Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 215: Tâm nguyện của ta là thế giới được hòa bình (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Vài con Băng Bức lao vào cắn xé một con Băng Sương Cự Lang, vài giây sau, hai mắt Cự Lang trắng dã, toàn bộ máu trong cơ thể đều bị đóng băng.
Một con Cự Lang khác trực tiếp dùng móng vuốt sắc nhọn loé lên hàn quang trực tiếp xé nát thân thể Băng Bức.
Hai bên đánh nhau kịch liệt.
Binh đánh với binh, tốt đánh với tốt!
Hai con hung thú cấp Lãnh Chúa cũng lao vào đánh nhau, đủ loại kỹ năng thuộc tính Băng bạo phát.
Xa xa, Trần Thư và Từ Tinh Tinh cũng hóng hớt nhìn hai con Lãnh Chúa đánh nhau.
Tạ Tố Nam vẫn kinh hoảng như cũ, Trùng Điệp của hắn run như cầy sấy, thậm chí nó còn không dám dùng kỹ năng điều tra của mình.
Tạ Tố Nam hỏi.
- Trần Bì, ngươi còn chờ cái gì nữa?
- Chờ chút, trận đánh này quá đặc sắc, ta muốn xem một lát đã, thật là gay cấn!
- ...
Tạ Tố Nam cạn lời, hai ngươi đang dùng tính mạng để xem kịch đấy!
Lúc này, ở trên trời, Thẩm Vô Song đã cực kỳ lo lắng, ngũ quan trên mặt hắn ta cũng sắp nhíu lại với nhau rồi.
Thẩm Vô Song không ngừng dùng tay vỗ nhẹ lên lồng ngực mình, cứ thể này mãi, sớm muộn gì hắn ta cũng bị bệnh tim thôi.
- Ba vị tổ tông của ta ơi! Ôi trời ạ, dưới tình huống này mà các ngươi không mau mau chạy đi?
Thẩm Vô Song gào thét trong lòng, hắn ta cũng không dám tùy tiện đến gần, nếu khí tức của Băng Loan bị đám hung thú này cảm nhận được, e là bọn họ sẽ lập tức gặp nguy hiểm.
- Nổ thôi!
Trần Thư vẫn chưa thỏa mãn, một bình thuốc đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.
Trần Thư quay tay phải mấy lần để lấy đà rồi dùng hết sức ném về phía trước.
Ầm!
Bình thuốc rơi xuống một cục đá gần chiến trường, chất lỏng màu xám tro chảy ra đất, không có chút mùi hương nào.
Mấy con Băng Sương Cự Lang và Băng Bức quanh đó đều tập trung đánh giết lẫn nhau, không để ý đến bình thuốc này.
Mà ba người đã ngồi lên lưng Biến Dị Lôi Điểu, chuẩn bị cất cánh bay đi bất cứ lúc nào.
- Kết thúc rồi!
Trần Thư đội một chiếc mũ chống lạnh màu đen, hờ hững quay người lại, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm.
Hắn quay lưng về phía đám hung thú, tiêu sái mà ném một viên đá lửa vào trong đó.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, thế nhưng lại chẳng có bất kỳ động tĩnh gì cả.
Trần Thư lộ vẻ ngờ vực.
- Hả?
Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh cũng lộ vẻ quái dị mà nhìn Trần Thư.
- Ngươi có thể đừng làm trò nữa hay không hả? Viên đá lửa mà ngươi ném ra cách cái bình thuốc của ngươi ít nhất hơn ngàn thước kìa…
- Ấy…
Trần Thư hơi giật giật khoé miệng, lại lấy ra thêm một viên đá lửa nữa.
Tách tách!
Viên đá lửa có nhiệt độ cao được ném đúng vào dòng chất lỏng màu xám tro kia.
Biến Dị Lôi Điểu vỗ cánh, lam quang phát ra trong đôi mắt nó, đôi cánh cũng tỏa ra ánh sáng của kỹ năng.
Thân thể nó cũng dang rộng đôi cánh, mang theo quang ảnh rực rỡ.
Đặc biệt là cái mông của Biến Dị Lôi Điểu cũng phát ra ánh sáng của kỹ năng, nó liên tục thả ra chất khí màu lam, tựa như một cái đuôi khí nhỏ vậy…
Biến Dị Lôi Điểu bật hết tốc lực, tốc độ của nó nhanh đến không thể tưởng tượng được.
Trong chớp mắt, nó đã bay đến bên cạnh Thẩm Vô Song.
- Các ngươi…
Thẩm Vô Song ngẩn ra, hắn ta không biết sao ba người này lại có thể bay nhanh như vậy.
Nhưng chưa kịp nói xong, Thẩm Vô Song đã ngơ người nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hắn ta lập tức tỉnh hồn lại, chỉ huy Băng Loan bay lên cao hơn, kinh hoàng mà nhìn xuống dưới Hạp Cốc.
Hàn Băng Hạp Cốc đen kịt bỗng trở nên sáng rọi, tựa như vừa có một mặt trời đang rơi xuống nơi đây, chói lọi đến mức không ai có thể nhìn thẳng vào nó.
Rầm rầm rầm!
Sau đó là nhiệt độ cao đến mức đáng sợ nhanh chóng lan tràn ra ngoài.
Vô số lớp băng cứng do tuyết đọng nhanh chóng bị hoà tan, đại lượng chất lỏng trào ra rồi hoá thành hơi nước trong chốc lát, tựa như Hạp Cốc đã biến thành một cái nồi nước lớn với nhiệt độ cực cao.
Tiếng hung thú gào lên hỗn tạp, thế nhưng cũng đều yên lặng trong nháy mắt, hiển nhiên, chúng đều đã chết hết.
Trận nổ này để lại một cái hố sâu khổng lồ ở sâu trong Hạp Cốc.
Bởi vì bị mất đi một bên chống đỡ, phía bên phải của Hạp Cốc… bị sụt xuống.
Ầm! Ầm!
Đất đá ào ào rơi xuống kịch liệt, cả mặt đất cũng hơi chấn động lên, trận lở tuyết mấy hôm trước cũng không nhằm nhò gì so với trận sạt lở đất lần này…
Cảnh tượng kinh khủng làm cho toàn bộ Dị Không Gian chấn động!
Toàn bộ Ngự Thú Sư đang nghỉ ngơi trong Hàn Băng Hạp Cốc đều đứng bật dậy, hoảng sợ mà nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hôm nay, bọn họ đã xác định là phải trắng đêm rồi!
Băng Loan và Biến Dị Lôi Điểu nhanh chóng chạy trốn, trong giây lát, bọn chúng đã bay lên phía trên của Hạp Cốc.
Trận nổ kinh khủng phía dưới vẫn đang lan ra xung quanh.
Thẩm Vô Song tràn đầy kinh sợ mà nói.
- Ngươi… Các ngươi…
- Chúng ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Ba người đều lộ vẻ ngây thơ vô tội.
Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh đều chấn động trong lòng, bọn họ lặng lẽ liếc nhìn Trần Thư đứng bên cạnh.
Rốt cuộc ngươi đã chuẩn bị những đồ gì cho lần trải nghiệm này vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận