Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 417: Hung thú quân vương thích sạch

Đại địa rung chuyển, trong lòng ba người có cảm giác áp bức cực lớn, không dám có bất kỳ hành động gì.
Cuối cùng, đàn hung thú rời khỏi, bọn họ mới thở phào.
Hồng Minh vỗ vỗ ngực, mở miệng hỏi:
- Lão đại, xảy ra chuyện gì thế?
- Ta có một loại cảm giác, là hắn dẫn tới…
Đường Liệt nuốt nước miếng, mở miệng nói.
Hồng Minh và Vương Vân nhìn nhau, tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Tuy không nhắc tới tên của người đó, nhưng trong đầu ba người đều có một thân ảnh.
Đạo thân ảnh đó cầm hai túi phân, bên cạnh là một quả cầu màu vàng đang ngồi, trên quần áo khắc bốn chữ to ‘Nam Giang Hãn Phỉ’ !
...
Toàn bộ học sinh cấp ba đều chịu ảnh hưởng, dưới sự chấn nhiếp của đàn hung thú, trở nên run rẩy.
- Bảo ca, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì?
Một người mở miệng hỏi, không rõ sao Âu Dương Bảo thực lực cường đại lại đột nhiên rời khỏi.
- Lão sư ta xuất thủ rồi, Liệt Dương Sơn Khâu sắp rối loạn, mau về cứ điểm của Trấn Linh Quân.
Âu Dương Bảo thu thập đồ đạc, lập tức biết là do Trần Thư.
- Lão sư?
Hai người ngây đơ, lão sư cũng phải tham gia thi đại học à?
Nhưng xuất phát từ tín ngưỡng đối với Âu Dương Bảo, cũng bắt đầu thu thập hành lý, chuẩn bị lui lại.
Biểu hiện thực chiến của ba người không tồi, đã có thể có được điểm trong dự tính.
...
- Mẹ nó! Không phải là Trần Bì chứ?
Thẩm Vô Song chân đạp băng loan, trong mắt có vẻ hoảng sợ, hắn cũng là một trong các lão sư trông thi.
Cơ hồ là trong nháy mắt hung thú bạo động, hắn liền liên tưởng đến Trần Thư.
Chỉ cần Trần Thư ở đâu, nơi đó sẽ có chuyện.
- Lần này lại làm gì thế? Đào mộ tổ của hung thú à?
Thẩm Vô Song lắc đầu, hạ quyết tâm tạm thời rũ sạch quan hệ với Trần Thư.
Đây chính là thi đại học, thật sự con mẹ nó quá điên cuồng rồi.
- Trước tiên lui lại đã.
Thần sắc hắn quả quyết, không mang theo một chút do dự.
Có thể khiến hung thú trong không gian bạo động, hiển nhiên không phải chuyện nhỏ.
Nhưng hắn bất kể là như thế nào cũng không ngờ được, tên đầu sỏ chỉ là một lọ thuốc xổ đặc chế.
Một khiết quân vương thích sạch cộng thêm cứt đái đầy đất, trực tiếp khiến Liệt Dương Sơn Khâu biến thành vô cùng hỗn loạn.
Các học sinh cấp ba còn lại cũng lựa chọn rút lui, không dám vào sâu trong Liệt Dương Sơn Khâu nữa.
Nếu đàn hung thú thật sự có sát ý, lão sư trông thi cũng chưa chắc đã có thể bảo vệ được bọn họ.
Thực chiến thi đại học mười ngày dường như kết thúc trước.
Trong mắt ba người Trần Thư vẫn có vẻ nóng lòng muốn thử, muốn kiến thức một chút hung thú cường đại.
Lúc này bạch sư nằm dưới đất, bộ dạng thần tuấn tràn ngập uy nghiêm không thể xâm phạm.
Nó đang chờ đợi đàn hung thú tới, cho nó một lời giải thích hợp lý!
- Mẹ kiếp, đẹp quá.
Lôi Điểu biến dị đi tới ngoài mấy trăm mét, nhưng lại không dám tới gần thêm một bước, trong mắt không ngờ xuất hiện vẻ kiêng kị và sợ hãi.
Nó chính là ngay cả Bạch Ngân Lĩnh Chủ còn không sợ!
Tạ Tố Nam mở miệng nói:
- Là hung thú cấp bậc Hắc Thiết ba sao.
- Quân vương à?
Thân thể Trần Thư run lên, có một suy đoán đáng sợ.
Bạch sư hơi trừng mắt, nhìn ba người một cái, căn bản không để ở trong lòng.
Nếu so sánh cấp bậc huyết mạch của hung thú với trình độ của thiên tài, hung thú lĩnh chủ tương đương với thiên tài trên Lam Tinh, là cùng một cấp bậc với đám người Tạ Phong Ngữ của Nam Thương Nhất Trung.
Nhưng chênh lệch giữa quân vương và lĩnh chủ quá lớn, chúng là tồn tại chiến có thể vượt một cảnh giới lớn mà chiến đấu.
Nếu không thì Đỗ Minh cũng sẽ không kiêng kị một con quân vương cấp Hắc Thiết như vậy.
- Hình như có chút không đánh lại.
Trần Thư sờ sờ cằm, chỉ thấy Husky ở dưới chân đã run rẩy, không dám tiến thêm một bước.
Chỉ có Sử Lai Mỗ màu vàng là lộ ra vẻ không hề sợ hãi!
- Hả? Ta thấy thứ tốt!
Trần Thư đảo mắt, thấy bên cạnh bạch sư không ngờ rải rác dược thảo và hòn đá kỳ dị.
Hiển nhiên, đều là bảo vật mà nó cất giữ, nhưng bởi vì hồ nước bị ô nhiễm, đành phải mang theo ra.
- Có làm một chút không?
Trần Thư liếm liếm môi, trong mắt có quang mang tham lam.
Trong mắt hai người còn lại có quang mang suy tư, cuối cùng không ngờ lại gật đầu.
- Mẹ nó! Không phải đúng là quân vương chứ?
Xa xa Đỗ Minh nuốt nước miếng, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Hắn không dám tới gần, sợ khí tức cấp Bạch Ngân quấy nhiễu đối phương.
Khi hắn nhìn thấy bộ dạng nóng lòng muốn thử của ba người, trong lòng có dự cảm cực kỳ xấu.
Ba tên này sẽ không dũng mãnh như vậy chứ?
Khi ba người đang thương nghị với nhau.
Lôi Điểu biến dị đã run rẩy, muốn trực tiếp rời đi.
Nó thực sự không thể trêu vào hung thú Quân vương.
- Dám chạy thì ta trực tiếp chùm ngươi.
Trần Thư lấy ra một cái túi phân, hung hăng nói..
Cuối cùng dưới sự cưỡng bức dụ dỗ của ba người, Lôi Điểu biến dị chỉ có thể khuất phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận