Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1713: Người này không phải cũng là một truyền kỳ chứ (2)

- Đơn giản như vậy ư…
Trần Thư nhíu mày, bắt đầu xem.
Nửa giờ sau, ánh mắt của hắn bình thản, đã hiểu rõ kỹ năng này.
Dựa vào thuộc tính của Thỏ Không Gian hiện tại đại khái có thể bao phủ xung quanh khu vực ba ngàn mét, có thể vây chặt bất cứ Hoàng Kim Ngư Thú Sư cao cấp nào, nhưng nếu mục tiêu là Vương cấp thì không kiên trì được bao lâu.
Đồng thời, ngoại giới không thể thấy được nội bộ tình hình, trong mắt người khác, chỉ có thể nhìn thấy một chiếc lồng trong suốt.
Mà tác dụng chủ yếu của lĩnh vực kỹ năng thật ra là che giấu uy thế của kỹ năng.
Nếu lúc ấy đối phó với Jones, có kỹ năng này, xác suất lớn là sẽ không thu hút sự chú ý của hai người Dolly.
- Đáng tiếc không bằng Hỏa Diễm lĩnh vực của lão Vương…
Trần Thư tự lẩm bẩm, nghĩ đến Thần Kỹ [Hỏa Diễm lĩnh vực] của Vương Sách.
Chẳng những có thể che giấu uy thế của kỹ năng, hơn nữa có thể tăng cường thực lực của Thiên Hỏa Thụ trên diện rộng.
- Thuộc tính không gian của Thỏ tăng một chút, có lẽ có thể làm kỹ năng có biến chất..
Hắn tự lẩm bẩm, trái lại cũng không có vẻ thất vọng gì, đối với hắn mà nói, tác dụng của kỹ năng này cực lớn.
Bây giờ hắn đã có thể động thủ trong thành trì mà không kinh động đến quá nhiều người….
Chiều tối.
Trần Thư một mình đi trên đường, đang chuẩn bị đi tìm lão Kiều.
Nhưng ánh mắt của hắn thoáng nhìn, thân thể đột nhiên giật mình, chỉ thấy bên đường có một tiệm mì!
Tất nhiên điều khiến hắn kinh ngạc không phải tiệm mì, mà là bảng hiệu của nó dùng Hoa ngữ viết:
Tiệm mì Ngưu Bức !
- Thật hay giả vậy?
Trần Thư nhíu mày, nghĩ đến ở trong Đấu Linh Trường Kinh Đô có một tiệm mì.
Lúc trước dựa vào danh tiếng của hắn, một tiệm mì hoàn toàn nổi danh, ở trong nước không thịnh vượng được, thậm chí ngay cả tên cũng là do hắn cho.
- Tiệm mì cũng có thể quốc tế hóa nhỉ?
Hắn nhíu mày, cất bước đi vào, lão bản bên trong cũng không phải người Hoa Quốc mà là người của liên minh.
- Lão bản, cho một phần mì thịt bò.
Trần Thư tìm chỗ ngồi xuống, đồng thời nói:
- Ngươi là người liên minh mà lại dùng Hoa ngữ đặt tên sao?
- Lão bản trước của cửa tiệm này là người Hoa Quốc, nhưng hình như nghe nói có người muốn mời hắn ta về, rồi thuận tiện chuyển nhượng cửa tiệm cho ta.
Lão bản thở dài nói:
- Đáng tiếc kinh tế bây giờ đều đình trệ, cũng không biết ta lúc này ta tiếp nhận có thể làm ăn được không nữa.
- Tất nhiên sẽ không, cố gắng lên.
Trần Thư mỉm cười, trong lòng đã hiểu rõ, e rằng cũng là tiệm mì trong nước đó.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của hắn có chút giật mình.
……
Không chỉ là hắn đang trưởng thành, người khác thực ra cũng vẫn đang tiến về phía trước…
Mười phút sau.
Lúc hắn đang ăn mỳ, một lão già ung dung đi vào.
- Lão Kiều?
Trần Thư hơi ngớ người, không nghĩ đối phương vậy mà đã tìm tới cửa.
- Tiểu tử ngươi cũng thảnh thơi quá nhỉ?
Lão già lắc đầu, trạng thái của ngươi tốt quá nhỉ, vậy mà không sợ chút nào?
- Hội….hội trưởng?!
Lão bản trong tiệm mì vừa đi ra ngoài, liếc mắt nhìn thấy lão già, phút chốc trố mắt đứng nhìn, cả người đều run rẩy.
Đây chính là cường giả mạnh nhất liên minh !
Lão Kiều vẫy tay ra hiệu đối phương đừng làm ầm lên.
- Giống như tiểu tử này.
- Được… được!
Lão bản tiệm mì vội vàng gật đầu, đồng thời nhìn chằm chằm Trần Thư, trong lòng nổi đầy giông bão.
Người này rốt cuộc có lai lịch gì, không phải cũng là một truyền kỳ chứ…
Nửa tiếng sao.
- Đi thôi, tiểu tử!
Lão Kiều lau miệng, nhìn về phía Trần Thư đang ăn uống ngon lành.
- Chờ chút nữa…
Trần Thư uống một hơi hết sạch nước canh trong bát, nói:
- Ta vẫn chưa ăn no.
- Chưa ăn no cái rắm!
Lão Kiều trợn mắt nhìn hắn nói:
- Ngươi đã ăn mười bát rồi! Đây đúng là thức ăn cho hung thú!
- Ta đây không phải là vì có thân hình cao lớn sao…
Trần Thư lẩm bẩm, nhưng cũng chỉ có thể bất lực đứng dậy.
- Nếu còn không đi thì đến Kiều Na cũng chẳng còn!
Lão Kiều vỗ bàn,trực tiếp nhắc nhở Trần Thư rời khỏi tiệm mì.
Cả hai ra đường lớn, đi thẳng đến lối vào của [Sào huyệt Ác Ma]
- Lão Kiều, giỏi lắm! Vậy mà có thể dễ dàng ăn quỵt như vậy…
Trần Thư giơ ngón tay cái lên, trong mắt chút ngưỡng mộ.
- Ăn quỵt cái rắm!
Lão Kiều liếc hắn một cái, nói:
- Ngươi nghĩ rằng ai cũng giống ngươi à? Sẽ có người trả tiền cho lão bản sau.
Khi cả hai đang nói chuyện đã đi đến Cự đại Hắc Tháp trong thành.
- Lối vào ở đây?
Trần Thư liếc nhìn xung quanh, nói:
- Tốt xấu gì cũng là Dị Không Gian thứ hai, sao lại vắng vẻ như vậy chứ?
- Tất cả đều ở bên trong Dị Không Gian.
Cả hai bước thắng vào tòa Hắc Tháp, rồi lại bước qua những bậc thềm ngoằn ngoèo, đến nơi mà mặt đất phủ đầy sương trắng.
- Đây chính là lối vào sao?
Trần Thư nhìn không gian thông đạo trước mắt, trong mắt hiện lên một chút vẻ háo hức.
Không chỉ là một tên tội phạm thích gây chuyện mà hắn thực sự khá thích thú với các loại hình Dị Không Gian khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận