Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 549: Người thụ hưởng nhất định phải là ta

Giang Mặc xoa xoa huyệt Thái Dương, hắn ta có chút đau đầu, nhưng hắn ta đã đồng ý với Tạ Phong Ngữ rồi, hắn ta cũng không muốn thất hứa.
Rất mau đã đến lượt hắn ta…
Giang Mặc đi tới chỗ trống thứ nhất rồi hô lên.
- 16!
Giang Mặc dậm chân rồi đi tới chỗ trống thứ hai, cố ý đổi thành giọng khác hô tiếp.
- 17!
Học sinh ở hàng sau giật giật khóe miệng, ngươi không thấy bất hợp lý à!
Giang Mặc đang âm thầm đắc ý đi tới chỗ trống thứ năm.
Ầm!
Giang Mặc lập tức đụng phải một người, hắn ta quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Hứa Sơn khoanh tay trước ngực, yên lặng nhìn chăm chú vào Giang Mặc…
Hô hấp của Giang Mặc hơi ngưng lại, run giọng nói.
- Huấn… Huấn luyện viên…
- Có phải ngươi cảm thấy mình rất hài hước đúng không?
Hứa Sơn bình thản nói.
- Mỗi hàng của lớp có năm người, hàng này của ngươi chỉ có mỗi mình ngươi, ngươi nghĩ ta bị ngu à?
- ...
Những người còn lại âm thầm giơ ngón tay cái với Giang Mặc, thật dũng cảm!
- Đám người Trần Thư đâu rồi?
Hứa Sơn mở miệng hỏi, hắn ta vừa nhìn là biết Trần Thư chưa tới.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên.
Toàn bộ huấn luyện viên và học sinh đều quay đầu nhìn lại.
Có một cột lửa từ trong một gian nhà đá phá tung nóc nhà phóng lên trời!
Xung quanh là đá vụn xen lẫn đủ loại thịt bay đầy trời, mùi thịt lan ra xa…
- A chuyện này…
Mọi người đều thẫn thờ nhìn cảnh tượng trước mắt, chuyện này nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ…
- Thật là mạnh mẽ!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, ngày đầu tiên huấn luyện quân sự đã đánh nổ nóc nhà luôn à?
- Móa! Đây rốt cuộc là học sinh hay là phần tử khủng bố vậy?
Hứa Sơn giật giật khóe miệng, hắn ta vốn cho rằng Trần Thư chỉ làm người ta đau đầu thôi.
Bây giờ nhìn lại, hắn ta đã quá khinh thường đối phương rồi!
- Mấy tên tiểu tử này!
Tổng huấn luyện viên Vương Chấn Long hít sâu một hơi rồi vươn tay phải ra, bắt lấy một xiên thịt trâu.
- Mùi vị cũng được!
Hắn ta lắc đầu, vừa ăn thịt trâu, vừa đi đến nhà đá.
Lúc này cột lửa đã biến mất, trong nhà truyền ra âm thanh tức hổn hển.
- Chết tiệt! Ngươi điên à!
- Ta bảo ngươi tăng lửa chứ có bảo ngươi đi nổ phòng đâu!
- Ôi thịt xiên của ta…
Vương Chấn Long hơi ngẩn ra, sau đó lại gần mở cửa.
Trong nhà là bốn người đen như than liên tục phát ngôn thô tục đè một con Husky xuống đất.
- Hú…!
Husky không hề phản kháng, bộ dạng chấp nhận số mệnh.
- A… Huấn luyện viên…
Dường như Trần Thư cảm nhận được cái gì đó, hắn vừa ngẩng đầu lên thì đã nhìn thấy Vương Chấn Long.
Hắn lấy tay lau đi vài vết bẩn trên mặt, kết quả càng lau càng đen.
Bốn người như vừa được đào tạo từ Hắc Châu trở về, mọi người chỉ có thể loáng thoáng phân biệt được khí chất trên người bọn họ.
- Ta hy vọng các ngươi cho ta một lời giải thích hợp lý!
Vương Chấn Long ngoài mặt thì bình thản, nhưng bên trong đã có chút khiếp sợ.
Thanh niên bây giờ đã không bình thường đến mức này rồi sao?
- Huấn luyện viên…
Tạ Phong Ngữ định biện giải cho mình thì bị Trần Thư cắt ngang.
- Huấn luyện viên, con chó này dám to gan không nhìn nội quy, không coi quân huấn ra gì, ngang nhiên nướng đồ ăn trong nhà!
Trần Thư gắt gao đè đầu chó xuống, nghiêm túc nói ra.
- Bây giờ nghi phạm chó đã bị chúng ta bắt lại, nghe theo xử lý của huấn luyện viên!
- ...
Bốn người đều nhìn lại với ánh mắt quái dị.
Ngươi nói linh tinh gì đấy? Lại còn muốn lấy chó ra để gánh trách nhiệm nữa chứ!
- Ngao ô…
Husky cũng lộ vẻ khiếp sợ.
Mặc dù nó không phải là người, nhưng ngươi cũng thật là chó!
Trần Thư hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt của bốn người, hắn nói tiếp.
- Huấn luyện viên, đây là chuyện chúng ta nên làm, ngươi cũng không cần tuyên dương khen ngợi! Nếu như ngươi nhất định phải khen thưởng thì lấy một ít đồ ra là được rồi.
- ...
Cuối cùng Vương Chấn Long cũng phản ứng lại, chuỗi hành động của Trần Thư làm hắn ta phải ngớ người.
Tiểu tử này có kỹ năng tùy cơ ứng biến tốt thật đấy!
- Như vậy là toàn bộ chuyện này đều do con chó này gây ra?
Vương Chấn Long sờ cằm nói tiếp.
- Một con chó, đầu tiên là nướng đồ trong nhà, sau đó làm nổ nóc nhà sao?
- Hoàn toàn chính xác! Huấn luyện viên thật anh minh!
Trần Thư bình tĩnh gật đầu, cảm thấy chuyện này rất logic.
- Tốt lắm!
Vương Chấn Long gật đầu nói .
- Vậy thì thịt con chó này thôi!
- Tối nay ta mời mọi người ăn thịt chó!
- A…
Trần Thư giật giật khóe miệng, đây là Khế Ước Linh của hắn, nếu chết rồi, không phải nhân sinh của hắn cũng xong rồi sao?
- Huấn luyện viên, nó chỉ phạm sai lầm nhỏ mà thôi, ta cảm thấy nó không đáng tội chết…
Trần Thư sợ Husky bị thịt nên trực tiếp thu Husky về Ngự Thú Không Gian.
Hắn nói.
- Chúng ta phạt nó nhẹ thôi là được rồi, lát nữa ta sẽ giáo dục phê bình Husky một trận!
- Bớt nói nhảm đi!
Vương Chấn Long nghiêm mặt lại rồi nói.
- Bốn người các ngươi, ra đây!
Một lát sau.
Toàn bộ học sinh năm nhất đều nghiêm túc đứng thành hàng nghe huấn luyện viên an bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận