Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1577: Ta mẹ nó là mỹ thiếu niên không nhuốm bụi trần, không nhìn ra sao? (2)

Trên thực tế, bởi vì sự thiếu sót của quy tắc di tích, bọn hắn đối với phần thưởng đều không ôm hi vọng gì nhiều.
Nhưng ai biết, đột nhiên có một trận kim vũ rơi xuống…
- Chờ đám Trần Thư chút đi.
Diệp Vũ mở miệng nói, hai tay ôm ngực yên lặng chờ đợi.
Hai người Vương cấp như bọn hắn dường như chỉ là thuận tiện đi qua, mà vẫn có phần thưởng an ủi.
Thời gian năm ngày thoáng chốc trôi qua.
Bên trong Thiên Không di tích.
- Một con ba.
- Bốn con Q.
- ? ? ?
Liễu Phong quay đầu nhìn về tiểu tinh linh, nói:
- Ta mẹ nó một con ba!
- Ta biết rồi, ta bốn con Q!
Tiểu Tinh Linh mặt mũi tràn đầy bình tĩnh nói.
- ...
Khóe môi Trần Thư giật giật một cái, một màn này hắn cảm thấy có chút quen thuộc.
Nhưng trong lòng hắn cũng vô cùng tin tưởng Tiểu tinh linh, tuyệt đối sẽ không giống Tiểu Tinh.
Quả nhiên, Tiểu Tinh Linh lại lần nữa ra bài:
- Bốn con K.
- ? ?
- Bốn con A.
- ...
- Bốn con 2, còn có một tấm bài nữa.
- ...
- Một con 3.
- ...
Liễu Phong mở to hai mắt nhìn, trong mắt đã có một chút tuyệt vọng.
Hắn đã thua mấy ngàn rồi…
- Ngươi không gian lận đấy chứ?
- Nói mò gì đây, chỉ là do ta thông minh quá thôi mà? Lại nói, là ngươi xáo bài mà…
- Nghiền ép cái rắm!
Khóe miệng Liễu Phong giật giật một cái, mẹ nó bài như này thì ta đánh thế nào đây?
- Ngươi thiếu ta bốn ngàn vạn, lúc nào tính tiền?
Đôi mắt đen kịt của Tiểu Tinh Linh đảo một vòng, khóe miệng nhịn không được giương lên.
Từng ngày có thể mua bao nhiêu ăn ngon nhỉ…
- Không đánh, không đánh nữa.
Liễu Phong lắc đầu, thời gian năm ngày cho tới bây giờ hắn ta đều chưa thắng được ván nào.
Vấn đề là, năm ngày trước con hàng này mới học được cách chơi bài…
Tiểu Tinh Linh nhếch miệng, trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ, nói:
- Thua thảm quá rồi nhỉ?
- ...
Liễu Phong thở dài, thua tiền Hoa Hạ chỉ là chuyện nhỏ, mấu chốt là tâm trạng của hắn ta đang cực kỳ tồi tệ.
Hắn ta chỉ chỉ Trần Thư, nói:
- Tại sao ngươi chỉ thắng ta? Hai ngươi có phải giăng bẫy lừa ta không?
- Lão Liễu, ngươi ngốc hả!
Tiểu Tinh Linh bẹp một ngụm xì gà, nói:
- Ta là khế ước linh của hắn, có thể kiếm tiền chỗ hắn được sao?
- ...
Thời điểm bọn hắn đang nói chuyện phiếm, trước mắt đột nhiên xuất hiện một con Phi Long khổng lồ dài trăm mét.
- A? Xuất hiện biến hóa mới?
Trần Thư mở to hai mắt nhìn, có dự cảm bản thân sắp tiến vào hạch tâm của di tích.
Năm ngày này, hắn đã giết không biết bao nhiêu tiểu phi long, cuối cùng cũng triệu hoán được một đại gia hỏa như vậy.
- Husky, lên!
Tiểu Tinh Linh hướng về phía Husky nhổ một ngụm sương trắng, trực tiếp tăng phúc thuộc tính cho nó.
Ngao ngao ngao!
Husky gật gù đắc ý, nháy mắt ném ra mười mấy nguyên tố kỹ năng.
Oanh!
Một mảng lớn nguyên tố kỹ năng hội tụ vào một chỗ, mượn không gian thông đạo của Thỏ Không Gian, nháy mắt đập trên mình cự long
Bạch sắc cự long đang muốn né ra, nhưng chậm một bước, đầu bị đánh nứt ra…
- Yếu như vậy sao?
Trần Thư nhếch miệng, chỉ thấy nơi đại Phi Long ngã xuống xuất hiện một không gian thông đạo.
- Tới đây!
Vẻ mặt Trần Thư vui vẻ, có thể tuỳ tiện nhìn thấy, một đầu khác không phải là 【 Vô tận đầm lầy 】 , mà là một ngọn núi.
- Hả?
Liễu Phong ngơ ngác, hỏi:
- Đây là cái gì?
Hắn ta chưa từng gặp qua di tích truyền thừa, đương nhiên không biết rõ là còn có một chỗ hạch tâm.
Mà ở vị trí hạch tâm, có lẽ là có di tích chi linh.
- Đồ tốt!
Trần Thư vỗ vỗ Slime, trực tiếp xông về phía không gian thông đạo trước mặt.
Trong nháy mắt, tầm nhìn xoay chuyển, hai người thành công tiến vào hạch tâm.
Một đạo ý niệm suy yếu truyền đến:
- Cái này mẹ nó ngươi cũng có thể đi vào? !
- Hả?
Trần Thư ngơ ngác, chỉ thấy chính mình đang ở trên một ngọn núi, mà ở trước mặt rõ ràng là một cự đản.
Bên cạnh Cự đản là biến dị Lôi Điểu.
Giờ phút này, bên trong cự đản không ngừng có năng lượng kim sắc trút xuống, rót vào trong cơ thể Lôi Điểu.
- Trần Thư!
Từ Tinh Tinh phất phất tay, trong mắt đã có một vòng sợ hãi lẫn vui mừng.
- Tiểu Tinh.
Trần Thư khẽ gật đầu, đi tới bên cạnh biến dị Lôi Điểu.
Ngay lúc này, cự đản khẽ động đậy, lại truyền ra một đạo ý niệm:
- Cẩn thận một chút! Hắn rất nguy hiểm!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, ngươi đã hiểu rõ hết rồi đúng không?
- Hắn là bằng hữu của ta, không sao đâi…
Từ Tinh Tinh vội vã giải thích nói, đối với Trần Thư ngược lại có lòng tín nhiệm tuyệt đối.
Cự đản lại lần nữa nói:
- Ta cảm thấy chuyện gì hắn cũng làm ra được…
- ...
Vẻ mặt Trần Thư trì trệ, nói tiếp:
- Ta mẹ nó là mỹ thiếu niên không nhuốm bụi trần, có biết nhìn người không thế?
Hắn đã hiểu rõ tình thế, cự đản trước mặt chỉ sợ cũng giống với tinh linh của Tinh Không di tích, quản lý toàn bộ di tích.
- Tiểu Tinh, tiến độ truyền thừa thế nào rồi?
Trần Thư ngược lại cũng không thèm so đo tính toán với cự đản, tất cả lấy truyền thừa làm chủ.
Từ Tinh Tinh ngơ ngác, nói:
- Truyền thừa? Truyền thừa cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận