đi ra ngoài cửa hàng, mỗi người cầm lấy một cái loa phóng thanh, bắt đầu gào to.
- Thú cưng muốn vô địch thì phải uống Đại Lực!
- Một bình nâng cao tinh thần tỉnh ngủ! Hai bình vĩnh viễn không bao giờ mệt nhọc! Ba bình trường sinh bất lão! Đại Lực Dược Tề, hương vị cực kỳ tốt đây!
- Lớn lên, ta muốn đi Dị Không Gian đánh hung thú, ta thích chủ nhân cho ta uống Đại Lực Dược Tề, ta muốn làm Khế Ước Linh mạnh nhất, ta thích chủ nhân cho ta uống Đại Lực Dược Tề!
Tiếng hô đầy ma lực vang vọng khắp trong chợ đen. Người qua đường nhao nhao dừng chân lại rồi nhìn về phía cửa hàng Đại Lực Dược Tề.
Mà bên ngoài cửa hàng có treo một tấm bảng gỗ ngay chính giữa, trên đó viết: Đại Lực Dược Tề thượng phẩm! Mỗi bình chỉ 28888! Giới hạn một ngày chỉ có mười bình!
Trong nháy mắt đã có không ít người nhao nhao đi đến.
Có người mở miệng hỏi:
- Hàng của ngươi thật sự là Đại Lực Dược Tề thượng phẩm à?
Trần Thư gào lên:
- Trăm phần trăm là thật! Giả một bồi mười! Giả một bồi mười!
- Ngươi sẽ không trực tiếp cho ta một bình giả đấy chứ?
- Dẹp đi! Tuyệt đối là hàng thật, tất cả đều đã được Vương Càn của Trấn Linh Cục đảm bảo!
Trần Thư lại để cho Vương Càn làm người phát ngôn miễn phí, nếu là hàng giả thì cứ tới Trấn Linh Cục báo cáo.
Huống chi cửa hàng của hắn còn có độ tin cậy cao hơn mấy gánh hàng rong kia nữa kìa!
Nhưng mà Trần Thư lại không ngờ, dù mọi người có tin tưởng đi chăng nữa thì cũng không có quá nhiều người tới tranh mua.
Nguyên nhân chỉ có một, đó là vì không có tiền!
Muốn dùng Đại Lực Dược Tề để tăng phúc đến mức cao nhất thì phải cần đến bốn mươi bình, sơ sơ cũng phải hơn trăm vạn, người bình thường thật sự không thể trả nổi.
Mà người có thể trả được thì sao có thể để ý ưu đãi hơn một ngàn đồng cơ chứ?
Bọn họ thà rằng mua ở các cửa hàng chính quy trong thành phố còn hơn, ít nhất thì đó còn là hàng chính phẩm tuyệt đối!
Cả một buổi tối, Trần Thư chỉ bán được mỗi một bình…
- Má nó, tính sai rồi…
Trần Thư vốn cho rằng có thể dễ dàng bị tranh nhau mua hết, hiện tại xem ra hắn có hơi ngây thơ rồi.
- Ngày mai hạ xuống cho ta, hai vạn năm một bình! Giới hạn năm bình!
Trần Thư lấy ra một tấm bảng gỗ mới rồi viết xuống hai hàng chữ, tuy rằng có hơi qua loa nhưng cũng có thể khiến người ta lờ mờ nhìn ra được.
Hôm nay ta quyết định đưa ra một quyết định trái với tổ tông, Đại Lực Dược Tề thượng phẩm, mỗi bình hai vạn năm, giới hạn năm bình!
Ngươi hỏi ta tại sao lại giới hạn số lượng ư? Đương nhiên là sợ nửa đêm tổ tông tới tìm ta rồi!
Trần Thư vừa ý gật đầu một cái, như này có lẽ sẽ hấp dẫn được người đến.
Cửa hàng của hắn chỉ là một cái cửa hàng nhỏ nên chắc chắn không thể sánh được với hàng trăm cửa hàng chính quy lâu đời kia, vậy cho nên hắn chỉ có thể đánh vào giá cả.
Mỗi ngày có năm bình Dược Tề chảy vào thị trường, hẳn là sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì to tát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận