Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1475: Đại chủ giáo Vương Cấp hiện thân

- Không, ngươi đích thân ra tay đi.
- Ta?
Người áo đen bất ngờ, sau đó lắc đầu.
- Ta chỉ là một Vương Cấp Ngự Thú Sư, ra tay đối phó một Bạch Ngân Cấp thì chẳng khác nào bắt nạt người ta.
- Hắn đã có thành tựu!
Lão nhân nhíu mày nói:
- Nếu lại tiếp tục phát triển thì sẽ là một tai họa!
- Xin lỗi, hắn còn chưa xứng để ta giết!
Người áo đen ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt thiếu niên trẻ trung, nói:
- Nếu bị đồng nghiệp biết được ta bắt nạt một tiểu bối thì sao giữ được thanh danh?
- …
Lão nhân chậm rãi quay đầu lại, nhìn thẳng vào người áo đen, trong mắt tràn ngập vẻ nghiêm nghị!
- Ngươi còn có thanh danh sao? Nói thật đi, rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến ngươi không ra tay!
- …
Đầu óc người áo đen trì trệ, mở hai tay ra nói:
- Nhưng hắn là quán quân thế giới, là thiên tài ưu tú nhất của thế hệ này, Hoa Quốc thật sự sẽ không cho hắn chút bảo hộ nào sao?
- Cái gì?
Lão nhân bất ngờ, nói:
- Ngươi đang sợ lão quỷ kia sao?
- Có ai không sợ Truyền Kỳ Cấp chứ?
Không nhún vai, không hề ngượng ngùng chút nào, nói:
- Ta cũng sẽ không đặt tính mạng vào cảnh nguy hiểm.
- …
Lão nhân không khỏi thấy đau đầu. Người trước mặt mặc dù là đại chủ giáo nhưng lại không có quá nhiều lòng trung thành với giáo hội.
Và ngay cả lão ta cũng không có cách nào đối phó với đối phương.
Lão nhân thản nhiên đáp:
- Hai mươi viên Ngự Thú Chân Châu Vương Cấp!
- Cái gì? Giáo Hoàng đại nhân, ngươi nói như vậy, ngược lại ta có dũng khí rồi…
Lông mày Không giật giật, nói:
- Nhưng mà ta cảm thấy vẫn còn thiếu…
- Ngươi đúng là tham lam!
Lão nhân chau mày, sâu trong đáy mắt đã dần hiện lên sự tức giận.
- Như vậy thì…
Không cười nói:
- Ba mươi viên, nếu ta thành công thì sẽ là sáu mươi viên!
Không đợi lão nhân mở miệng, Không đã lại nói tiếp:
- Ngươi biết đấy, ta xứng với cái giá này…
Rất lâu sau, lão nhân mới gật đầu, đáp:
- Tốt! Nghe theo ngươi!
- Như vậy thì ta đi trước đây!
Không lập tức xoay người rời đi, nháy mắt đã biến mất trong giáo đường.
- …
Lão nhân câm nín không nói nên lời, chỉ nhìn chằm chằm vào phương hướng mà người áo đen biến mất.
Con hàng này chẳng khác nào quỷ hút máu của Giáo Hội nhưng thực sự là hết cách với hắn ta, Khế Ước Linh hệ Không Gian mạnh thật sự quá ít.

Hai ngày thoáng cái đã trôi qua.
Ầm!
Một đạo Tử Vong Hỏa Trụ đột nhiên bắn lên làm bốc hơi một lượng lớn nước biển, thoang thoảng tỏa ra mùi máu tươi.
- Lại thu phục được một cái nữa.
Trần Thư nhếch môi lên, qua hai ngày tìm kiếm, hắn cũng sắp hoàn thành lựa chọn của hệ thống.
Với chức năng hỗ trợ của hệ thống, lần đầu tiên hắn có thể nhìn thấy các thành viên của tổ chức trong vòng một ngàn mét.
Trong lúc nhất thời, vì Trần Thư tìm kiếm nên dường như tam đại tổ chức đều nhận được thông tin, bắt đầu rút các thành viên đi khỏi.
Vốn tưởng rằng Trần Thư mới là con mồi, kết quả là con hàng này lại đi đuổi theo ba tổ chức lớn…
- Còn thiếu hai người nữa…
Trần Thư lẩm bẩm, để Slime lại đi về phía hải vực phía trước.
Lại qua nửa ngày.
Hai tên Bạch Ngân Ngự Thú Sư đang chạy trốn ở phía xa, trong mắt đều ngập tràn nỗi sợ hãi tột độ.
- Mẹ nó như này mà còn có thể tìm được chúng ta?
Một người thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn về phía Đại Viên Cầu sau lưng, cả người đều đang run rẩy.
- Ai mà biết được! Không phải hắn không có Khế Ước Linh điều tra sao?
Trong mắt của một người khác ngập tràn tuyệt vọng, bọn hắn trốn ở dưới biển sâu hàng trăm mét nhưng vẫn có thể bị tìm thấy toàn bộ, quả thực là cách một trời một vực.
- Chạy đi, chạy thôi…
Lựa chọn hệ thống trước mắt Trần Thư sắp hoàn thành, tâm tình có chút thư thái, thậm chí còn không dùng Thỏ Không Gian để đuổi giết bọn họ.
Hắn cầm một cái loa lớn, hét lên:
- Nếu bị ta đuổi kịp thì sẽ… Haha…
- …
Thân thể hai người run lên, con hàng này thật biến thái…
Trong lúc nhất thời, bọn họ cũng không phân rõ ra rốt cuộc ai mới là tội phạm, so sánh với con hàng này thì có vẻ bọn họ mới là lương dân…
Vào lúc hai người đang liều mạng bỏ chạy thì bầu trời đột nhiên đổ mưa.
- Hả?
Vẻ mặt Trần Thư ngây ra, nhưng sau lập tức khôi phục trở lại bình thường.
- Chưa ăn cơm à, chạy nhanh lên cho ta! Ta lập tức đuổi đến đây…
- …
Khóe mắt hai người kia co rút, mẹ nó ngươi đùa biến thái quá…
Đúng vào lúc ba người một đuổi một chạy thì một tiếng hét to đột nhiên vang lên.
- Mẹ nó! Dám đánh lén?
- Cái gì?
Hai nhân viên điều tra của Cứu Thế Giáo Hội cảm thấy giọng nói có hơi quen tai, vội vã nhìn về phía đó.
Chỉ thấy một người mặc áo đen chậm rãi xuất hiện, đi vào trong chiến trường.
Ánh mắt của hắn ta nhìn Trần Thư, nói:
- Mẹ nó, ngươi có thể tìm được ta?
- Thất bại rồi sao…
Bên cạnh Trần Thư đột nhiên xuất hiện Thỏ Không Gian, trong mắt thỏ có vẻ tiếc nuối.
Ngược lại hắn cũng không bất ngờ, đối phương là Vương Cấp mà còn có cả Khế Ước Linh Không Gian.
- Tiểu quỷ mưu mô!
Khóe miệng người áo đen giật giật, chỉ sợ là con hàng này đã thấy hắn ta từ lâu, chỉ là vẫn luôn giả vờ giả vịt, đợi cơ hội đến giết hắn ta thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận