Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1089: Nếu không có chúng ta hắn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi

A Lương thấp giọng, nói:
- Hẳn là có thể tăng thêm thực lực của chúng ta.
- Chúng ta không phải là không thể rời khỏi trường học sao?
Vương Tuyệt mở miệng nói:
- Bây giờ ta sợ vừa ra khỏi trường đã bị tóm lại rồi…
- Không sao cả, người nhà ta đã bàn bạc xong xuôi với trường học rồi!
A Lương cười cười, nói:
- Mấy ngày nay chúng ta phải chuẩn bị thật tốt, thí luyện cũng không dễ dàng thông qua như vậy đâu!
Hai người Từ Tinh Tinh gật gật đầu, cùng nhau rời khỏi đại sảnh…
...
- Hiệu trưởng!
Trần Thư vốn dĩ đi đến Ngự Thú quán nhưng lại thuận đường ghé qua văn phòng của Tần Thiên.
- Hả? Trần Bì, sao thế
Tần Thiên cười một tiếng, nói:
- Tới cảm tạ ta sao?
- Ừm, lần này cảm ơn hiệu trưởng!
Trần Thư gật gật đầu, trong mắt có chút cảm động, ngay sau đó thăm dò nói:
- Hiệu trưởng, có phải còn có khả năng…
- Được rồi, có thể ngậm miệng rồi.
- ...
Vẻ mặt Trần Thư ngưng trọng, lời nói đến miệng rồi miễn cưỡng nuốt xuống.
Hắn vốn muốn để giá vật liệu hoàng kim lãnh thấp một chút, kết quả trực tiếp bị Tần Thiên cắt ngang.
- Còn ưu đãi cho ngươi nữa thì trường học cũng sắp bị ép khô rồi!
Tần Thiên xoa xoa đầu, mặc dù thiên phú và thực lực của Trần Thư đều hơn ngưng, nhưng thực tế lại hao phí rất nhiều tài nguyên.
Lúc trước yêu nghiệt Lăng Trần e rằng một chút tài nguyên của Trần Thư cũng không dùng đến.
- Qủa thực không được, ta có thể dùng đạn hạt nhân đổi mua!
Trần Thư nhíu mày, mở miệng nói:
- Một viên đạn hạt nhân đổi năm vật liệu hoàng kim lãnh chúa, như thế nào?
- Thôi dẹp đi!
Tần Thiên trực tiếp cự tuyệt, uy lực của đạn hạt nhân thực ra không lớn lắm, quan trọng là ai sử dụng.
Ngoài trừ Trần Thư bất cứ kẻ nào cũng không thể phát huy được hết tác dụng của đạn hạt nhân như hắn.
Nguyên nhân chủ yếu nhất là, chỉ có hắn mới dám tùy tiện ném loạn đạn hạt nhân…
- Haizzz, được thôi!
Trần Thư thở dài, vốn muốn làm một vụ làm ăn vớig trường học.
Hắn lấy ra một trái tim màu xanh lam, đưa cho Tần Thiên, nói:
- Làm phiền hiệu trưởng giám định cho ta một chút!
Đây mới là mục đích chủ yếu hắn tìm đến Tần Thiên, bản thân không quen biết ai cả, muốn tìm đơn vị giám định đơn vị cũng không tìm được.
- Được!
Tần Thiên nhận lấy trái tim, đánh giá một phen, nói:
- Kỳ thực thứ đồ chơi này không giống vật liệu quân vương lắm!
- Không phải kỹ năng lĩnh ngộ sao?
Trần Thư hơi ngẩn người, nói:
- Không thể nào?
- Ta cũng không biết, đợi có kết quả giám định rồi nói sau!
Tần Thiên lắc đầu, cẩn thận cất trái tim đi nói:
- Khoảng thời gian này, ngươi cẩn thận ở trong trường học! Gần hai ba tháng nữa là cuộc thi thế giới bắt đầu rồi!
Bây giờ địa điểm và thời gian của cuộc thi đấu thế giới vẫn chưa xác định xong.
Nhưng dựa theo lệ cũ năm trước thì thời điểm giữa năm sẽ bắt đầu mở màn.
- Ta cảm thấy bản thân vẫn chưa trưởng thành!
Trần Thư thở dài, mở miệng nói:
- Những người khác tại điên cuồng thăng cấp còn ta vẫn luôn dậm chân tại chỗ!
- Vì hòa bình thế giới, cũng chỉ có thể ủy khuất cho ngươi thôi!
Tần Thiên vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói tiếp:
- Mức độ bồi dưỡng của ba Khế Ước Linh đã tương đối tốt, luyện tập thật tốt kỹ xảo chiến đấu, đây mới là chỗ kéo dần lại khoảng cách!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, nói:
- Hiệu trưởng, lý tưởng cuối cùng của ta là hòa bình thế giới!
- Thôi dẹp đi! Ta còn phải làm việc, cứ tự nhiên!
Tần Thiên chỉ chỉ cửa ra vào, không muốn nghe Trần Thư nói mấy lời vô ích.
Trần Thư cúi đầu, rời khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng, đi thẳng đến Ngự Thú quán …
Lúc này Ngự Thú quán số ba.
Mấy chục người của Ngự Thú Hội đang tụ tập một chỗ.
Nam sinh cầm đầu đeo kính đen, đang dõng dạc tuyên bố.
Sắc mặt Vương Hiên nghiêm túc, nhìn mọi người phía dưới.
Bây giờ hội trưởng Ngự Thú Hội chính là hắn ta!
Chúc Tinh Vũ vốn đã sớm tốt nghiệp, ngay cả đám người phó hội trưởng Tống Thần cũng đã tốt nghiệp rồi.
Trần Thư tranh đoạt xã đoàn Trợ Lực Kim, đều đã là chuyện của một năm rưỡi trước, người của Ngự Thú Hội đương nhiên lại đổi một đợt mới rồi.
- Các bạn học!
Vương Hiên mở miệng nói:
- Bây giờ xã đoàn đã đi thời kì tồn vong rồi!
Mọi người nhao nhao ngẩng đầu, nhìn phía về phía hội trưởng phía trên.
- Dựa vào nguồn tin tức đáng tin, tội phạm Niệu Tố Xã đã trở về!
Khóe miệng mọi người giật giật một cái, cái này còn cần phải dựa vào tin tức?
Trần Thư vừa trở về tất cả mọi người trong trường đều đang thảo luận, danh khí còn lớn hơn cả hiệu trưởng nữa.
- Âu Dương Bảo của Niệu Tố Xã vẫn luôn đào người của chúng ta!
Vương Hiên thở dài, nói:
- Không ít người đã rời khỏi xã đoàn, chỉ còn lại các tinh anh!
Mọi người yên lặng không nói, một khi bọn hắn rời đi, Ngự Thú Hội sẽ hoàn toàn sụp đổ.
- Hiện tại tội phạm trở về chủ trì đại cục, sợ rằng sẽ điên cuồng đào nhiều người hơn!
Ánh mắt Vương Hiên nhìn về phía mỗi người, chậm rãi mở miệng:
- Ta hy vọng mọi người có thể chống đỡ sự cám dỗ này! Uy vũ không thể bị khuất phục, không bị tiền bạc cám dỗ!
- Hội trưởng, cứ việc yên tâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận